

Mạc Ngọc Hà
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Di tích lịch sử là những bằng chứng quan trọng về quá trình hình thành và phát triển của dân tộc. Bảo vệ và phát huy giá trị các di tích là trách nhiệm chung của toàn xã hội. Trước tiên, cần nâng cao nhận thức của người dân về tầm quan trọng của di tích lịch sử thông qua giáo dục và truyền thông. Các trường học nên tổ chức những buổi học ngoài trời tại di tích, kết hợp với các hoạt động trải nghiệm thực tế.Sau đó, nhà nước cần đầu tư, trùng tu và bảo tồn di tích một cách bài bản, không làm mất đi giá trị nguyên gốc của chúng. Cần kiểm soát chặt chẽ việc khai thác du lịch tại các di tích để tránh tình trạng xâm hại và hủy hoại. Thứ ba, các hoạt động du lịch và tham quan cần được tổ chức có quy hoạch, kết hợp giữa giữ gìn và khai thác hợp lý. Du khách cũng cần được giáo dục về ý thức bảo vệ di tích.Tóm lại, việc bảo vệ và phát huy giá trị di tích là nhiệm vụ quan trọng của mỗi cá nhân và toàn xã hội. Chúng ta cần chung tay để giữ gìn những giá trị văn hóa và lịch sử quý báu cho thế hệ mai sau.
Câu 2
Thơ là tiếng lòng tinh khôi và mãnh liệt nhất của con người truoc cuộc sống . Tu những rung động nhẹ nhành đến nỗi đau quặn thắt , thơ luôn biết cách lưu giữ bằng những dòng ngôn từ chắt lọc . Trong mạch cảm xúc ấy , tác phẩm “ Mùi cơm cháy ” của Vũ Tuấn thể hiện lên như một bản hoà ca lang Đọng gợi những chiêm nghiệm sâu xa về kỷ niệm của tuổi thơ qua những dòng thơ sau:
Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ
[…]
Có ánh trăng vàng... chị múc bên sông... Tac giả đã khơi gợi những kỷ niệm của tuổi thơ thông qua
Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ
Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước
Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc
Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa..
Hình ảnh "Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ". Câu thơ mở ra một không gian đầy cảm xúc, khiến người đọc dễ dàng liên tưởng đến những ngày tháng êm đềm bên gia đình, nơi có những bữa cơm giản dị nhưng đong đầy tình thương. Hương vị cơm cháy, món ăn quen thuộc, trở thành biểu tượng cho những kỷ niệm đẹp đẽ, làm sống dậy trong tâm hồn con người một niềm nhớ nhung mãnh liệt. Hình ảnh "Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước" không chỉ thể hiện sự yêu thích món ăn này mà còn là sự gắn bó với quê hương, nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn và thể xác của tác giả. Món cơm cháy giản dị lại trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức của tác giả, như một sợi dây liên kết giữa quá khứ và hiện tại. Hình ảnh món ăn quen thuộc khiến tác giả nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc bên gia đình, nơi có những tiếng cười, những câu chuyện giản dị nhưng đong đầy ý nghĩa.
Tác giả miêu tả về hành trình khám phá quê huơng qua
Cơm cháy quê nghèo... có nắng, có mưa
Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng
Có những hi sinh, nhớ thương thầm lặng
Con yêu nước mình... từ những câu ca...không chỉ dừng lại ở những kỷ niệm tuổi thơ mà còn mở rộng ra hành trình của bản thân: "Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc". Câu thơ này thể hiện sự khám phá, tìm tòi, học hỏi của tác giả về quê hương đất nước. Tuy nhiên, dù đi đến đâu, tác giả vẫn không thể tìm thấy "vị cơm năm xưa". Điều này nhấn mạnh rằng, những kỷ niệm và hương vị quê hương không thể nào lặp lại, mà chỉ có thể được lưu giữ trong ký ức. Sự so sánh giữa những món ăn hiện tại và hương vị cơm cháy quê nghèo càng làm nổi bật sự đặc biệt của những kỷ niệm này.Câu thơ "Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa..." gợi lên nỗi buồn da diết về sự mất mát. Nó thể hiện rằng, dù có đi đến đâu, tác giả vẫn không thể tìm thấy cảm giác quen thuộc, gần gũi như khi còn ở quê hương. Điều này làm nổi bật tầm quan trọng của quê hương trong cuộc sống mỗi con người. Hình ảnh "khắp miền Tổ quốc" không chỉ gợi nhắc về những chuyến đi mà còn thể hiện lòng yêu nước của tác giả, sự khám phá và trân trọng từng miền quê mà tác giả đã đi qua.
Nỗi nhớ quê hương và tình yêu đất nước tác giả khắc họa hình ảnh quê hương qua
Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hơi cha
Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt
Muối mặn gừng cay, có hè nắng gắt
Có ánh trăng vàng... chị múc bên sông...
Những chi tiết giản dị nhưng đầy ý nghĩa: "Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng". Lời ru của mẹ không chỉ là những âm thanh êm dịu mà còn chứa đựng tình yêu, nỗi vất vả, hy sinh của người mẹ. Những "hi sinh, nhớ thương thầm lặng" này chính là nguồn cội của tình yêu quê hương đất nước, mà tác giả đã cảm nhận từ rất sớm. Qua hình ảnh này, người đọc dễ dàng cảm nhận được sự chăm sóc, yêu thương mà mẹ đã dành cho con cái, giúp con trưởng thành và trở thành người có ích cho xã hội.
Hình ảnh "Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hôi cha" thể hiện rõ nét hơn sự vất vả của cha mẹ trong cuộc sống. Mồ hôi cha mẹ đã đổ xuống để nuôi dưỡng con cái, tạo nên những kỷ niệm ấm áp và ngọt ngào trong tâm trí tác giả. Những hình ảnh này gợi nhớ đến một thời kỳ khó khăn, nhưng đầy yêu thương và hi sinh, từ đó làm nổi bật giá trị của tình cảm gia đình. Những giọt mồ hôi và nước mắt của cha mẹ là nguồn cảm hứng để con cái cố gắng vươn lên trong cuộc sống.
Câu thơ "Con yêu nước mình... từ những câu ca..." thể hiện sự kết nối sâu sắc giữa tình yêu quê hương và những giá trị văn hóa truyền thống. Những câu ca trong văn hóa dân gian không chỉ là những bài hát ru mà còn là những bài học về lòng yêu nước, tình yêu quê hương. Điều này thể hiện rằng tình yêu đất nước không chỉ xuất phát từ những điều to tát mà còn từ những giá trị giản dị, từ những kỷ niệm đẹp đẽ, từ những câu chuyện của cha ông.
Chắc chắn rằng, những cảm xúc, kỷ niệm trong đoạn thơ sẽ còn mãi trong tâm trí mỗi người, như một khúc ca ru ngọt ngào, khiến cho lòng ta thêm yêu quê hương, yêu đất nước, yêu những gì giản dị nhưng đong đầy ý nghĩa trong cuộc sống. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nơi ta trưởng thành, nơi có những kỷ niệm đẹp, là nguồn động lực để chúng ta không ngừng phấn đấu vươn lên trong cuộc sống. Hương vị cơm cháy sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong tâm hồn mỗi người con, như một dấu ấn không thể phai mờ, nhắc nhở chúng ta về nguồn cội và trách nhiệm của thế hệ trẻ trong việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa quý báu của quê hương.
Câu 1
Di tích lịch sử là những bằng chứng quan trọng về quá trình hình thành và phát triển của dân tộc. Bảo vệ và phát huy giá trị các di tích là trách nhiệm chung của toàn xã hội. Trước tiên, cần nâng cao nhận thức của người dân về tầm quan trọng của di tích lịch sử thông qua giáo dục và truyền thông. Các trường học nên tổ chức những buổi học ngoài trời tại di tích, kết hợp với các hoạt động trải nghiệm thực tế.Sau đó, nhà nước cần đầu tư, trùng tu và bảo tồn di tích một cách bài bản, không làm mất đi giá trị nguyên gốc của chúng. Cần kiểm soát chặt chẽ việc khai thác du lịch tại các di tích để tránh tình trạng xâm hại và hủy hoại. Thứ ba, các hoạt động du lịch và tham quan cần được tổ chức có quy hoạch, kết hợp giữa giữ gìn và khai thác hợp lý. Du khách cũng cần được giáo dục về ý thức bảo vệ di tích.Tóm lại, việc bảo vệ và phát huy giá trị di tích là nhiệm vụ quan trọng của mỗi cá nhân và toàn xã hội. Chúng ta cần chung tay để giữ gìn những giá trị văn hóa và lịch sử quý báu cho thế hệ mai sau.
Câu 2
Thơ là tiếng lòng tinh khôi và mãnh liệt nhất của con người truoc cuộc sống . Tu những rung động nhẹ nhành đến nỗi đau quặn thắt , thơ luôn biết cách lưu giữ bằng những dòng ngôn từ chắt lọc . Trong mạch cảm xúc ấy , tác phẩm “ Mùi cơm cháy ” của Vũ Tuấn thể hiện lên như một bản hoà ca lang Đọng gợi những chiêm nghiệm sâu xa về kỷ niệm của tuổi thơ qua những dòng thơ sau:
Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ
[…]
Có ánh trăng vàng... chị múc bên sông... Tac giả đã khơi gợi những kỷ niệm của tuổi thơ thông qua
Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ
Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước
Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc
Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa..
Hình ảnh "Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ". Câu thơ mở ra một không gian đầy cảm xúc, khiến người đọc dễ dàng liên tưởng đến những ngày tháng êm đềm bên gia đình, nơi có những bữa cơm giản dị nhưng đong đầy tình thương. Hương vị cơm cháy, món ăn quen thuộc, trở thành biểu tượng cho những kỷ niệm đẹp đẽ, làm sống dậy trong tâm hồn con người một niềm nhớ nhung mãnh liệt. Hình ảnh "Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước" không chỉ thể hiện sự yêu thích món ăn này mà còn là sự gắn bó với quê hương, nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn và thể xác của tác giả. Món cơm cháy giản dị lại trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức của tác giả, như một sợi dây liên kết giữa quá khứ và hiện tại. Hình ảnh món ăn quen thuộc khiến tác giả nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc bên gia đình, nơi có những tiếng cười, những câu chuyện giản dị nhưng đong đầy ý nghĩa.
Tác giả miêu tả về hành trình khám phá quê huơng qua
Cơm cháy quê nghèo... có nắng, có mưa
Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng
Có những hi sinh, nhớ thương thầm lặng
Con yêu nước mình... từ những câu ca...không chỉ dừng lại ở những kỷ niệm tuổi thơ mà còn mở rộng ra hành trình của bản thân: "Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc". Câu thơ này thể hiện sự khám phá, tìm tòi, học hỏi của tác giả về quê hương đất nước. Tuy nhiên, dù đi đến đâu, tác giả vẫn không thể tìm thấy "vị cơm năm xưa". Điều này nhấn mạnh rằng, những kỷ niệm và hương vị quê hương không thể nào lặp lại, mà chỉ có thể được lưu giữ trong ký ức. Sự so sánh giữa những món ăn hiện tại và hương vị cơm cháy quê nghèo càng làm nổi bật sự đặc biệt của những kỷ niệm này.Câu thơ "Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa..." gợi lên nỗi buồn da diết về sự mất mát. Nó thể hiện rằng, dù có đi đến đâu, tác giả vẫn không thể tìm thấy cảm giác quen thuộc, gần gũi như khi còn ở quê hương. Điều này làm nổi bật tầm quan trọng của quê hương trong cuộc sống mỗi con người. Hình ảnh "khắp miền Tổ quốc" không chỉ gợi nhắc về những chuyến đi mà còn thể hiện lòng yêu nước của tác giả, sự khám phá và trân trọng từng miền quê mà tác giả đã đi qua.
Nỗi nhớ quê hương và tình yêu đất nước tác giả khắc họa hình ảnh quê hương qua
Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hơi cha
Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt
Muối mặn gừng cay, có hè nắng gắt
Có ánh trăng vàng... chị múc bên sông...
Những chi tiết giản dị nhưng đầy ý nghĩa: "Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng". Lời ru của mẹ không chỉ là những âm thanh êm dịu mà còn chứa đựng tình yêu, nỗi vất vả, hy sinh của người mẹ. Những "hi sinh, nhớ thương thầm lặng" này chính là nguồn cội của tình yêu quê hương đất nước, mà tác giả đã cảm nhận từ rất sớm. Qua hình ảnh này, người đọc dễ dàng cảm nhận được sự chăm sóc, yêu thương mà mẹ đã dành cho con cái, giúp con trưởng thành và trở thành người có ích cho xã hội.
Hình ảnh "Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hôi cha" thể hiện rõ nét hơn sự vất vả của cha mẹ trong cuộc sống. Mồ hôi cha mẹ đã đổ xuống để nuôi dưỡng con cái, tạo nên những kỷ niệm ấm áp và ngọt ngào trong tâm trí tác giả. Những hình ảnh này gợi nhớ đến một thời kỳ khó khăn, nhưng đầy yêu thương và hi sinh, từ đó làm nổi bật giá trị của tình cảm gia đình. Những giọt mồ hôi và nước mắt của cha mẹ là nguồn cảm hứng để con cái cố gắng vươn lên trong cuộc sống.
Câu thơ "Con yêu nước mình... từ những câu ca..." thể hiện sự kết nối sâu sắc giữa tình yêu quê hương và những giá trị văn hóa truyền thống. Những câu ca trong văn hóa dân gian không chỉ là những bài hát ru mà còn là những bài học về lòng yêu nước, tình yêu quê hương. Điều này thể hiện rằng tình yêu đất nước không chỉ xuất phát từ những điều to tát mà còn từ những giá trị giản dị, từ những kỷ niệm đẹp đẽ, từ những câu chuyện của cha ông.
Chắc chắn rằng, những cảm xúc, kỷ niệm trong đoạn thơ sẽ còn mãi trong tâm trí mỗi người, như một khúc ca ru ngọt ngào, khiến cho lòng ta thêm yêu quê hương, yêu đất nước, yêu những gì giản dị nhưng đong đầy ý nghĩa trong cuộc sống. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nơi ta trưởng thành, nơi có những kỷ niệm đẹp, là nguồn động lực để chúng ta không ngừng phấn đấu vươn lên trong cuộc sống. Hương vị cơm cháy sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong tâm hồn mỗi người con, như một dấu ấn không thể phai mờ, nhắc nhở chúng ta về nguồn cội và trách nhiệm của thế hệ trẻ trong việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa quý báu của quê hương.