

Đỗ Thị Thanh Thảo
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1 Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản là biểu cảm
Câu 2 Nội dung của văn bản là sự suy ngẫm về những tổn thương mà con người gây ra cho thiên nhiên cho những người xung quanh và cho chính bản thân mình Tác giả kêu gọi con người sống có ý thức hơn biết trân trọng và bảo vệ những điều tốt đẹp xung quanh
Câu 3
Biện pháp tu từ Liệt kê.
Phân tích Tác giả liệt kê hàng loạt những sự vật hiện tượng mang tính chất bao dung tha thứ như "Mặt đất ngàn đời quen tha thứ", "Đại dương bao la quen độ lượng", "Cánh rừng mênh mông quen trầm mặc",... Việc liệt kê này nhằm nhấn mạnh sự bao dung, vị tha của thiên nhiên và thế giới xung quanh, đồng thời làm nổi bật sự vô tâm thô ráp của con người
Câu 4 Tác giả nói "Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm" để thức tỉnh con người gai đâm tượng trưng cho những tổn thương những đau đớn mà con người phải trải qua khi gây ra tổn thương cho người khác và cho thế giới Tác giả muốn con người phải "giật mình" nhận ra rằng tổn thương là "rỉ máu", là đau đớn, từ đó thay đổi hành vi, sống có trách nhiệm và biết trân trọng hơn
Câu 5 Bài học ý nghĩa nhất rút ra từ văn bản là: Con người cần sống có ý thức, biết trân trọng và bảo vệ những điều tốt đẹp xung quanh. Mỗi hành động của chúng ta đều có thể gây ra những tổn thương, vì vậy cần phải suy nghĩ kỹ trước khi hành động, sống có trách nhiệm với bản thân, với cộng đồng và với thiên nhiên. Chúng ta cần học cách yêu thương, bao dung và tha thứ để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn