

Tăng Dảu Trường
Giới thiệu về bản thân



































Phương trình hóa học:
Fe + 2HCl → FeCl2 + H2
Quá trình oxi hóa của sắt:
Fe → Fe2+ + 2e
Quá trình khử của hydrogen:
2H+ + 2e → H2
Từ đề bài, ta có:
\(n_{F e} = \frac{8 , 96}{56} = 0 , 16\) mol
Áp dụng phương pháp bảo toàn electron, ta có:
\(n_{H_{2}} = 0 , 16\) mol
⇒ \(V_{H_{2}} = 0 , 16.24 , 79 = 3 , 97\) L.
Nhiệt độ sôi của HF cao hơn so với HCl, HBr và HI do liên kết hydrogen:
- HF có liên kết hydrogen giữa các phân tử do sự chênh lệch độ âm điện lớn giữa H và F.
- HCl, HBr và HI chủ yếu có lực van der Waals yếu, không có liên kết hydrogen.
1. Nhiệt độ – Nhiệt độ cao làm tăng năng lượng của các hạt, giúp va chạm hiệu quả hơn dẫn đến tăng tốc độ phản ứng.
2. Nồng độ – Nồng độ chất phản ứng cao hơn làm tăng số va chạm giữa các hạt dẫn đến tăng tốc độ phản ứng.
3. Áp suất (đối với chất khí) – Áp suất cao làm tăng mật độ phân tử khí, dẫn đến nhiều va chạm hơn, từ đó làm tăng tốc độ phản ứng.
4. Diện tích bề mặt (đối với chất rắn) – Bề mặt tiếp xúc lớn hơn giúp phản ứng diễn ra nhanh hơn vì nhiều phân tử có thể tiếp xúc và phản ứng cùng lúc.
5. Chất xúc tác – Chất xúc tác giúp giảm năng lượng kích hoạt mà không bị tiêu hao trong quá trình phản ứng, tạo điều kiện thuận lợi cho phản ứng xảy ra nhanh hơn.
-Nacl tốt trong nước, phân ly hoàn toàn thành ion na+ và cl- ,giúp dung dịch dẫn điện tốt
-Agcl rất ít tan trong nước nên số ion có trong dung dịch nhỏ,làm giảm khả năng dẫn điện
(1)2Fe+3Cl2→to2FeCl3
\(\left(\right. 2 \left.\right) B r_{2} + 2 K I \rightarrow 2 K B r + I_{2}\)
\(\left(\right. 3 \left.\right) Z n + 2 H C l \rightarrow Z n C l_{2} + H_{2}\)
\(\left(\right. 4 \left.\right) A g N O_{3} + N a B r \rightarrow A g B r + N a N O_{3}\)
Tốc độ phản ứng trung bình là sự thay đổi nồng độ của các chất tham gia phản ứng (chất đầu) hoặc sản phẩm trong một khoảng thời gian nhất định. Với phản ứng trên, tốc độ trung bình của phản ứng có thể được viết dưới dạng:
\(v_{t b} = \frac{- 1}{2} \frac{\Delta \left[\right. N O C l \left]\right.}{\Delta t} = \frac{1}{2} \frac{\Delta \left[\right. N O \left]\right.}{\Delta t} = \frac{\Delta \left[\right. C l_{2} \left]\right.}{\Delta t}\)