Nguyễn Đỗ Minh Châu

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Đỗ Minh Châu
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

​​​

Câu 1.

Đoạn thơ "Phía sau làng" của Trương Trọng Nghĩa mở ra một không gian hoài niệm đầy xót xa về sự đổi thay của làng quê Việt Nam trong dòng chảy của thời gian và cuộc sống mưu sinh. Bằng giọng điệu trầm lắng, hình ảnh thơ chân thực, tác giả đã khắc họa một bức tranh làng quê vừa thân thương, vừa chất chứa những nỗi buồn man mác. Ngay câu thơ đầu "Tôi đi về phía tuổi thơ" đã gợi lên hành trình trở về nguồn cội, về những ký ức đẹp đẽ, trong trẻo. Tuy nhiên, bước chân ấy lại "giẫm lên dấu chân / Những đứa bạn đã rời làng kiếm sống" - một hình ảnh đầy ám ảnh về sự ly tán, về những người trẻ phải rời bỏ quê hương để mưu sinh. Nguyên nhân được tác giả chỉ ra một cách xót xa: "Đất không đủ cho sức trai cày ruộng / Mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no…", phản ánh thực trạng khó khăn của đời sống nông nghiệp.

Sự thay đổi còn được thể hiện qua sự mai một của những nét đẹp văn hóa truyền thống: "Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca / Cũng thôi để tóc dài ngang lưng nữa…". Những câu hát ru ngọt ngào, mái tóc dài thướt tha - biểu tượng cho vẻ đẹp dịu dàng của người con gái quê - dường như đã nhường chỗ cho những đổi thay của cuộc sống hiện đại. Hình ảnh "Cánh đồng làng giờ nhà cửa chen chúc mọc / Đâu còn những lũy tre ngày xưa…" là một sự đối lập đầy tiếc nuối giữa không gian xanh mát, yên bình của làng quê xưa với sự đô thị hóa, bê tông hóa đang dần xâm lấn. Câu thơ cuối cùng "Tôi đi về phía làng / Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy…" khép lại đoạn thơ bằng một nỗi buồn trĩu nặng, một sự mang theo những mất mát của quê hương vào cuộc sống nơi phố thị. Với ngôn ngữ giản dị, giàu sức gợi, đoạn thơ đã chạm đến những cảm xúc sâu lắng về sự thay đổi của làng quê, về nỗi nhớ thương những giá trị truyền thống đang dần phai nhạt.

Câu 2.

Mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại: Con dao hai lưỡi

Trong kỷ nguyên số hóa, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống của con người hiện đại. Từ Facebook, Instagram, Twitter đến TikTok, YouTube, các nền tảng này mang đến vô vàn tiện ích, nhưng đồng thời cũng đặt ra không ít thách thức. Ý kiến về vai trò và ảnh hưởng của mạng xã hội là một vấn đề đa chiều, đòi hỏi chúng ta phải nhìn nhận một cách khách quan và toàn diện.

Một trong những lợi ích không thể phủ nhận của mạng xã hội là khả năng kết nối và giao tiếp không giới hạn. Dù ở bất kỳ đâu, chúng ta cũng có thể dễ dàng giữ liên lạc với bạn bè, người thân, đồng nghiệp. Mạng xã hội xóa bỏ rào cản về địa lý, giúp duy trì và mở rộng các mối quan hệ. Nó còn là một công cụ hữu ích cho việc học tập và làm việc. Chúng ta có thể tìm kiếm thông tin, chia sẻ kiến thức, tham gia các cộng đồng chuyên môn, học hỏi lẫn nhau và cập nhật những xu hướng mới nhất trong lĩnh vực của mình. Bên cạnh đó, mạng xã hội còn là một sân chơi giải trí đa dạng, cung cấp vô số nội dung từ âm nhạc, phim ảnh đến các trò chơi trực tuyến, giúp con người thư giãn sau những giờ làm việc căng thẳng. Đặc biệt, trong những tình huống khẩn cấp hay thiên tai, mạng xã hội đóng vai trò như một kênh thông tin nhanh chóng và hiệu quả, giúp mọi người cập nhật tình hình và hỗ trợ lẫn nhau.

Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích to lớn, mạng xã hội cũng tiềm ẩn không ít mặt trái tiêu cực. Một trong những vấn đề đáng lo ngại nhất là tình trạng nghiện mạng xã hội, khiến nhiều người dành quá nhiều thời gian cho thế giới ảo mà xao nhãng cuộc sống thực. Điều này có thể dẫn đến những hệ lụy về sức khỏe tinh thần và thể chất, ảnh hưởng đến các mối quan hệ cá nhân và hiệu suất công việc. Hơn nữa, mạng xã hội còn là môi trường thuận lợi cho việc lan truyền tin giả, thông tin sai lệch, gây hoang mang dư luận và thậm chí dẫn đến những hành động tiêu cực trong xã hội. Vấn nạn bắt nạt trực tuyến (cyberbullying) cũng là một vấn đề nhức nhối, gây ra những tổn thương tâm lý sâu sắc cho nạn nhân.

Một khía cạnh khác đáng lưu tâm là sự xâm phạm quyền riêng tư. Việc chia sẻ quá nhiều thông tin cá nhân trên mạng xã hội có thể khiến chúng ta trở thành mục tiêu của những hành vi lừa đảo, đánh cắp thông tin. Đồng thời, việc liên tục tiếp xúc với những hình ảnh hoàn hảo, được chỉnh sửa kỹ lưỡng trên mạng xã hội có thể gây ra áp lực về mặt hình ảnh và so sánh xã hội, dẫn đến sự tự ti và bất mãn với bản thân.

Tóm lại, mạng xã hội là một công cụ mạnh mẽ, mang lại nhiều lợi ích thiết thực cho cuộc sống hiện đại. Tuy nhiên, chúng ta cần nhận thức rõ ràng những mặt trái của nó và sử dụng một cách thông minh, có trách nhiệm. Việc cân bằng giữa thế giới ảo và thực, chọn lọc thông tin, bảo vệ quyền riêng tư và xây dựng những mối quan hệ lành mạnh trên mạng xã hội là vô cùng quan trọng. Mạng xã hội giống như một con dao hai lưỡi, khả năng gây ra tác động tích cực hay tiêu cực hoàn toàn phụ thuộc vào cách chúng ta sử dụng nó. Chúng ta cần trang bị cho mình những kỹ năng cần thiết để khai thác tối đa lợi ích và giảm thiểu những rủi ro mà mạng xã hội mang lại, hướng tới một cuộc sống số văn minh và lành mạnh.


​​​

Câu 1. Thể thơ của văn bản trên là thơ tự do. Bài thơ không tuân theo một số lượng chữ cố định trong mỗi dòng và số dòng nhất định trong mỗi khổ.

Câu 2. Trong văn bản trên, "hạnh phúc" được miêu tả qua các tính từ: xanh, thơm, im lặng, dịu dàng, vô tư.

Câu 3. Tôi hiểu nội dung của đoạn thơ sau như sau:

> Hạnh phúc

> đôi khi như quả

> thơm trong im lặng, dịu dàng

>

Đoạn thơ này gợi lên một khía cạnh của hạnh phúc là sự bình dị, kín đáo nhưng vẫn tỏa ngát giá trị. So sánh hạnh phúc với "quả thơm" cho thấy hạnh phúc có thể không ồn ào, phô trương mà ẩn chứa một vẻ đẹp nội tại, một giá trị tinh thần sâu sắc. Sự "thơm trong im lặng" và "dịu dàng" gợi ý về một niềm vui, một sự thỏa mãn nhẹ nhàng, âm thầm lan tỏa, không cần những biểu hiện ồn ào bên ngoài. Hạnh phúc trong khoảnh khắc này là sự cảm nhận sâu sắc từ bên trong, một niềm vui thanh thản và bền vững.

Câu 4. Tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong đoạn thơ sau:

> Hạnh phúc

> đôi khi như sông

> vô tư trôi về biển cả

> Chẳng cần biết mình

> đầy vơi

>

Biện pháp so sánh "Hạnh phúc đôi khi như sông" có tác dụng gợi ra những hình ảnh và ý nghĩa sau:

* Sự vận động liên tục và tự nhiên: Giống như dòng sông không ngừng chảy về biển cả, hạnh phúc cũng là một dòng chảy liên tục trong cuộc sống, có những khoảnh khắc đến và đi một cách tự nhiên.

* Sự vô tư, không lo lắng: Hình ảnh dòng sông "vô tư trôi" thể hiện một trạng thái an nhiên, không bận tâm đến những lo toan, tính toán về "đầy vơi". Điều này gợi ý rằng đôi khi hạnh phúc đến từ sự buông bỏ những suy nghĩ hơn thua, chấp nhận những gì mình đang có.

* Sự rộng lớn và bao la: Biển cả là đích đến cuối cùng của dòng sông, tượng trưng cho sự viên mãn, trọn vẹn. So sánh hạnh phúc với dòng sông trôi về biển cả gợi ý về một hành trình hướng đến sự hoàn thiện và niềm vui lớn lao hơn.

* Nhấn mạnh sự giản dị: Hạnh phúc đôi khi không cần những điều quá lớn lao, mà chỉ đơn giản là sự thuận theo dòng chảy tự nhiên của cuộc sống, không cố gắng nắm giữ hay kiểm soát quá mức.

Câu 5. Quan niệm về hạnh phúc của tác giả được thể hiện trong đoạn trích là một quan niệm đa dạng, phong phú và gần gũi với những điều bình dị trong cuộc sống. Tác giả không định nghĩa hạnh phúc một cách cụ thể mà gợi mở nhiều khía cạnh khác nhau của nó thông qua những hình ảnh so sánh quen thuộc:

* Hạnh phúc có thể là sự tươi mới, tràn đầy sức sống như "lá xanh trong nắng dội, mưa tràn".

* Hạnh phúc cũng có thể là sự tĩnh lặng, sâu lắng và tỏa hương âm thầm như "quả thơm trong im lặng, dịu dàng".

* Hạnh phúc còn là sự tự do, buông bỏ và thuận theo lẽ tự nhiên như dòng "sông vô tư trôi về biển cả", không bận tâm đến những đo đếm "đầy vơi".

Nhìn chung, tác giả cho thấy hạnh phúc không phải là một thứ gì đó quá xa vời hay khó nắm bắt, mà nó hiện diện trong những khoảnh khắc, những cảm nhận giản dị của cuộc sống. Quan trọng là cách mỗi người cảm nhận và trân trọng những điều đó. Hạnh phúc theo quan niệm của tác giả là một trạng thái linh hoạt, đa chiều và tìm thấy được trong những điều bình thường nhất.


Tuyệt vời! Chúng ta tiếp tục nhé.

Câu 1.

Trong cuộc sống đa dạng và muôn màu này, mỗi cá nhân tựa như một nốt nhạc độc đáo, góp phần tạo nên bản giao hưởng phong phú của xã hội. Việc tôn trọng sự khác biệt của người khác không chỉ là một hành động văn minh mà còn mang trong mình ý nghĩa sâu sắc. Trước hết, tôn trọng sự khác biệt giúp chúng ta mở rộng thế giới quan. Khi tiếp xúc với những quan điểm, lối sống, và giá trị khác biệt, chúng ta có cơ hội nhìn nhận vấn đề từ nhiều góc độ, phá vỡ những rào cản tư duy và trở nên cởi mở hơn. Sự khác biệt mang đến những ý tưởng mới mẻ, những giải pháp sáng tạo mà một môi trường đồng nhất khó có thể sản sinh.

Thêm vào đó, tôn trọng sự khác biệt xây dựng một xã hội hòa bình và hợp tác. Khi mọi người cảm thấy được chấp nhận và đánh giá cao dù có những điểm khác biệt, họ sẽ cởi mở hơn trong giao tiếp và sẵn sàng hợp tác vì mục tiêu chung. Sự tôn trọng loại bỏ những xung đột không đáng có, tạo ra một môi trường sống và làm việc tích cực, nơi mọi người có thể phát huy hết tiềm năng của mình. Cuối cùng, tôn trọng sự khác biệt còn thể hiện sự nhân văn và lòng trắc ẩn. Chúng ta nhận ra rằng mỗi người có một hoàn cảnh sống, một câu chuyện riêng, và sự khác biệt đó là một phần tự nhiên của cuộc sống. Thấu hiểu và tôn trọng những điều đó giúp chúng ta trở nên đồng cảm hơn, xây dựng những mối quan hệ chân thành và sâu sắc. Tóm lại, tôn trọng sự khác biệt không chỉ làm phong phú thêm cuộc sống cá nhân mà còn góp phần kiến tạo một xã hội văn minh, hòa bình và phát triển bền vững.

Câu 2.

Bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư là một khúc nhạc buồn ngân lên từ những ký ức xa xôi về người mẹ yêu dấu. Với thể thơ năm chữ giản dị, ngôn ngữ trong sáng, bài thơ đã chạm đến những rung động sâu thẳm trong trái tim người đọc về tình mẫu tử thiêng liêng và nỗi nhớ da diết khôn nguôi.

Ngay từ khổ thơ đầu, không gian và thời gian đã được gợi mở một cách nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh:

> Mỗi lần nắng mới hắt bên song,

> Xao xác, gà trưa gáy não nùng,

> Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,

> Chập chờn sống lại những ngày không.

>

Hình ảnh "nắng mới hắt bên song" gợi lên một khoảnh khắc bình dị, quen thuộc của cuộc sống nông thôn. Tuy nhiên, âm thanh "xao xác" và tiếng "gà trưa gáy não nùng" lại nhuốm màu cô tịch, buồn bã. Sự tương phản giữa ánh nắng tươi mới và âm thanh buồn bã như một dự cảm, khơi gợi dòng cảm xúc "rượi buồn" trong lòng thi nhân. Cụm từ "thời dĩ vãng" và "những ngày không" vẽ nên một khoảng thời gian đã qua, mờ nhạt nhưng vẫn day dứt, ám ảnh tâm trí người con.

Nỗi nhớ mẹ ùa về một cách tự nhiên và chân thật ở khổ thơ thứ hai:

> Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời

> Lúc người còn sống, tôi lên mười;

> Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,

> Áo đỏ người đưa trước giậu phơi.

>

Từ "me" (mẹ) gợi lên sự thân thương, gần gũi. Ký ức về mẹ gắn liền với "thuở thiếu thời" tươi đẹp và khoảng thời gian "lúc người còn sống, tôi lên mười" - một dấu mốc quan trọng trong tuổi thơ. Hình ảnh "nắng mới reo ngoài nội" mang đến cảm giác tươi vui, tràn đầy sức sống, đối lập với sự buồn bã ở khổ thơ đầu. Trong khung cảnh ấy, hình ảnh người mẹ hiện lên thật đẹp và ấm áp với chiếc "áo đỏ người đưa trước giậu phơi". Màu đỏ tươi tắn của chiếc áo như một điểm sáng trong ký ức, thể hiện sự đảm đang, tần tảo và tình yêu thương của mẹ dành cho con.

Khổ thơ cuối khắc họa sâu đậm hơn hình ảnh người mẹ trong tâm trí nhà thơ:

> Hình dáng me tôi chửa xoá mờ

> Hãy còn mường tượng lúc vào ra:

> Nét cười đen nhánh sau tay áo

> Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.

>

Thời gian có thể trôi đi, nhưng "hình dáng me tôi" vẫn vẹn nguyên trong trái tim người con, "chửa xoá mờ". Động từ "mường tượng" diễn tả một nỗi nhớ da diết, một sự cố gắng hình dung lại những khoảnh khắc thân thương bên mẹ. Chi tiết "nét cười đen nhánh sau tay áo" là một hình ảnh độc đáo, gợi cảm, vừa kín đáo, dịu dàng, vừa ánh lên vẻ đẹp tươi tắn, phúc hậu của người mẹ. Khung cảnh "ánh trưa hè trước giậu thưa" càng làm tăng thêm vẻ bình dị, thân thuộc của ký ức về mẹ.

Bài thơ "Nắng mới" không sử dụng những biện pháp tu từ cầu kỳ, nhưng lại có sức lay động mạnh mẽ bởi sự chân thật và cảm xúc dồn nén. Âm điệu nhẹ nhàng, chậm rãi như một lời thì thầm, một nỗi nhớ âm ỉ. Sự lặp lại hình ảnh "nắng mới" ở cả ba khổ thơ không chỉ tạo nên sự liên kết mạch lạc mà còn cho thấy ánh nắng ấy đã trở thành một "tín hiệu" gợi nhắc về người mẹ yêu dấu trong tâm trí nhà thơ.

Tóm lại, "Nắng mới" là một bài thơ xúc động, thể hiện sâu sắc tình cảm thương nhớ mẹ của Lưu Trọng Lư. Bằng những hình ảnh bình dị, chân thực và ngôn ngữ giàu sức gợi, nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh đẹp về người mẹ và khơi gợi trong lòng người đọc những tình cảm thiêng liêng về gia đình và cội nguồn. Bài thơ xứng đáng là một trong những tác phẩm tiêu biểu của phong trào Thơ mới, góp phần làm phong phú thêm tiếng nói trữ tình trong văn học Việt Nam.


​​

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận. Văn bản tập trung trình bày ý kiến, quan điểm về việc phán xét người khác và ảnh hưởng của định kiến.

Câu 2. Hai cặp từ, cặp cụm từ đối lập được sử dụng trong đoạn (1) là:

* tằn tiện - phung phí

* hào phóng - keo kiệt

* thích ở nhà - ưa bay nhảy

* bỏ bê gia đình - không biết hưởng thụ cuộc sống

Câu 3. Tác giả cho rằng đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng vì những lý do sau:

* Mỗi người có một cách sống, một quan điểm và giá trị riêng. Việc dùng tiêu chuẩn của bản thân để đánh giá người khác là phiến diện và không khách quan.

* Những lời phán xét thường mang tính chủ quan, xuất phát từ góc nhìn hạn hẹp của người nói và có thể gây tổn thương cho người nghe.

* Việc lắng nghe và chấp nhận sự khác biệt giữa người với người là cần thiết để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp và một xã hội đa dạng, cởi mở.

Câu 4. Quan điểm của tác giả "Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó" có thể hiểu như sau:

* Định kiến của người khác vốn đã mang tính áp đặt và hạn chế sự tự do của mỗi cá nhân.

* Nếu chúng ta chấp nhận và để bản thân bị chi phối bởi những định kiến đó, chúng ta sẽ đánh mất chính mình, sống theo những tiêu chuẩn của người khác mà không dám thể hiện cá tính riêng.

* Việc "buông mình vào tấm lưới định kiến" đồng nghĩa với việc từ bỏ quyền tự quyết cuộc sống, sống trong sự sợ hãi những lời đánh giá và không dám "nghe theo chính mình".

Câu 5. Thông điệp tôi rút ra cho bản thân từ văn bản trên là:

* Hãy tôn trọng sự khác biệt: Mỗi người có quyền sống theo cách họ cho là đúng đắn. Tôi cần học cách lắng nghe, thấu hiểu và tôn trọng những lựa chọn khác biệt của người khác thay vì vội vàng phán xét.

* Đừng để định kiến chi phối: Cả định kiến của bản thân và của người khác đều có thể trói buộc và hạn chế sự phát triển của tôi. Tôi cần tỉnh táo nhận diện và loại bỏ những định kiến, mạnh dạn sống theo những gì trái tim mách bảo.

* Hãy sống là chính mình: Điều quan trọng nhất là tôi cảm thấy hạnh phúc và hài lòng với cuộc sống của mình, không cần phải cố gắng sống theo kỳ vọng hay tiêu chuẩn của bất kỳ ai khác.

Hy vọng những phân tích trên giúp bạn hiểu rõ hơn về văn bản này. Nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào khác, đừng ngần ngại hỏi nhé!