

K20_TOANTIN_NguyenHungManh_22
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Phương thức biểu đạt chính trong bài thơ là biểu cảm. Bài thơ diễn tả cảm xúc của tác giả qua hình ảnh sợi chỉ, thể hiện sự yếu ớt, mong manh nhưng lại có sức mạnh khi đoàn kết. Ngoài ra, có sự kết hợp của phương thức miêu tả và tự sự khi tác giả sử dụng hình ảnh sợi chỉ để minh họa cho một thông điệp xã hội.
Câu 2: Nhân vật “tôi” trong bài thơ đã trở thành sợi chỉ từ hoa. Tác giả ví mình như một đoá hoa, rồi biến hình thành sợi chỉ trong quá trình phát triển, từ yếu đuối, mong manh trở thành một phần quan trọng trong sự đoàn kết và mạnh mẽ của cộng đồng.
Câu 3: Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ là so sánh. Cụ thể, tác giả so sánh tấm vải dệt từ sợi chỉ với lụa và da để nhấn mạnh sự bền bỉ, chắc chắn của nó khi đã được kết hợp, tạo thành một hình ảnh mạnh mẽ, vững chắc. Việc so sánh giúp làm nổi bật sự sức mạnh và vẻ đẹp của sợi chỉ khi kết đoàn.
Câu 4: Sợi chỉ có những đặc tính như mỏng manh, yếu ớt, nhưng khi kết hợp lại, chúng sẽ trở thành một phần quan trọng trong việc dệt nên những tấm vải bền đẹp, khó có thể xé ra. Sức mạnh của sợi chỉ nằm ở sự đoàn kết. Dù mỗi sợi chỉ là yếu ớt, nhưng khi nhiều sợi chỉ gắn kết lại với nhau, chúng tạo thành một lực lượng mạnh mẽ, có thể tạo nên những vật dụng bền vững.
Câu 5: Bài học ý nghĩa nhất mà tôi rút ra từ bài thơ là sức mạnh của sự đoàn kết. Mỗi cá nhân có thể yếu ớt, nhưng khi hợp lại, chúng ta sẽ tạo thành một cộng đồng vững mạnh và có thể vượt qua mọi thử thách. Bài thơ khuyên nhủ chúng ta đoàn kết, yêu thương và hỗ trợ lẫn nhau để đạt được những thành tựu lớn lao.
Câu 1: Truyện ở ngôi kể thứ nhất, người kể chuyện xưng “tôi”.
Câu 2: Đoạn trích sử dụng điểm nhìn bên trong, các tình huống truyện và sự kiện đều được đánh giá dưới góc nhìn của người con gái Chi-hon.
Câu 3: Biện pháp nghệ thuật trong đoạn văn là biện pháp lặp cấu trúc “Lúc mẹ...”. Giúp tăng tính liên kết và tạo nhịp điệu cho đoạn văn. Đồng thời nhấn mạnh khoảnh khắc mẹ bị lạc, Chi-hon đang bận rộn sống cuộc đời riêng. Từ đó, cho ta thấy được sự tự trách của nhân vật Chi-hon khi nhớ lại khoảnh khắc mẹ bị lạc
Câu 4: Người mẹ của Chi-hon có phẩm chất mạnh mẽ, kiên quyết kiên cường để bảo vệ cho con của mình, ngay cả khi bà phải đối mặt với một môi trường lạ lẫm; bà cũng vô cùng yêu thương con, muốn con được thử và mặc những món đồ bà thấy thật đẹp. Câu văn cho thấy phẩm chất của mẹ Chi-hon: "Mẹ nắm chặt tay cô, bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững đang từ trên cao nhìn thẳng xuống, rồi băng qua quảng trường và đợi anh cả dưới chân tháp đồng hồ.
Câu 5: Chi-hon hối tiếc vì đã không thử mặc chiếc váy mẹ chọn, khiến mẹ buồn phiền.
Những hành động vô tâm, dù nhỏ nhặt, đôi khi lại có thể gây tổn thương sâu sắc cho những người thân yêu. Khi chúng ta không chú ý đến cảm xúc của họ, hay thậm chí là bỏ qua những nỗ lực của họ, đó là lúc sự vô tâm làm xói mòn tình cảm gia đình. Đôi khi, những lời nói vô tình, hay sự thờ ơ trong những khoảnh khắc quan trọng cũng đủ để khiến người thân cảm thấy bị bỏ rơi, thiếu thốn tình cảm. Do đó, mỗi chúng ta cần nhận thức rõ rằng sự quan tâm, chăm sóc và chia sẻ yêu thương là điều cần thiết để giữ gìn mối quan hệ bền chặt và đầy ấm áp.