

Hoàng Thị Xuân
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Thể thơ tự do.
Câu 2: Từ ngữ, hình ảnh trong bản miêu tả kí ức tuổi học trò:
- Sân trường hẹp lại,cây phượng gù ,tiếng ve kêu cháy ruột, tà áo mỏng, sách giáo khoa xưa, mái trường như bóng mẹ,tấm bảng xanh bát ngát, ...
Câu 3:
- Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong các dòng thơ in đậm: điệp ngữ "Thôi đừng ".
- Hiệu quả: Tăng sức gợi hình gợi cảm, tạo tính liên kết nhịp điệu cho câu thơ trở nên sinh động và hấp dẫn. Nhằm nhấn mạnh tâm trạng tiếc nuối, ray rứt , lưu luyến nhớ khắc sâu những kí ức đẹp đẽ về tuổi học trò ngồi trên mái trường thân yêu. Qua các dòng câu in đậm, tác giả muốn nhắn nhủ với chúng ta hãy trân trọng nhưng mình đang có ,đừng để thời gian trôi qua mới nhận ra hôi hận. Đồng thời, tác giả đã bày tỏ sự yêu quý, trận trọng với mái trường xưa.
Câu 4: Tình cảm của nhân vật trữ tình:
Bài thơ thể hiện mạch cảm xúc hoài niệm, tiếc nuối , ray rứt và tri ân của nhân vật trữ tình khi mùa thu đến nhớ về khoảng thời gian vẫn còn ngồi trên mái trường xưa. Mạch cảm xúc này diễn biến theo ba giai đoạn : Trước hết là nỗi buồn man mác trước thời gian trôi qua, chỉ còn lại sự tiếc nuối khi nhận ra không thể níu giữ được những gì đã qua. Tiếp đó là nỗi hoài niệm nhớ thương tuổi trẻ, có xen lẫn những suy tư sâu lắng về sự hi sinh của thế hệ đi trước, cũng như trăn trở về cuộc đời và những giá trị lớn lao. Cuối cùng mạch cảm xúc kết lại lòng biết ơn, yêu quý, tri ân với quá khứ, thầy cô, mái trường, nơi nuôi dưỡng tâm hồn, nơi dậy kiến thức ,kỹ năng cho con người. Mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ diễn ra theo dòng chảy của sự tiếc nuối , hoài niệm , tri ân, tạo nên một bài thơ nhẹ nhàng nhưng đầy lắng đọng và cảm xúc chân thành.
Câu 5:
Từ nội dung văn bản "Thôi đừng trách mùa thu...", đã giúp người đọc có thể rút ra bài học về cách ứng xử của bản thân đối với quá khứ và những giá trị tinh thần cao đẹp . Văn bản gợi nhắc về tầm quan trọng của việc trân trọng quá khứ, những kỷ niệm đẹp và giá trị tinh thần mà chúng ta đã tích lũy. Chúng ta nên nhớ và trân trọng những giá trị đó.Bài thơ thể hiện sự tôn vinh và biết ơn đối với những người đã có công trong quá khứ, như thầy cô giáo. Chúng ta nên biết ơn và tôn vinh những người đã giúp đỡ và dạy dỗ chúng ta. Chúng ta nên gìn giữ và phát huy những giá trị tinh thần cao đẹp, nên sống với hiện tại và hướng tới tương lai, nhưng không quên đi quá khứ . Bởi vậy mỗi người cần trân trọng quá khứ, biết ơn tôn vinh những người có công .
Câu 1: Đoạn trích được viết theo thể thơ tự do.
Câu 2: Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung:“Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt”,“Lúa con gái mà gầy còm úa đỏ”...
Câu 3:Con người miền Trung giàu tình yêu thương, giàu lòng nhân ái sống với nhau bằng cả tấm lòng chân thành nhất. Mảnh đất miền Trung là mảnh đất hẹp ngang thường phải gánh chịu nhiều thiên tai ,lũ lụt tạo nên những mất mát đầy bất lợi cho hoạt động sản xuất và sinh sống của người dân.
Câu 4. Việc vận dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt” làm tăng tính hình ảnh và tính dân dã, thể hiện sự nghèo khó, thiếu thốn đến mức không có cả rau ăn; đồng thời tạo hình ảnh quen thuộc, gợi cảm xúc gần gũi, xót xa và đồng cảm với sự nghèo khổ đến kiệt quệ của miền Trung. Câu 5. Tình cảm của tác giả đối với miền Trung là sự yêu thương, trân trọng và xót xa chân thành. Tác giả cảm nhận sâu sắc những gian truân, khắc nghiệt của thiên nhiên và cuộc sống nơi đây, đồng thời ngợi ca vẻ đẹp của con người miền Trung – giàu tình nghĩa, thủy chung và mạnh mẽ. Qua đó, tác giả thể hiện một nỗi nhớ da diết và lời nhắn nhủ đầy yêu thương dành cho quê hương: “Em gắng về – đừng để mẹ già mong” thể hiện tình cảm gia đình và quê hương sâu nặng. Tình cảm ấy vừa thiết tha, vừa chan chứa yêu thương, khiến người đọc không khỏi xúc động và đồng cảm.
Câu 1: Đoạn trích được viết theo thể thơ tự do.
Câu 2: Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung:“Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt”,“Lúa con gái mà gầy còm úa đỏ”...
Câu 3:Con người miền Trung giàu tình yêu thương, giàu lòng nhân ái sống với nhau bằng cả tấm lòng chân thành nhất. Mảnh đất miền Trung là mảnh đất hẹp ngang thường phải gánh chịu nhiều thiên tai ,lũ lụt tạo nên những mất mát đầy bất lợi cho hoạt động sản xuất và sinh sống của người dân.
Câu 4. Việc vận dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt” làm tăng tính hình ảnh và tính dân dã, thể hiện sự nghèo khó, thiếu thốn đến mức không có cả rau ăn; đồng thời tạo hình ảnh quen thuộc, gợi cảm xúc gần gũi, xót xa và đồng cảm với sự nghèo khổ đến kiệt quệ của miền Trung. Câu 5. Tình cảm của tác giả đối với miền Trung là sự yêu thương, trân trọng và xót xa chân thành. Tác giả cảm nhận sâu sắc những gian truân, khắc nghiệt của thiên nhiên và cuộc sống nơi đây, đồng thời ngợi ca vẻ đẹp của con người miền Trung – giàu tình nghĩa, thủy chung và mạnh mẽ. Qua đó, tác giả thể hiện một nỗi nhớ da diết và lời nhắn nhủ đầy yêu thương dành cho quê hương: “Em gắng về – đừng để mẹ già mong” thể hiện tình cảm gia đình và quê hương sâu nặng. Tình cảm ấy vừa thiết tha, vừa chan chứa yêu thương, khiến người đọc không khỏi xúc động và đồng cảm.
Câu 1: Thể thơ tự do.
Câu 2: Nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với những cách sẻ nâu, mẹ, trò chơi, dấu chân
Câu 3: Dấu ngoặc kép trong dòng thơ "chuyền chuyền một..."miệng, tay buông bắt dùng để gợi ra những lời của các trò chơi nhân gian, tạo một không khí tuổi thơ hồn nhiên và gần gũi.
Câu 4: Hiệu quả của phép lặp cú pháp “Biết ơn”. Tăng sức gợi hình gợi cảm, làm cho câu chở nên sinh động và hấp dẫn hơn. Nhằm nhấn mạnh lòng biết ơn của nhân vật trữ tình với những điều bình dị, gần gũi trong cuộc sống , đồng thời tác giả cũng bày tỏ sự trân trọng và biết ơn.
Câu 5:
Đoạn trích đã gây ấn tượng cho người đọc về thông điệp đầy ý nghĩa nhất trong đoạn trích là phải biết ơn những điều bình dị trong cuộc sống – từ cánh sẻ nâu, người mẹ, trò chơi tuổi thơ cho đến những dấu chân in trên đường làng. Những điều ấy tuy nhỏ bé nhưng lại rất thân thương và góp phần hình thành nên con người mình. Đọc đoạn thơ, đã cho chúng ta cảm thấy biết ơn hơn với những gì mình đang có và thấy mình cần sống trân trọng, yêu thương hơn với cuộc sống quanh mình.
Cuộc sống vốn dĩ không tránh khỏi những va chạm, tổn thương, những hiểu lầm và sai lầm giữa con người với nhau. Trong những tình huống đó, sự tha thứ đóng vai trò quan trọng, giúp con người giải tỏa những khúc mắc, tìm lại sự bình yên trong tâm hồn và xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp hơn.
Tha thứ là hành động buông bỏ sự oán giận, hận thù và những tổn thương mà người khác đã gây ra cho mình, để tìm lại sự bình yên trong tâm hồn. Tha thứ không có nghĩa là quên đi lỗi lầm hay chấp nhận sai trái, mà là chấp nhận thực tế, học cách vượt qua và tiếp tục sống một cách nhẹ nhàng hơn.Trong xã hội ngày càng phát triển, đòi hỏi mọi người không chỉ có kiến thức, kỹ năng mà còn phải rèn luyện phẩm chất đạo đức, trong đó sự tha thứ đóng vai trò quan trọng. Cuộc sống hiện đại với nhịp sống nhanh, áp lực lớn khiến con người dễ bị tổn thương bởi những hiểu lầm, tranh chấp hay bất đồng quan điểm. Chính vì vậy, khả năng tha thứ và bao dung trở thành một yếu tố thiết yếu để duy trì các mối quan hệ tốt đẹp, xây dựng một cộng đồng hài hòa và phát triển bền vững.Trước hết, tha thứ giúp con người giải phóng khỏi những cảm xúc tiêu cực. Khi bị tổn thương, con người thường mang trong lòng sự oán giận, đau khổ và thù hận. Nếu không buông bỏ, những cảm xúc ấy sẽ trở thành gánh nặng đè nén tâm hồn, khiến cuộc sống trở nên mệt mỏi. Tha thứ không có nghĩa là quên đi tất cả, mà là chấp nhận quá khứ và chọn cách bước tiếp một cách nhẹ nhàng hơn. Khi tha thứ, con người có thể tìm lại sự thanh thản, bình an trong tâm hồn.Bên cạnh đó, sự tha thứ giúp con người cải thiện và duy trì các mối quan hệ. Trong cuộc sống, không ai là hoàn hảo, ai cũng có thể mắc sai lầm. Nếu con người chỉ mãi chấp nhặt lỗi lầm của nhau mà không biết cảm thông, bao dung, các mối quan hệ sẽ dần rạn nứt. Ngược lại, một tấm lòng rộng lượng, sẵn sàng tha thứ sẽ giúp con người thấu hiểu nhau hơn, từ đó tạo nên những mối quan hệ gắn kết, bền vững.Hơn nữa, sự tha thứ còn là chìa khóa dẫn đến hạnh phúc. Những người biết tha thứ thường cảm thấy nhẹ nhõm và thanh thản hơn so với những người luôn ôm giữ hận thù. Khi buông bỏ được những oán giận, họ có thể tập trung vào những điều tích cực, tận hưởng những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống. Sự tha thứ không chỉ mang lại lợi ích cho người được tha thứ mà còn giúp chính người tha thứ sống hạnh phúc hơn.Tuy nhiên, tha thứ không đồng nghĩa với việc chấp nhận những điều sai trái mà không có giới hạn. Có những lỗi lầm cần được sửa chữa, có những tổn thương cần được bù đắp. Tha thứ cần đi kèm với sự nhận thức đúng đắn, giúp con người rút ra bài học và hướng đến sự thay đổi tích cực hơn.
Tóm lại, sự tha thứ không chỉ giúp con người giải tỏa những cảm xúc tiêu cực, cải thiện các mối quan hệ mà còn mang lại hạnh phúc và sự thanh thản trong tâm hồn. Học cách tha thứ là một nghệ thuật sống, giúp con người vươn tới một cuộc đời nhẹ nhàng, an yên và đầy yêu thương.
Bút pháp “tả cảnh ngụ tình” là một đặc trưng nổi bật trong thơ Nguyễn Du, đặc biệt là trong Truyện Kiều. Nhà thơ không chỉ miêu tả cảnh vật đơn thuần mà còn gửi gắm vào đó tâm trạng nhân vật. Một trong những ví dụ tiêu biểu là cảnh “Cỏ non xanh tận chân trời / Cành lê trắng điểm một vài bông hoa”. Hình ảnh thiên nhiên tràn đầy sức sống nhưng lại có nét chấm phá mong manh của hoa lê, gợi cảm giác buồn man mác, dự báo cuộc đời truân chuyên của Thúy Kiều.Ngoài ra, bút pháp này còn được thể hiện qua những đoạn miêu tả bão tố, sông nước, gió mưa để phản chiếu tâm trạng bất an, lo âu của nhân vật. Nguyễn Du sử dụng thành công thủ pháp này để tạo nên sự hòa quyện giữa cảnh và tình, khiến câu chuyện trở nên sống động và giàu cảm xúc.
Một vẻ đẹp nổi bật của nhân vật Minh trong văn bản là tâm hồn trong sáng và tình cảm chân thành.Minh tuy trẻ tuổi nhưng mang trong mình một tâm hồn lãng mạn, trân trọng tình yêu và cái đẹp.Dù chưa từng được yêu, cậu vẫn tự tạo cho mình một câu chuyện tình để sưởi ấm trái tim cô đơn, điều đó thể hiện sự khát khao yêu thương và niềm tin vào cuộc sống.Ngay cả khi cận kề cái chết, Minh vẫn giữ sự kiên cường, lạc quan, không muốn đồng đội phải quá đau buồn.
Thông điệp ý nghĩa nhất từ đoạn trích: Tình người và những giá trị tinh thần luôn có sức mạnh vượt qua thời gian và chiến tranh.Lá thư vương máu tượng trưng cho tình cảm, khát vọng và sự cô đơn của Minh. Hành động gửi thư dù muộn màng cho thấy lòng trân trọng của người đồng đội với Minh.Dù Minh đã hy sinh, đồng đội vẫn giữ lời hứa, thể hiện tình cảm gắn bó giữa những người lính.Lá thư như một biểu tượng của những cảm xúc đẹp đẽ vẫn được gìn giữ và truyền đi, dù trong hoàn cảnh khốc liệt nhất.
Hiện tượng phá vỡ nguyên tắc ngôn ngữ thông thường trong câu "một cơn gió thổi đến. Người đồng đội của tôi theo gió ra đi." thể hiện cách diễn đạt hàm súc, giàu tính biểu cảm . Cách nói "theo gió ra đi" thay vì "đã hy sinh" tạo nên sắc thái nhẹ nhàng , gợi cảm giác linh hồn người lính hòa vào thiên nhiên , làm giảm đi nỗi đau mất mát nhưng vẫn đầy bi thương. Đây là bút pháp nhân hóa , giúp câu văn giàu chất thơ , tạo dư âm sâu lắng trong lòng người đọc.
Hình ảnh của nhân vật Hạnh để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho Minh và đồng đội là "đôi mắt to và sáng lấp lánh như sao". Đây là hình ảnh được nhắc lại nhiều lần , tượng trưng cho vẻ đẹp trong sáng và đầy sức hút của Hạnh.