Thị Phương Vi

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Thị Phương Vi
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1 Trong hành trình dài rộng của cuộc đời, mỗi người đều cần một “điểm neo” – nơi để bám víu, để trở về, để giữ cho tâm hồn được vững vàng trước sóng gió. “Điểm neo” ấy có thể là gia đình, là quê hương, là người thân yêu, hay những giá trị sống cốt lõi như lòng trung thực, tình yêu thương, khát vọng vươn lên. Khi ta gặp khó khăn, mệt mỏi, “điểm neo” sẽ giúp ta không bị lạc lối, giúp ta tìm lại ý nghĩa và động lực sống. Giống như con thuyền cần có mỏ neo để dừng lại giữa đại dương, con người cũng cần nơi để tâm hồn được nghỉ ngơi, được tiếp thêm sức mạnh. Có “điểm neo”, ta không chỉ vững tin hơn mà còn biết quý trọng và hướng tới những điều tốt đẹp. Vì thế, mỗi người hãy tự tìm – hoặc xây dựng – cho mình một “điểm neo” vững chắc trên bản đồ cuộc đời.

Câu 2

Bài thơ Việt Nam ơi của Huy Tùng là một khúc ca trữ tình tha thiết, chan chứa tình yêu quê hương, đất nước. Không chỉ gây xúc động bởi nội dung sâu sắc, bài thơ còn cuốn hút người đọc bởi những nét đặc sắc về nghệ thuật, làm nổi bật tinh thần tự hào dân tộc và khát vọng cống hiến của mỗi con người Việt Nam. Một trong những đặc sắc nghệ thuật dễ nhận thấy nhất là giọng điệu trữ tình, thiết tha, da diết, được thể hiện qua cách điệp khúc “Việt Nam ơi!” lặp lại nhiều lần trong mỗi khổ thơ. Câu thơ ngắn gọn ấy như một lời gọi, một tiếng reo vui, một sự khẳng định đầy tự hào về quê hương. Điệp ngữ “Việt Nam ơi!” không chỉ tạo nên âm hưởng ngân vang, nhịp nhàng mà còn làm nổi bật tình cảm mãnh liệt và không đổi của tác giả dành cho Tổ quốc. Hình ảnh thơ phong phú, giàu biểu tượng cũng là một nét nghệ thuật tiêu biểu. Những hình ảnh như “cánh cò bay trong giấc mơ”, “mẹ Âu Cơ”, “đầu trần chân đất”, “bờ biển xanh”, “toả nắng lung linh”... không chỉ gần gũi, thân thuộc với người Việt mà còn gợi mở chiều sâu văn hóa, lịch sử của dân tộc. Những hình ảnh ấy vừa mang tính biểu tượng vừa gợi cảm xúc sâu sắc, đưa người đọc trở về với những ký ức đẹp đẽ và hào hùng của đất nước. Bài thơ sử dụng thể tự do, cho phép tác giả linh hoạt trong cách thể hiện cảm xúc. Mỗi dòng thơ mang độ dài khác nhau nhưng vẫn hài hòa trong tổng thể nhịp điệu. Cách ngắt nhịp linh hoạt, giàu âm hưởng tạo nên một chất nhạc riêng, nhẹ nhàng mà dạt dào cảm xúc, phù hợp với mạch tâm trạng đang dâng trào trong trái tim người viết. Tác giả cũng vận dụng khéo léo biện pháp tu từ, đặc biệt là ẩn dụ và nhân hóa, để làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho bài thơ. Hình ảnh “vượt những đảo điên, xây dựng ước mơ”, hay “đường đến vinh quang nhiều bão tố phong ba” không chỉ mang tính miêu tả mà còn biểu trưng cho những khó khăn, thử thách mà dân tộc ta phải vượt qua để đi đến tương lai tươi sáng. Bên cạnh đó, từ ngữ mang màu sắc biểu cảm như “day dứt”, “cháy bỏng”, “vọng vang”... góp phần truyền tải những rung động sâu sắc trong lòng người viết.

Một yếu tố nghệ thuật đặc biệt quan trọng nữa là tính kết nối giữa truyền thống và hiện đại. Tác giả gợi nhắc đến truyền thuyết mẹ Âu Cơ, hào khí bốn ngàn năm dựng nước để từ đó khơi dậy khát vọng xây dựng đất nước hôm nay. Đây là cách thể hiện nghệ thuật giàu tầng nghĩa: dùng quá khứ làm điểm tựa để nói về hiện tại và hướng đến tương lai.

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản là: Thuyết minh. Câu 2. Đối tượng thông tin của văn bản là: Ngôi sao T CrB (T Coronae Borealis), một ngôi sao trong chòm sao Corona Borealis. Câu 3. Hiệu quả của cách trình bày thông tin: Đoạn văn cung cấp thông tin một cách rõ ràng, cụ thể, có dẫn chứng thời gian và tên người phát hiện. Cách trình bày theo trình tự thời gian giúp người đọc dễ theo dõi quá trình phát hiện và chu kỳ hoạt động của ngôi sao. Việc nhấn mạnh chu kỳ 80 năm và khả năng bùng nổ bất cứ lúc nào tạo sự tò mò và khơi gợi sự quan tâm nơi người đọc. Câu 4. Mục đích: Cung cấp thông tin khoa học về ngôi sao T CrB và hiện tượng thiên văn liên quan. Nội dung: Trình bày vị trí, lịch sử phát hiện, chu kỳ hoạt động và khả năng bùng nổ sắp tới của T CrB. Câu 5. Phương tiện phi ngôn ngữ được sử dụng: Các con số (năm 1866, 1946, 80 năm), tên riêng (T CrB, John Birmingham, Arcturus, Vega…). Tác dụng: Làm tăng tính chính xác và khoa học cho văn bản. Giúp người đọc dễ dàng hình dung và xác định được thông tin cụ thể. Tăng tính thuyết phục cho nội dung văn bản.

Cuộc sống không bao giờ là dễ dàng, sẽ có rất nhiều khó khăn để thử thách ý chí con người. Để có thể vững bước trên con đường đó mỗi chúng ta cần rèn luyện cho mình đức tính tự lập. Đó là yếu tố quan trọng để đi đến thành công. Sống tự lập là gì? Đó là sống mà không dựa dẫm vào người khác, tự quyết định, tự hành động, tự lựa chọn con đường cho bản thân. Ai trong chúng ta cũng cần có tính tự lập để trưởng thành. Tự lập được thể hiện từ trong suy nghĩ đến hành động. Đó là những người độc lập về suy nghĩ. Họ không phụ thuộc quá nhiều vào lời nói của người khác mà có quan điểm của riêng mình. Ngoài ra, còn dám nghĩ dám làm, dám đương đầu với những khó khăn, thách thức. Không chỉ vậy, trong học tập còn không cần sự nhắc nhở của cha mẹ, tự giác lĩnh hội tri thức. Bên cạnh đó, họ biết tự chăm lo cho bản thân, tự dọn dẹp vệ sinh, tự nấu cơm,... Tự lập mang đến nhiều ý nghĩa cho con người. Đầu tiên, điều này giúp chúng ta luôn tự chủ động trong mọi việc. Hơn nữa, tự lập giúp chúng ta làm chủ được suy nghĩ và dám chịu trách nhiệm với những việc mình làm, với cuộc sống của chính mình. Từ đó, khi ta sống trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng có thể cố gắng vượt qua. Xung quanh chúng ta có rất nhiều người tài giỏi và thành công. Arianna Huffington là nữ doanh nhân, nhà báo và là người phụ nữ quyền lực nhất ngành truyền thông. Tuy vậy, trước khi đạt được thành công đó bà đã trải qua rất nhiều thất bại. Thế nhưng, không vì thế mà bà nản lòng. Với tinh thần tự lập, quyết tâm vươn lên mà bà đã đạt được những thành tựu rực rỡ, trở thành nhân vật truyền cảm hứng cho bao người khác. Tuy nhiên, trên thực tế còn tồn tại những trường hợp sống dựa dẫm, phụ thuộc vào người khác. Nhiều bạn học sinh ham chơi, không có ý thức tự học. Họ không quan tâm đến tương lai, sống thờ ơ với chính mình. Điều này không chỉ gây ảnh hưởng đến bản thân những người đó mà còn kéo lùi sự phát triển của xã hội. Vậy nên mỗi cá nhân cần nhanh chóng rèn luyện sự tự lập, loại bỏ những yếu tố tiêu cực ra khỏi cuộc sống.

Tự lập không phải tự dưng mà có. Đó là cả một quá trình dài trau dồi kiến thức, rèn luyện bản thân. "Dựa vào núi, núi sẽ đổ. Dựa vào sông, nước sẽ chảy. Dựa vào người, người bỏ ta đi mất". Vì vậy, sống trên đời ta nên dựa vào chính mình. Chỉ có như vậy mới có thể đạt được thành công. Mỗi chúng ta chỉ sống một lần vậy nên hãy sống sao để mỗi phút giây trôi qua thật ý nghĩa.

Trong bài thơ Tống biệt hành, hình tượng “li khách” – người ra đi – hiện lên đầy ám ảnh, là biểu tượng cho những con người lên đường vì lý tưởng lớn, mang theo cả tâm tư bịn rịn lẫn quyết tâm dứt khoát. “Li khách! Li khách! Con đường nhỏ” – tiếng gọi như vang vọng nỗi chia lìa và khắc khoải. Li khách không chỉ là một cá nhân cụ thể mà còn là hình ảnh của cả một thế hệ thanh niên ra đi trong bối cảnh đất nước rối ren, không hẹn ngày trở lại. Họ ra đi với “bàn tay không”, không mang theo vật chất, nhưng mang theo cả khát vọng và lý tưởng. Câu thơ “Ba năm mẹ già cũng đừng mong” càng cho thấy sự hy sinh to lớn – từ bỏ gia đình, người thân để theo đuổi một con đường đầy hiểm nguy. Hình tượng li khách vì vậy không chỉ gợi buồn mà còn khiến người đọc khâm phục và xúc động trước tinh thần xả thân vì đại nghĩa. Qua đó, bài thơ nhắc nhở ta về lòng yêu nước, về giá trị của sự hy sinh thầm lặng cho một tương lai cao cả hơn.

Một thông điệp ý nghĩa từ văn bản “Tống biệt hành” là: Chia ly là một trải nghiệm sâu sắc và đau đớn, nhắc nhở chúng ta trân trọng những người thân yêu khi còn bên nhau. Thông điệp này nhắc nhở chúng ta: Hãy sống trọn vẹn và yêu thương chân thành trong từng khoảnh khắc hiện tại, bởi có thể sẽ không có cơ hội để nói lời từ biệt.

Hình ảnh “tiếng sóng” trong câu thơ: > "Sao có tiếng sóng ở trong lòng?" là một hình ảnh tượng trưng giàu giá trị biểu cảm, mang nhiều tầng ý nghĩa: Tượng trưng cho cảm xúc dâng trào, xáo động trong lòng người đưa tiễn. Cuộc chia tay không chỉ là sự chia ly về không gian, mà còn khơi dậy những xáo trộn trong tâm hồn – như tiếng sóng vỗ không ngừng trong lòng người ở lại. Thể hiện nỗi buồn sâu lắng và tiếc nuối, khi không thể tiễn người thân qua sông, phải dừng lại ở bờ bên này, lòng vẫn vang vọng những âm thanh của chia ly. Gợi nên hình ảnh tâm trạng cô đơn, hoang vắng, và cả sự bất lực trước hoàn cảnh chiến tranh – khi con người không thể làm trọn vẹn nghĩa tình với nhau. => Như vậy, “tiếng sóng” không chỉ là âm thanh ngoài tự nhiên mà đã trở thành tiếng lòng, tượng trưng cho cảm xúc nội tâm sâu sắc, đầy lắng đọng và day dứt của con người trong hoàn cảnh chia ly.

Hiện tượng phá vỡ quy tắc ngôn ngữ thông thường

Câu thơ sử dụng những kết hợp từ bất thường như: “bóng chiều không thắm”, “không vàng vọt” – thay vì miêu tả một buổi chiều cụ thể, câu thơ phủ định hai trạng thái phổ biến của buổi chiều. “Mắt trong” – kết hợp giữa tính từ chỉ trạng thái trong trẻo với danh từ “mắt” để diễn tả một cách giàu chất tạo hình và biểu cảm. Tác dụng: Gợi nên một không gian mơ hồ, cảm xúc khó diễn tả – bóng chiều không rõ ràng, khiến tâm trạng con người cũng mông lung, mơ hồ. Thể hiện trạng thái rối bời, ngổn ngang trong lòng người ở lại khi chia tay – dường như không có gì rõ ràng, tất cả chỉ là cảm xúc dồn nén. Tăng giá trị biểu cảm cho câu thơ, thể hiện sự sáng tạo và cá tính nghệ thuật của tác giả trong cách diễn đạt nội tâm.

Không gian: Cuộc chia tay diễn ra trên một con đường nhỏ, nơi người ra đi bắt đầu hành trình mới và người ở lại tiễn đưa. Đây là một không gian rất quen thuộc, gần gũi, đời thường nhưng lại chất chứa nhiều cảm xúc. Thời gian: Cuộc chia tay diễn ra vào buổi chiều tà, trong một chiều hoàng hôn – thời điểm chuyển giao giữa ngày và đêm, gợi cảm giác chia ly, tiếc nuối và man mác buồn.

Nhân vật trữ tình trong​ bài thơ là người đưa tiễn