Chu Văn Thắng

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Chu Văn Thắng
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu1 : thể thơ tự do

Câu2:Một số từ ngữ, hình ảnh miêu tả kí ức tuổi học trò gồm:"Cây phượng", "chùm hoa", "tiếng ve kêu", "tà áo mỏng","sách giáo khoa xưa", "thầy cô", "nụ cười hiền","mái trường", "tấm bảng xanh", "tuổi đôi mươi",...

Câu 3 Chỉ ra và làm rõ hiệu quả của biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong các dòng thơ in đậm.

"Thôi đừng trách mùa thu nhiều mây trắng","Thôi đừng nghe tiếng ve kêu cháy ruột","Thôi đừng nhớ gió heo may xao xác","Thôi đừng xa mái trường như bóng mẹ".

Biện pháp nghệ thuật: Ẩn dụ, hoán dụ và tương phản.

“Tiếng ve kêu cháy ruột” là hình ảnh ẩn dụ gợi nỗi xao xuyến, day dứt, hoài niệm của tuổi học trò. “Người lính bình yên nằm dưới cánh rừng già” là cách nói hoán dụ chỉ những người lính đã ngã xuống trong chiến tranh, gắn với hình ảnh yên nghỉ dưới rừng già. Sự tương phản giữa tiếng ve sôi động và sự bình yên vĩnh viễn của người lính làm nổi bật sự mất mát và những trăn trở về quá khứ. Hiệu quả: Gợi cảm xúc sâu lắng, thể hiện lòng biết ơn và nỗi tiếc nhớ một thời đã qua, một thế hệ đã hi sinh cho hiện tại bình yên.

Câu 4

Nhân vật trữ tình thể hiện tình cảm trân trọng, tha thiết và đầy xúc động đối với quá khứ học trò, thầy cô, mái trường và cả những người lính đã hi sinh. Đó là sự hoài niệm trong trẻo, đầy biết ơn và chan chứa yêu thương với những giá trị tinh thần cao đẹp từng nâng đỡ và hình thành nhân cách con người.

Câu 5

Bài học : Cần biết trân trọng và gìn giữ quá khứ, bởi đó là cội nguồn nuôi dưỡng tâm hồn và nhân cách mỗi con người.Hãy biết ơn những người đã dạy dỗ, hi sinh, biết nâng niu những kỷ niệm, giá trị tinh thần như tình thầy trò, tình bạn, mái trường,...

Không lãng quên mà hãy để quá khứ trở thành hành trang tinh thần giúp ta sống đẹp và có trách nhiệm hơn trong hiện tại và tương lai.




Câu 1

Ptbđ : biểu cảm

Câu 2 văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm của nhà văn Andecxen, như:Nàng tiên cá , Cô bé bán diêm

Câu 3

Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andecxen có tác dụng: Gợi không gian mộng mơ, huyền ảo của thế giới cổ tích Tăng tính biểu cảm, làm nổi bật nỗi đau, khát vọng yêu thương và sự hy sinh của nhân vật Tạo chiều sâu liên tưởng, khiến người đọc xúc động và suy ngẫm. Câu 4. Biện pháp so sánh “Biển mặn mòi như nước mắt của em” giúp: Gợi hình ảnh sinh động, giàu cảm xúc về nỗi buồn sâu thẳm, mặn đắng của nhân vật nữ Làm nổi bật nỗi cô đơn, tổn thương trong tình yêu Tăng chất trữ tình và nhân văn cho bài thơ. Câu 5. Nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối hiện lên với vẻ đẹp thấu hiểu, bao dung và đầy yêu thương. Dù cuộc đời nhiều đau khổ và tình yêu dang dở, họ vẫn giữ niềm tin vào tình yêu chân thành, giống như que diêm cuối cùng cháy hết mình để sưởi ấm yêu thương giữa bão tuyết lạnh giá.

Câu 1

Thể thơ : tự do

Câu 2 hai hình ảnh trong đoạn trích cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung là : ''Trên nắng và dưới cát'' ,'' chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ''

Câu 3

Những dòng thơ cho thấy con người miền Trung giàu tình cảm, thủy chung, đậm nghĩa dù sống trên mảnh đất nghèo, khắc nghiệt. Mảnh đất ấy như eo thắt đáy lưng ong, dù nhỏ hẹp nhưng chứa đựng “tình người đọng mật”.

Câu4

Việc vận dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt” giúp nhấn mạnh sự nghèo khó, thiếu thốn đến tận cùng của miền Trung, từ đó làm nổi bật sức sống kiên cường của con người nơi đây.

Câu 5.

Tình cảm của tác giả đối với miền Trung là sự xót xa, cảm thông sâu sắc với thiên nhiên và con người nơi đây, đồng thời thể hiện niềm thương mến, trân trọng và mong mỏi được trở về với miền đất ấy.

Câu 1

Thể thơ : tự do

Câu 2

Trong đoạn trích nhân vật chữ tình bày tỏ lòng biết ơn đố với

+ những cánh sẻ nâu (biểu tượng của thiên nhiên, tuổi thơ)

+ Mẹ

+ trò chơi tuổi nhỏ

+ dấu chân bấm mặt đường xa (biểu tượng của con người lao động, cuộc sống vất vả)

Câu 3

Dấu ngoặc kép trong dòng thơ "Chuyền chuyền một..." có công dụng: Tái hiện nguyên văn lời nói, trò chơi dân gian, làm nổi bật nét văn hóa truyền thống và gợi lại ký ức tuổi thơ.

Câu 4 hiệu quả của phép lặp cú pháp được sử dụng trong đoạn trích.

Nhấn mạnh cảm xúc tri ân sâu sắc của nhân vật trữ tình. Tạo nhịp điệu, kết cấu liền mạch cho đoạn thơ.

Câu5

Thông điệp có ý nghĩa nhất: Hãy biết ơn những điều bình dị trong cuộc sống – từ thiên nhiên, gia đình, tuổi thơ đến những vất vả thầm lặng – vì chính chúng đã làm nên tâm hồn và hành trình của mỗi con người.

Hình ảnh ấn tượng nhất của Hạnh đối với Minh và đồng đội là đôi mắt của cô, được miêu tả là "sáng lấp lánh như sao." Điều này thể hiện sự thu hút mạnh mẽ và dấu ấn sâu đậm mà Hạnh đã để lại trong tâm trí của Minh. Đồng đội của Minh cũng trầm trồ khi nghe về Hạnh, cho thấy họ cũng ấn tượng với hình ảnh của cô, đặc biệt là vẻ đẹp của một cô gái học múa, kết hợp với đôi mắt như vì sao sáng, tạo nên một hình ảnh đầy lãng mạn và đáng nhớ.

Hiện tượng phá vỡ quy tắc ngôn ngữ thông thường trong câu văn "Một cơn gió thổi đến. Người đồng đội của tôi theo gió ra đi" là việc sử dụng hình ảnh "người đồng đội theo gió ra đi". Thực tế, con người không thể "theo gió ra đi" theo cách gió di chuyển, vì gió không phải là một đối tượng mà con người có thể đi theo. Tác dụng của hiện tượng này: Tăng tính tượng trưng: Việc "người đồng đội theo gió ra đi" làm cho cái chết của nhân vật Minh trở nên nhẹ nhàng và huyền ảo, như một sự ra đi thanh thản, không gượng gạo, vừa tự nhiên như gió. Khắc họa sự mất mát: Câu văn mang đến một hình ảnh về cái chết đầy bi thương nhưng cũng mang tính chất "thoát ly" nhẹ nhàng, như thể Minh hòa nhập vào thiên nhiên, "theo gió ra đi" chứ không phải ra đi một cách nặng nề. Điều này làm nổi bật cảm giác mất mát trong lòng người kể. Tạo ấn tượng sâu sắc và biểu cảm: Việc sử dụng hình ảnh này giúp tăng thêm tính biểu cảm cho câu chuyện, làm cho người đọc cảm nhận rõ hơn nỗi đau của người kể khi chứng kiến sự ra đi của đồng đội, cũng như sự vô cùng và nhẹ nhàng của cái chết.


Một vẻ đẹp nổi bật của nhân vật Minh trong văn bản "Sao sáng lấp lánh" là vẻ đẹp của lòng dũng cảm và tình đồng đội. Minh không chỉ là một người lính trẻ tuổi, gan dạ mà còn thể hiện sự kiên cường trong hoàn cảnh khó khăn. Mặc dù đối mặt với sự nguy hiểm và đau đớn, Minh vẫn thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm đến đồng đội, đặc biệt là trong khoảnh khắc cận kề cái chết. Khi bị thương nặng, Minh vẫn nghĩ đến người yêu Hạnh và nhờ người đồng đội chuyển lá thư cho cô, điều này cho thấy Minh có một tâm hồn chân thật, dù cuộc sống chiến tranh đầy gian khổ, tình cảm và mối liên kết với người yêu, đồng đội vẫn là điểm tựa giúp anh vượt qua mọi khó khăn. Sự hy sinh của Minh, khi anh sẵn sàng để lại lời nhắn cho người yêu trước khi ra đi, thể hiện vẻ đẹp của một con người vừa mạnh mẽ, vừa giàu tình cảm.


Thông điệp có ý nghĩa nhất trong đoạn trích trên là "Sự hy sinh và tình yêu thương không bao giờ bị lãng quên". Lí do là bởi trong khi chiến tranh đã qua, sự mất mát và đau thương vẫn còn đó, nhưng lá thư chứa đựng tình cảm của Minh dành cho Hạnh, dù bị vương máu và trải qua bao khó khăn, vẫn được gửi đi, mang theo hy vọng rằng tình yêu sẽ không bị lãng quên. Minh, dù đã hy sinh, nhưng lòng anh vẫn hướng về người yêu, và những người lính đồng đội của anh cũng tin rằng lá thư đã đến tay Hạnh – người con gái có đôi mắt sáng như vì sao, biểu tượng của tình yêu đẹp và sự hy vọng. Thông điệp này nhấn mạnh rằng, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, tình yêu và sự hy sinh cao đẹp đều có giá trị mãi mãi, không bị xóa nhòa theo thời gian hay chiến tranh.


Bút pháp tả cảnh ngụ tình của Nguyễn Du trong Truyện Kiều là một trong những nghệ thuật đặc sắc giúp thể hiện cảm xúc và tâm trạng của nhân vật qua cảnh vật xung quanh. Cảnh vật không chỉ là phông nền cho câu chuyện mà còn phản ánh trực tiếp nội tâm nhân vật, tạo nên sự hòa hợp giữa thiên nhiên và con người. Một ví dụ điển hình là trong đoạn Kiều bị bán vào nhà lầu xanh, cảnh vật buồn bã, u ám như "trời đất mênh mông" hay "nước mắt tuôn rơi". Những hình ảnh này không chỉ tả thực mà còn mang tính biểu tượng, thể hiện nỗi đau, sự cô đơn, bế tắc của Kiều. Bằng cách này, Nguyễn Du đã khéo léo sử dụng cảnh vật để ngụ ý về tâm trạng nhân vật, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được những bi kịch nội tâm mà họ đang trải qua. Ngoài ra, việc miêu tả cảnh sắc mùa xuân, hoa nở hay trời mưa cũng thường được Nguyễn Du sử dụng để làm nổi bật những cảm xúc như tình yêu, sự mong đợi hay nỗi buồn bã, đau khổ. Tả cảnh ngụ tình làm cho Truyện Kiều trở nên sinh động và giàu tính nhân văn.