

K20_TOAN_VuDoMinhChau_3
Giới thiệu về bản thân



































a, Cường độ dòng điện: I=q/t=Ne/t=10^8*1,6*10^-19/1= 0,16 (A)
b, Độ lớn của lực từ F= B*L*I*sin\(\alpha\) = 5*10^-3*0,5*0,16*sin(90)= 0,0004 (N)
9,6 cm
e= B.l.v= 1,2*0,2*2= 0,48 (V)
I=e/R= 4,8.10^-3 (A)
F= B.I.l= 1,2* 4,8.10^-3*0,2=1,152.10^-3 (N)
Suất điện động cảm ứng cực đại = w * từ thông cực đại = 2\(\pi\) *f* N*B*S = 2\(\pi\)*20*50*0,01*2.10^-4= 0,01257 (V)
Câu1: Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm.
Câu2: Văn bản gợi nhắc tới nàng tiên cá (qua câu thơ: "Em là nàng tiên mang trái tim trần thế,/ Bởi biết yêu nên đã hóa con người.), cô bé bán diêm (qua câu thơ: "Que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu.).
Câu3: Theo em, việc gợi nhắc các tác phẩm của nhà văn Andecxen trong văn bản có tác dụng gợi đến những chuyện cổ tích của nhà văn Anđécxen, mang đến cho người đọc những cảm nhận nhẹ nhàng mà thấm thía từ những câu truyện cổ; mang đến màu sắc cổ tích cho bài thơ.
Câu4: Từ "Như" - biện pháp so sánh. Tác giả so sánh hình ảnh biển khơi với đôi mắt của em. Có ý nghĩa gợi lên sự hiền dịu, sâu thẳm trong đôi mắt của cô gái với niềm tin, sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn của cuộc đời. Việc sử dụng so sánh khiến hình ảnh thơ gần gũi, sinh động, hấp dẫn, giàu sức gợi hơn.
Câu5: Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người đam mê những câu chuyện cổ tích, những câu chuyện chứa đựng những bài học sâu sắc về cuộc sống, luôn gắn bó với thực tại, tìm thấy ý nghĩa trong mỗi tình huống đời thường. Đây là một con người tràn đầy ước mơ và hy vọng về tương lai. Câu thơ "Dẫu tuyết lạnh vào ngày mai bão tố,/ Dẫu thạch thảo nở hoa bốn mùa dang dở," thể hiện rằng dù cuộc đời có đối mặt với những khó khăn, thử thách, nhưng nếu con người kiên trì giữ vững niềm tin vào một tương lai tươi sáng thì vẫn có thể vượt qua mọi gian nan. Nhân vật trữ tình còn là người tràn đầy tình yêu với cuộc sống, yêu thương con người: "Que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu.". Tác giả không chỉ gợi lại câu chuyện cổ tích Cô bé bán diêm, mà còn xây dựng hình ảnh nhân vật trữ tình luôn hướng đến những điều tốt đẹp trong cuộc sống, đặc biệt là trong tình yêu.
Câu1: Thể thơ tự do
Câu2:
- Câu ví dặm nằm nghiêng
Trên nắng và dưới cát
=> Thiên nhiên không thuận lợi quanh năm đối diện với nắng gắt, thay vì đất đai màu mỡ nơi đây phần nhiều là cát trắng.
- Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ
Không ai gieo mọc trắng mặt người.
=> Gió bão diễn ra liên tục, khắc nghiệt vô cùng làm ảnh hưởng không tốt tới con người
Câu3: Câu thơ "Eo đất này thắt đáy lưng ong" gợi ra một mảnh đất miền Trung bé nhỏ, dài và hẹp, bị chia cắt thành nhiều đồng bằng nhỏ, đất đai cằn cỗi, không màu mỡ. Tất cả các yếu tố đó khiến cho mảnh đất miền Trung trở nên khó sống, khó phát triển. Câu thơ "Cho tình người đọng mật" dường như tạo nên một sự đối lập với câu trước đó. Có thể thiên nhiên nghiệt ngã nhưng tình người thì không. Cũng như những giọt mật dâng hiến cho đời, con người nơi đây đậm tình đậm nghĩa, giàu yêu thương, giàu nghị lực, ý chí vươn lên, không ngại khổ ngại khó. Con người vẫn gắn bó với nhau với mảnh đất nơi đây bằng tình yêu chân thành, giản dị.
Câu4: Ttrong dòng thơ "Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt", tác giả đã sử dụng thành ngữ "Mồng tơi không kịp rớt" để diễn tả sự nghèo khó, vất vả của mảnh đất miền Trung. Thành ngữ này vốn chỉ tình trạng đất đai cằn cỗi, không đủ để nuôi dưỡng các loại cây cối hay sinh vật, mang hàm ý đất đai thiếu thốn, khó khăn. Việc vận dụng thành ngữ này giúp tăng cường cảm xúc và sinh động, làm cho câu thơ thêm phần giàu hình ảnh và âm điệu; hình ảnh sự nghèo đói, khổ cực của vùng đất miền Trung, khiến người đọc cảm nhận rõ nét hơn sự khắc nghiệt mà người dân nơi đây phải chịu đựng. Đồng thời, nó còn tạo ra sự liên kết chặt chẽ với hình ảnh tự nhiên, làm nổi bật bức tranh nghèo khó của miền trung mà tác giả muốn gửi gắm.
Câu5: Đọc đoạn trích ta có thể cảm nhận rất rõ tình cảm của tác giả đối với mảnh đất miền Trung. Trước tiên, đó là tình yêu thương và sự đồng cảm chân thành đối với miền Trung. Những câu thơ như "Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt" hay "Đến câu hát cũng hai lần sàng lại" bày tỏ nỗi lòng trăn trở, day dứt, thể hiện sự cảm thông sâu sắc với một mảnh đất nghèo khó, thiên nhiên khắc nghiệt và đầy thử thách, nơi mà người dân phải vật lộn với bao nhiêu khó khăn, vất vả. Đồng thời, đó còn là sự ngưỡng mộ đối với một ý chí, sức sống mãnh liệt của người dân nơi đây. Bên cạnh đó, ta cũng cảm nhận được sự khắc khoải, một niềm khao khát về một tương lai tươi sáng cho miền Trung qua những câu thơ cuối. Đó là niềm hy vọng rằng những người con sẽ trở về, cùng chung tay xây dựng lại quê hương, khơi dậy những tiềm năng sẵn có để làm miền Trung phát triển và vươn lên.
Câu1: Thể thơ tự do
Câu2: Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với những đối tượng: Những cánh sẻ nâu; mẹ; tuổi sinh thành; trò chơi tuổi nhỏ; dấu chân bấm mặt đường xa
Câu3: Dấu ngoặc kép trong dòng thơ "Chuyền chuyền một..." miệng, tay buông bắt có công dụng: Dẫn lại nguyên văn lời của trò chơi chuyền dân gian, nhắc ký ức tuổi thơ. Đồng thời nhấn mạnh sự quen thuộc, gần gũi của trò chơi với nhân vật trữ tình và làm tăng tính gợi hình, giúp người đọc hình dung rõ hơn về không gian và âm thanh của tuổi thơ.
Câu4: Hiệu quả của phép lặp cú pháp được sử dụng trong đoạn trích: tăng sức gợi hình gợi cảm, tạo nhịp điệu, nhấn mạnh, khẳng định, khắc sâu nội dung về đối tượng và tầm ảnh hưởng với cuộc đời của nhân vật trữ tình, thể hiện tình cảm của tác giả. Mỗi đối tượng dù nhỏ bé ( con sẻ, trò chơi chuyền, dấu chân) hay tuổi mụ đều góp phần làm nhân vật thêm têu tuổi thơ, trân quý những tháng năm tuổi trẻ, tiếng mẹ đẻ và những giá trị mà thế hệ đi trước để lại.
Câu5: Mỗi đời người có được như hôm nay là nhờ tất cả đã cho ta, đó là sự sống từ quê hương, là những cống hiến của các thế hệ ông cha, là tình yêu thương và sự hy sinh của cha mẹ, là tuổi thơ được nuôi dưỡng bằng những bài học bổ ích, là văn hóa và ngôn ngữ của dân tộc. Phải biết ơn với tất cả và sống thật xứng đáng với trí tuệ và sức lực của tuổi trẻ. Tuổi trẻ chúng ta có được cuộc sống như hôm nay, biết ơn với tất cả những người đã tạo ra những giá trị mà mình thụ hưởng, từ lòng biết ơn phải biết sống xứng đáng với thế hệ đi trước, cha mẹ, quê hương. Không ngừng rèn luyện, bồi đắp trí tuệ và nhân cách để trở thành con người có ích cho xã hội, đất nước.