

Nguyễn Minh Quang
Giới thiệu về bản thân



































a căn 2 = 4 căn 5
- a=2 căn 10 = 6,325
Để đi đến thành công chúng ta cần rèn luyện cho mình rất nhiều phẩm chất. Một trong số đó phải kể đến tính tự lập. Đó là một đức tính quan trọng để khẳng định nhân cách, bản lĩnh sống của mỗi người. Nói một cách dễ hiểu, tự lập là tự làm việc mà không cần ai phải nhắc nhở. Đó là khi ta "tự đi bằng chính đôi chân của mình" theo những kế hoạch đã xây dựng từ trước. Tính tự lập sẽ giúp con người tự chủ về suy nghĩ, dám chịu trách nhiệm với cuộc sống của bản thân. Nhờ có đức tính đó, chúng ta sẽ chủ động hơn, tự viết ra được những kế hoạch, mục tiêu và từng bước chinh phục chúng. Khi tự lập, con người sẽ không cần đến sự trợ giúp của bất kỳ ai. Họ tự giải quyết mọi khó khăn và hiện thực hóa mọi mong muốn, dự định của mình. Không chỉ vậy, họ còn tự tìm tòi, nỗ lực để nghĩ ra hướng giải quyết mọi khó khăn trong cuộc sống. Tự lập vô cùng quan trọng. Thế nhưng, còn một số người có lối sống dựa dẫm, phụ thuộc vào người khác, hễ gặp khó khăn là lùi bước, bỏ cuộc. Đây là một hiện tượng đáng báo động, đem đến nhiều tiêu cực cho cộng đồng. Tự lập là điều cần thiết đối với hành trình của chúng ta. Muốn thực hiện lối sống đó, chúng ta cần phải có mục đích rõ ràng. Khi xác định được điều mình muốn thì ta sẽ không bị mơ hồ và biết mình phải làm gì cho kế hoạch đã đề ra. Đức tính này không phải sinh ra đã có mà cần phải trải qua một quá trình rèn luyện thì mới hình thành được. Vậy nên, mỗi người hãy tự giác học tập và làm việc để vượt qua được những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Tự lập chính là chiếc chìa khóa quan trọng để mở cánh cửa của tương lai, của hạnh phúc. Mỗi chúng ta hãy rèn cho mình đức tính đó để đạt được những thành công trong cuộc sống.
Cuộc đời là những cuộc chia ly, nhưng chia ly không chỉ là mất mát mà còn là sự dấn thân, bước vào hành trình mới
“tiếng sóng” mang ý nghĩa tượng trưng sâu sắc, góp phần tạo nên không khí bi tráng và tâm trạng u hoài của cuộc chia ly.
Bài thơ mở ra một không gian vừa thực vừa hư, gợi lên cảm giác hoài cổ, lạnh lẽo và đầy tâm trạng
'Ta'-Người đưa tiễn
'Người'-Người ra đi