

Hầu Nhật Lệ
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Bài làm
Ba khổ thơ cuối của "Chim thêu" mở ra một không gian tâm trạng phức tạp, vừa lắng sâu nỗi nhớ thương, vừa ánh lên niềm hy vọng. Khổ thứ tư diễn tả hành động người cha "ôm tấm áo xanh giữa ngực," một cử chỉ đầy yêu thương, như muốn cảm nhận sự hiện diện của con dù xa cách. Hình ảnh "bâng khuâng cặp mắt đen tròn" gợi nhớ vẻ ngây thơ, trong sáng, còn "tiếng chim non gọi đàn" như một khát khao đoàn tụ gia đình, một âm thanh vọng về từ ký ức.Đến khổ thứ năm, hành động "treo áo con bên bàn làm việc" và "viết thơ này" cho thấy chiếc áo trở thành biểu tượng của tình yêu và nỗi nhớ, đồng thời là nguồn cảm hứng sáng tạo. Lời hứa "giữ lấy, mai ngày cho con" thể hiện niềm tin vào tương lai. Khổ cuối cùng tràn ngập hy vọng vào ngày "nước non một khối," khi chiếc áo sẽ trao tận tay con, minh chứng cho "nỗi niềm xưa." Hình ảnh "đàn em con đó, bây giờ,/ Áo thêu chim trắng, tha hồ vui chơi" là ước mơ về một đất nước hòa bình, nơi trẻ thơ được sống hạnh phúc. Ba khổ thơ cuối đã thể hiện sâu sắc tình phụ tử thiêng liêng và niềm tin vào tương lai đoàn viên.
Câu 2:
Bài làm
Tình yêu thương của cha mẹ là một trong những tình cảm thiêng liêng và quý giá nhất mà mỗi người con có được trong cuộc đời. Nó là ngọn nguồn sức mạnh, là điểm tựa vững chắc giúp chúng ta vượt qua bao khó khăn, thử thách. Tuy nhiên, đôi khi, chính tình yêu thương ấy lại vô tình trở thành một áp lực vô hình, đè nặng lên đôi vai non trẻ của những người con.
Trước hết, không thể phủ nhận vai trò to lớn của tình yêu thương cha mẹ trong việc tạo động lực cho con cái. Sự quan tâm, chăm sóc, những lời động viên, khích lệ từ cha mẹ là nguồn cổ vũ tinh thần vô giá. Chúng ta cảm nhận được sự tin tưởng, kỳ vọng mà cha mẹ dành cho mình, từ đó có thêm động lực để cố gắng, nỗ lực hết mình trong học tập, công việc và cuộc sống. Tình yêu thương ấy như ngọn lửa sưởi ấm trái tim, giúp chúng ta vững bước trên con đường chinh phục ước mơ. Chúng ta muốn đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ bằng những thành công, bằng một tương lai tươi sáng.
Thế nhưng, mặt khác, tình yêu thương quá mức, đặt không đúng chỗ lại có thể trở thành một áp lực nặng nề. Sự kỳ vọng quá cao của cha mẹ, đôi khi vượt quá khả năng thực tế của con cái, có thể khiến chúng ta cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi và thậm chí là sợ hãi thất bại. Áp lực phải "giỏi nhất", "xuất sắc nhất" trong mọi lĩnh vực có thể bóp nghẹt sự tự do phát triển cá nhân, khiến con cái đánh mất niềm vui và sự hứng thú trong cuộc sống.
Bên cạnh đó, sự bao bọc, che chở thái quá của cha mẹ cũng có thể tước đi cơ hội để con cái được trải nghiệm, được vấp ngã và tự mình đứng lên. Chúng ta trở nên thụ động, thiếu tự tin và khó có thể thích nghi với những thay đổi của cuộc sống. Tình yêu thương trong trường hợp này không còn là động lực mà trở thành một sợi dây vô hình trói buộc sự trưởng thành của con cái.
Vậy, làm thế nào để tình yêu thương của cha mẹ thực sự là động lực tích cực cho con cái? Điều quan trọng là cha mẹ cần có sự thấu hiểu, tôn trọng cá tính và khả năng riêng của từng người con. Thay vì áp đặt những kỳ vọng chủ quan, hãy lắng nghe, đồng hành và tạo điều kiện để con cái phát triển theo cách riêng của mình. Sự động viên chân thành, sự tin tưởng đúng mực và sự hỗ trợ kịp thời sẽ là nguồn sức mạnh to lớn giúp con cái tự tin bước vào đời.
Tình yêu thương của cha mẹ là một món quà vô giá, nhưng nó chỉ thực sự phát huy được sức mạnh khi được trao đi một cách khéo léo và thấu hiểu. Từ góc độ của một người con, tôi tin rằng sự cân bằng giữa yêu thương và tôn trọng sẽ là chìa khóa để tình cảm gia đình trở thành động lực mạnh mẽ, chắp cánh cho những ước mơ bay cao và bay xa.
Câu 1:
Bài làm
"Mắt người Sơn Tây" của Quang Dũng gây ấn tượng sâu sắc bởi nghệ thuật xây dựng hình tượng "đôi mắt" đầy ám ảnh. Ngay từ nhan đề, đôi mắt đã trở thành điểm nhấn, gợi mở về thế giới nội tâm của người con gái Sơn Tây trong cảnh ly loạn. Đến khổ thơ thứ năm, hình ảnh này được cụ thể hóa qua các cụm từ "u uẩn chiều lưu lạc", "buồn viễn xứ khôn khuây", "khúc hoàn ca rớm lệ". Những từ ngữ này không chỉ khắc họa vẻ đẹp man mác buồn mà còn thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của tác giả. Bên cạnh đó, giọng điệu thơ trầm lắng, giàu cảm xúc cùng với việc sử dụng câu hỏi tu từ như "Em có bao giờ em nhớ thương?" đã tạo nên âm hưởng da diết, khắc khoải. Thủ pháp này không chỉ nhấn mạnh nỗi nhớ mà còn gợi mở sự đồng điệu giữa hai tâm hồn. Sự kết hợp giữa hình tượng "đôi mắt" biểu cảm và giọng điệu, biện pháp tu từ đã tạo nên một bức tranh tâm trạng sâu lắng, lay động lòng người về vẻ đẹp và nỗi buồn của người Sơn Tây trong chiến tranh.
Câu 2:
Bài làm
Ý kiến "Càng lún sâu vào đố kị, người ta sẽ đánh mất đi lòng tôn nghiêm và giá trị của bản thân" là một nhận định sâu sắc, phản ánh một khía cạnh tiêu cực trong tâm lý con người. Lòng đố kị, tựa như một thứ độc dược ngấm ngầm, không chỉ bào mòn mối quan hệ xã hội mà còn gặm nhấm sự tự trọng và làm lu mờ những phẩm chất tốt đẹp vốn có của mỗi cá nhân.
Trước hết, cần hiểu rõ bản chất của đố kị. Đó là một trạng thái cảm xúc tiêu cực, nảy sinh khi ta so sánh mình với người khác và cảm thấy bất mãn, khó chịu trước thành công, may mắn hay những ưu điểm của họ. Thay vì nhìn nhận và học hỏi, người đố kị lại tập trung vào việc soi mói, hạ thấp người khác, thậm chí mong muốn họ gặp phải những điều không may. Chính sự tập trung tiêu cực này đã khiến họ dần đánh mất đi sự thanh thản trong tâm hồn.
Khi lòng đố kị trỗi dậy, nó sẽ chi phối nhận thức và hành vi của con người. Thay vì nỗ lực để hoàn thiện bản thân, người đố kị lại dành thời gian và tâm trí để ganh ghét, thậm chí tìm cách cản trở sự phát triển của người khác. Họ trở nên nhỏ nhen, ích kỷ, chỉ nhìn thấy những gì mình thiếu mà bỏ qua những giá trị bản thân đang sở hữu. Sự so sánh tiêu cực liên tục khiến họ cảm thấy tự ti, bất mãn, từ đó đánh mất đi sự tôn nghiêm và lòng tự trọng. Họ tự hạ thấp giá trị của mình bằng cách phủ nhận những thành tựu của người khác, vô tình tự cô lập mình khỏi những mối quan hệ tốt đẹp và cơ hội phát triển.
Tác hại của lòng đố kị không chỉ dừng lại ở việc làm suy giảm giá trị cá nhân mà còn gây ra những hệ lụy tiêu cực cho xã hội. Một môi trường sống mà ở đó sự đố kị ngự trị sẽ trở nên căng thẳng, thiếu tin tưởng và hợp tác. Những hành động xuất phát từ lòng đố kị như nói xấu, chơi xấu, thậm chí hãm hại người khác sẽ phá vỡ các mối quan hệ tốt đẹp, gây ra sự chia rẽ và làm suy yếu sức mạnh tập thể.
Vậy, làm thế nào để loại bỏ thói quen xấu này? Giải pháp nằm ở việc thay đổi nhận thức và rèn luyện ý chí. Trước hết, mỗi người cần học cách chấp nhận sự khác biệt và thừa nhận những ưu điểm của người khác. Thay vì so sánh tiêu cực, hãy nhìn nhận thành công của người khác như một nguồn động lực để bản thân cố gắng hơn. Nuôi dưỡng lòng biết ơn đối với những gì mình đang có cũng là một cách hiệu quả để xoa dịu sự đố kị. Khi ta trân trọng những giá trị hiện tại, ta sẽ bớt đi sự thèm khát những gì thuộc về người khác.
Quan trọng hơn, mỗi người cần tập trung vào việc phát triển bản thân. Thay vì ganh đua với người khác, hãy đặt ra những mục tiêu cụ thể và nỗ lực để đạt được chúng. Khi ta cảm thấy tự tin vào năng lực của mình và trân trọng những thành quả do chính mình tạo ra, lòng đố kị sẽ không còn chỗ để nảy sinh. Bên cạnh đó, việc xây dựng những mối quan hệ chân thành, dựa trên sự tôn trọng và cảm thông cũng giúp chúng ta có một góc nhìn tích cực hơn về cuộc sống và con người.
Tóm lại, lòng đố kị là một rào cản lớn trên con đường hoàn thiện bản thân và xây dựng một xã hội tốt đẹp. Để không đánh mất đi lòng tôn nghiêm và giá trị của chính mình, mỗi người cần ý thức được tác hại của nó, chủ động thay đổi nhận thức và rèn luyện những phẩm chất tích cực. Chỉ khi vượt qua được sự đố kị, chúng ta mới có thể sống một cuộc đời thanh thản, trân trọng những gì mình có và xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp với mọi người xung quanh.