Tráng Thị Nga

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Tráng Thị Nga
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)


Câu 1 

Phương thức biểu đạt chính: biểu cảm 


Câu 2 

Nhân vật trữ tình: người cắt dây thép gai


Câu 3 

Hình thức của văn bản là 

 - Thể thơ tự do không gò bó về vần điệu hay số chữ

- Sử dụng ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh, ẩn dụ và tượng trưng

- Có nhịp điệu và âm điệu riêng biệt

- Sử dụng nhiều hình ảnh thiên nhiên (cò, cây, đất, sông, cá, tôm) để thể hiện cảm xúc và suy nghĩ

- Có sự kết hợp giữa hình ảnh thực và hình ảnh tượng trưng


Câu 4 

Mạch cảm xúc của bài thơ được phát triển theo hành trình người lính vượt qua các lớp rào thép gai – tượng trưng cho những ngăn cách, đau thương của đất nước bị chia cắt. Mỗi lần “cắt” là một bước tiến tới sự hàn gắn, là một bước nối liền yêu thương, hy vọng. Cảm xúc của người lính chuyển từ khắc khoải, nhớ nhung đến xúc động, rồi vỡ òa trong niềm vui, niềm tin về một ngày đất nước thống nhất. Đó là mạch cảm xúc đi từ đau thương đến khát vọng hòa bình, từ hành động cá nhân đến ý nghĩa lớn lao với Tổ quốc


Câu 5 

Thông điệp ý nghĩa nhất từ văn bản là: Khát vọng hòa bình, thống nhất và tình yêu tha thiết với con người, quê hương luôn thôi thúc mỗi con người hành động, dấn thân và hy sinh. Với bản thân em, đó là lời nhắc nhở phải biết trân trọng những giá trị của hiện tại – hòa bình, đoàn tụ, hạnh phúc – và sống có trách nhiệm, dũng cảm vượt qua mọi rào cản để vun đắp tình yêu, tình người và lý tưởng sống đẹp


Câu 1

Văn bản thế hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh sống nơi đất khách (thành phố Xan-đi-ê-gô)

Câu 2

Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta là: nắng trên cao, mây trắng bay phía xa, nắng nhuộm vàng trên đỉnh núi, nắng xuống cây và soi tận lá

Câu 3

Cảm hứng chủ đạo của văn bản là : nỗi nhớ quê hương da diết

Câu 4

Ở khổ thơ đầu, nhân vật trữ tình cảm nhận hình ảnh nắng vàng, mây trắng với tâm trạng ngỡ ngàng, xúc động vì thấy chúng giống hệt như cảnh vật quê hương, gợi cảm giác gần gũi và ấm áp. Tuy nhiên, đến khổ thơ thứ ba, khi cũng nhìn những hình ảnh đó, nhân vật lại thấy buồn bã, cô đơn. Cùng là mây trắng, nắng vàng nhưng lúc này chỉ càng khiến người lữ thứ thêm ý thức rõ sự xa cách, lạc lõng nơi đất khách

Câu 5

Hình ảnh em cảm thấy ấn tượng sâu sắc nhất là: “ngó xuống mũi giày thì lữ thứ, bụi đường cũng bụi của người ta”. Vì đây là hình ảnh giàu tính biểu cảm, thể hiện rõ thân phận lẻ loi, bé nhỏ của con người nơi đất khách quê người. Cái nhìn xuống đôi giày không chỉ là một hành động cụ thể mà còn gợi ra sự soi chiếu vào chính mình – người đang lưu lạc, không thuộc về nơi chốn ấy. “Bụi đường cũng bụi của người ta” cho thấy sự xa lạ đến tận cùng, khi ngay cả những gì bình dị nhất như hạt bụi cũng không gợi cảm giác thân quen. Câu thơ vừa hàm chứa nỗi buồn âm thầm, vừa thể hiện nỗi nhớ quê sâu sắc và sự cô đơn của người xa xứ một cách tinh tế, giàu sức lay động


Câu 1

Văn bản thế hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh sống nơi đất khách (thành phố Xan-đi-ê-gô)

Câu 2

Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta là: nắng trên cao, mây trắng bay phía xa, nắng nhuộm vàng trên đỉnh núi, nắng xuống cây và soi tận lá

Câu 3

Cảm hứng chủ đạo của văn bản là : nỗi nhớ quê hương da diết

Câu 4

Ở khổ thơ đầu, nhân vật trữ tình cảm nhận hình ảnh nắng vàng, mây trắng với tâm trạng ngỡ ngàng, xúc động vì thấy chúng giống hệt như cảnh vật quê hương, gợi cảm giác gần gũi và ấm áp. Tuy nhiên, đến khổ thơ thứ ba, khi cũng nhìn những hình ảnh đó, nhân vật lại thấy buồn bã, cô đơn. Cùng là mây trắng, nắng vàng nhưng lúc này chỉ càng khiến người lữ thứ thêm ý thức rõ sự xa cách, lạc lõng nơi đất khách

Câu 5

Hình ảnh em cảm thấy ấn tượng sâu sắc nhất là: “ngó xuống mũi giày thì lữ thứ, bụi đường cũng bụi của người ta”. Vì đây là hình ảnh giàu tính biểu cảm, thể hiện rõ thân phận lẻ loi, bé nhỏ của con người nơi đất khách quê người. Cái nhìn xuống đôi giày không chỉ là một hành động cụ thể mà còn gợi ra sự soi chiếu vào chính mình – người đang lưu lạc, không thuộc về nơi chốn ấy. “Bụi đường cũng bụi của người ta” cho thấy sự xa lạ đến tận cùng, khi ngay cả những gì bình dị nhất như hạt bụi cũng không gợi cảm giác thân quen. Câu thơ vừa hàm chứa nỗi buồn âm thầm, vừa thể hiện nỗi nhớ quê sâu sắc và sự cô đơn của người xa xứ một cách tinh tế, giàu sức lay động