

Đào Thu Giang
Giới thiệu về bản thân



































Tết vừa rồi là một trong những dịp đặc biệt và đáng nhớ nhất đối với em, vì em đã có trải nghiệm lần đầu tiên được cùng mẹ gói bánh chưng – một việc làm truyền thống mang đậm bản sắc dân tộc.
Vào sáng ngày 28 Tết, mẹ đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu để gói bánh như lá dong, gạo nếp, đậu xanh và thịt lợn. Em rất háo hức nên đã nhanh chóng phụ mẹ rửa lá, vo gạo và xào nhân bánh. Khi bắt đầu gói, em được mẹ hướng dẫn từng bước một. Dù chiếc bánh đầu tiên em gói còn méo mó, nhưng mẹ vẫn vui vẻ khen em chăm chỉ và kiên nhẫn. Trong suốt buổi gói bánh, em cảm nhận được không khí Tết thật ấm áp, vui vẻ. Sau đó, mẹ và em luộc bánh trong nồi lớn suốt cả đêm. Sáng mồng Một, cả nhà cùng thưởng thức bánh chưng nóng hổi, thơm phức do chính tay em góp phần làm nên.
Trải nghiệm gói bánh chưng cùng mẹ trong dịp Tết vừa qua đã để lại trong em nhiều cảm xúc khó quên. Em không chỉ học được thêm một kỹ năng mới mà còn cảm nhận được sự gắn bó, yêu thương trong gia đình và hiểu thêm về ý nghĩa của ngày Tết cổ truyền.
Câu 9:
Câu văn trên sử dụng nhân hóa.
Tác dụng: Biện pháp nhân hóa giúp làm cho nhân vật Sóo trở nên gần gũi hơn với con người, thể hiện tâm trạng hối hận, nhớ nhung quê hương một cách sinh động và dễ cảm nhận.
Câu 10:
Qua câu chuyện “Chào Mào và Sáo Sậu”, em rút ra bài học rằng: mỗi người cần biết sống chan hòa, biết nhận lỗi và sửa sai khi làm điều chưa đúng. Ban đầu, Sáo Sậu rời bỏ xóm làng vì cho rằng mình có tài, nhưng khi gặp khó khăn, bạn ấy mới hiểu ra giá trị của tình thân và tình bạn. Nhờ sự bao dung của Chào Mào và mọi người, Sáo Sậu đã được đón nhận trở lại. Câu chuyện giúp em hiểu rằng: biết hối lỗi và sửa chữa sai lầm sẽ giúp ta trở nên tốt đẹp hơn. Đó là cách để giữ gìn và xây dựng tình cảm trong cuộc sống.
Câu 9:
Biện pháp nhân hóa trong đoạn văn trên làm cho nhân vật Bọ Ngựa trở nên gần gũi và có cảm xúc như con người. Hình ảnh “đứng ngẩn mặt”, “nước mắt rưng rưng” thể hiện rõ sự hối hận và xúc động của Bọ Ngựa. Nhờ đó, người đọc cảm nhận được sự thay đổi trong suy nghĩ và thái độ của nhân vật. Bọ Ngựa không còn kiêu ngạo mà đã biết nhận ra lỗi lầm của mình. Cách diễn đạt này giúp câu chuyện trở nên sinh động, cảm động và mang tính giáo dục sâu sắc.
Câu 10:
Sau khi đọc câu chuyện “Võ sĩ Bọ Ngựa”, em hiểu rằng tính kiêu căng có thể khiến con người mắc sai lầm. Vì vậy, em luôn cố gắng rèn luyện đức tính khiêm tốn trong cuộc sống hằng ngày. Em không khoe khoang khi được điểm cao mà luôn chia sẻ cách học với các bạn. Khi làm được việc tốt, em lặng lẽ giúp đỡ chứ không cần ai phải khen ngợi. Em cũng luôn lắng nghe góp ý từ người khác để sửa sai và tiến bộ hơn. Nhờ vậy, em cảm thấy mình trưởng thành và được mọi người quý mến hơn.
Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của em là lần đầu tiên em được vào bếp nấu ăn cùng mẹ. Hôm đó là cuối tuần, mẹ rủ em cùng nấu bữa cơm trưa cho cả nhà. Em rất háo hức nhưng cũng hơi lo lắng vì sợ làm hỏng món ăn. Mẹ dạy em cách rửa rau, thái cà chua và chiên trứng. Dù em làm còn vụng về, nhưng mẹ luôn kiên nhẫn hướng dẫn và khen ngợi em. Khi cả nhà ăn cơm, ai cũng khen món trứng chiên ngon, em thấy rất vui và tự hào. Trải nghiệm đó giúp em hiểu được sự vất vả của mẹ và trân trọng hơn những bữa cơm gia đình.
câu 9:
Từ láy:lấp lánh
Tác dụng:
+giúp làm tăng tính hình ảnh
+khiến người đọc cảm nhận rõ nét hơn sự yên bình và tự nhiên của khung cảnh
Câu 10:
Từ câu chuyện,em hiểu rằng việc sống bình dị và âm thật giúp ích cho đời rất đáng quý.Những người không thích phô trương thường mang lại giá trị lớn lao.Sự hy sinh thầm lặng luôn cần được trân trọn.Chiếc lá nhỏ bé nhưng tận tuỵ đã dạy em bài học về lòng khiêm tốn.
Chủ ngữ là cụm từ:
+việc sống bình dị và âm thật giúp ích cho đời
+Những người không thích phô trương
+Sự hy sinh thầm lặng
+Chiếc lá nhỏ bé nhưng tận tuỵ