

Võ Thành Nhân
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. Chỉ ra những phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản.
Trả lời:
Văn bản sử dụng các phương thức biểu đạt sau:
- Thuyết minh: Giới thiệu về ứng dụng Sakura AI Camera và cách hoạt động của nó.
- Thông tin: Cung cấp số liệu, bối cảnh, lý do ra đời và kỳ vọng về hiệu quả của ứng dụng.
- Miêu tả: Mô tả cách ứng dụng hoạt động, cách người dùng tương tác với công nghệ.
Câu 2. Nguyên nhân nào dẫn đến sự ra đời của ứng dụng Sakura AI Camera?
Trả lời:
Ứng dụng Sakura AI Camera ra đời do nhiều chính quyền địa phương ở Nhật Bản không thể thu thập đầy đủ dữ liệu cần thiết để bảo tồn hoa anh đào, nguyên nhân là vì thiếu nhân lực và ngân sách.
Câu 3. Nhan đề và sapo của bài viết có tác dụng gì?
Trả lời:
- Nhan đề "Nhật Bản ứng dụng trí tuệ nhân tạo để bảo tồn hoa anh đào" giúp khái quát nội dung chính, gây ấn tượng và thu hút sự chú ý người đọc.
- Sapo cung cấp thông tin ngắn gọn, giới thiệu nội dung cốt lõi: người dân có thể dùng điện thoại để chụp ảnh cây anh đào, từ đó AI sẽ đánh giá "sức khỏe" của cây. Nó đóng vai trò mở đầu, dẫn dắt người đọc vào nội dung chi tiết bên dưới.
Câu 4. Phân tích tác dụng của việc sử dụng phương tiện phi ngôn ngữ trong văn bản.
Trả lời:
Phương tiện phi ngôn ngữ là hình ảnh “Màn hình ứng dụng Sakura AI Camera”.
Tác dụng:
- Tăng tính trực quan: Giúp người đọc dễ hình dung về giao diện và cách thức hoạt động của ứng dụng.
- Tạo sự sinh động: Hình ảnh làm cho văn bản bớt khô khan, thu hút người đọc hơn.
- Hỗ trợ hiểu nội dung: Kết hợp với phần chữ, hình ảnh giúp người đọc hiểu rõ hơn về chủ đề được đề cập.
Câu 5. Dựa trên những hiểu biết của bản thân, hãy đề xuất một số ý tưởng ứng dụng AI vào các lĩnh vực của cuộc sống.
Trả lời:
Một số ý tưởng ứng dụng AI vào các lĩnh vực:
- Y tế: AI hỗ trợ chẩn đoán bệnh sớm qua hình ảnh y học (X-quang, MRI), tư vấn chăm sóc sức khỏe cá nhân.
- Giáo dục: Ứng dụng AI tạo bài giảng phù hợp với từng học sinh, hỗ trợ học tập cá nhân hóa.
- Nông nghiệp: AI dự báo thời tiết, phân tích đất, xác định thời điểm gieo trồng và thu hoạch tối ưu.
- Giao thông: Hệ thống AI điều khiển đèn tín hiệu, xe tự lái, dự báo ùn tắc và đề xuất lộ trình.
- Bảo tồn thiên nhiên: Dùng AI giám sát rừng, phát hiện cháy rừng sớm, theo dõi động vật hoang dã.
Câu 1. (2.0 điểm) Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của em về việc con người phụ thuộc vào công nghệ AI.
Trong thời đại số, trí tuệ nhân tạo (AI) đã và đang trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống con người. Tuy nhiên, việc quá phụ thuộc vào công nghệ này lại đặt ra nhiều vấn đề đáng lo ngại. Trí tuệ nhân tạo giúp con người làm việc nhanh hơn, chính xác hơn, tiết kiệm thời gian và công sức. Thế nhưng, nếu con người ỷ lại hoàn toàn vào AI, khả năng tư duy, sáng tạo và phản xạ có thể dần bị mai một. Nhiều người trẻ hiện nay không còn chủ động tìm hiểu, tư duy độc lập mà chỉ dựa vào các công cụ thông minh để trả lời mọi câu hỏi. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến kỹ năng cá nhân mà còn khiến con người mất dần khả năng kết nối thật sự với nhau. Công nghệ nên là công cụ hỗ trợ chứ không phải là thứ điều khiển cuộc sống. Việc sử dụng AI một cách thông minh, có chọn lọc và cân bằng là điều cần thiết để phát huy lợi ích của công nghệ mà không đánh mất bản chất con người.
Câu 2. (4.0 điểm) Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) phân tích những nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của văn bản “Đừng chạm tay” – Vũ Thị Huyền Trang.
Bài thơ “Đừng chạm tay” của Vũ Thị Huyền Trang là một lát cắt nhẹ nhàng mà sâu sắc về ký ức, thời gian và sự cô đơn của con người, đặc biệt là những người già trong xã hội hiện đại. Với giọng thơ nhẹ nhàng, lắng đọng, tác giả đã gợi mở một thế giới nội tâm đầy ám ảnh qua hình ảnh cụ già ngồi sưởi nắng nơi con dốc vắng.
Nội dung bài thơ xoay quanh hành trình của một vị khách lạ đến vùng đất xa xôi, nơi có một cụ già ngồi lặng lẽ. Cụ chỉ đường, nhưng con đường ấy lại là con đường ký ức – nơi chất chứa nỗi cô đơn, những kỷ niệm đã ngủ yên trong lòng người xưa. Khách đi theo dấu tay chỉ ấy không chỉ đi vào một không gian vật lý, mà là hành trình bước vào tâm trí một con người từng trải. Tuy nhiên, khi nhận ra mình chỉ là kẻ ngoài cuộc, không thể thực sự hiểu hay chạm vào ký ức đó, khách quay lại – trong lặng im và trân trọng.
Hình ảnh cụ già – biểu tượng của ký ức, của quá khứ – hiện lên đầy ám ảnh. Cụ không nói nhiều, không giải thích, chỉ lặng lẽ tồn tại giữa thiên nhiên hoang sơ. Điều đó cho thấy sự đối lập giữa thế giới hiện đại – náo nhiệt, vội vã – và thế giới ký ức – tĩnh lặng, mong manh. “Núi sẻ, đồng san, cây vừa bật gốc” và “khối bê tông đông cứng ánh nhìn” là những hình ảnh đầy tính biểu tượng cho sự biến mất của thiên nhiên, của quá khứ dưới tác động của hiện đại hóa. Đó là sự đánh đổi mà con người hiện đại cần phải suy ngẫm.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng giọng điệu trầm lắng, ngôn từ giản dị nhưng giàu sức gợi. Nhịp thơ chậm rãi, như dòng thời gian chảy ngược vào quá khứ. Cấu trúc bài thơ như một câu chuyện ngắn có mở đầu – hành trình – và kết thúc, mang đậm màu sắc triết lý. Câu cuối cùng “Đừng khuấy lên kí ức một người già” không chỉ là lời khuyên mà còn là một lời nhắc nhở về sự thấu cảm và trân trọng những giá trị thuộc về quá khứ.
Tóm lại, “Đừng chạm tay” là một bài thơ nhẹ nhàng mà sâu sắc, gợi mở nhiều suy tư về ký ức, thời gian và mối quan hệ giữa con người với nhau trong guồng quay hiện đại. Qua đó, tác giả nhắn gửi thông điệp về sự trân trọng ký ức, và cả sự tế nhị, thấu hiểu khi ta đối diện với những gì thuộc về một thời đã xa.