

K20_TOANTIN_NguyenVuDuyCuong_8
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Phương thức biểu đạt chính trong bài thơ là miêu tả và tự sự.
Câu 2: Nhân vật “tôi” trong bài thơ đã trở thành sợi chỉ từ một đoá hoa.
Câu 3:
Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ này là nhân hóa. Nhân hóa được thể hiện qua cách sợi chỉ được gọi là "tôi" và có những cảm xúc, hành động như con người. Biện pháp đã làm cho bài thơ tăng sức gợi hình gợi cảm, trở nên sinh động. Phép nhân hóa giúp cho sợi chỉ trở nên sinh động hơn trong suy nghĩ, đem lại cho người đọc cảm giác gần gũi, thân thiết hơn. Qua đó, tác giả không chỉ ca ngợi sức mạnh của đoàn kết mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về giá trị của sự hợp tác và gắn bó trong cộng đồng.
Câu 4:
Sợi chỉ có những đặc tính:
-
Yếu ớt khi ở trạng thái đơn lẻ, dễ bị đứt và rung rời:
Cũng còn yếu lắm, ăn ngồi không ngon,
Mạnh gì sợi chỉ con con
-
Càng dài lại càng mỏng manh.
-
Nhưng khi có nhiều sợi chỉ đồng bang, kết hợp lại với nhau thì trở nên mạnh mẽ, bền chắc, không dễ bị bứt xé.
Sức mạnh của sợi chỉ nằm ở sự đoàn kết. Khi các sợi chỉ kết hợp lại với nhau, chúng tạo nên một tấm vải bền chắc, khó bị phá vỡ. Điều này tượng trưng cho sức mạnh của sự đoàn kết và hợp tác giữa con người.
Câu 5:
Bài thơ khẳng định rằng, dù mỗi cá nhân có thể yếu đuối, mỏng manh, nhưng khi đoàn kết lại với nhau, chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ và không gì có thể phá vỡ. Đoàn kết tương trợ là sự cảm thông chia sẻ, giúp đỡ nhau lúc khó khăn. Sống phải biết đoàn kết mới làm nên sức mạnh, thành công và cảm thấy vui vẻ, hoà đồng với mọi người xung quanh. Người không biết đoàn kết tương trợ sẽ bị mọi người đẩy ra ngoài dìa, dễ thất bại trong cuộc sống. Sự đoàn kết không chỉ đem lại sức mạnh mà còn là vẻ vang, là thành tựu lớn lao của cộng đồng.