

Lê Mạnh Hùng
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Ngôi kể của văn bản: Ngôi thứ ba. Câu 2: Điểm nhìn trong đoạn trích: Điểm nhìn khách quan (người kể chuyện biết hết mọi chuyện) kết hợp với điểm nhìn của nhân vật người con gái (Chi-hon) ở một số đoạn khi tập trung vào suy nghĩ, cảm xúc và hồi ức của cô. Câu 3: Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn trên là đối lập. Tác dụng: * Nhấn mạnh sự vắng mặt, sự thờ ơ của người con gái vào thời điểm quan trọng khi mẹ gặp nạn. * Làm nổi bật sự đối lập giữa sự kiện đau lòng xảy ra với mẹ ở quê nhà và sự thành công, bận rộn của người con gái ở nước ngoài. * Gợi lên sự hối hận, day dứt trong lòng người con gái khi nhận ra mình đã không ở bên cạnh mẹ trong lúc mẹ cần mình nhất. Câu 4: Những phẩm chất của người mẹ được thể hiện qua lời kể của người con gái: * Yêu thương con: Mẹ quan tâm đến việc con gái có chiếc váy đẹp khi lên thành phố. * Giản dị, tần tảo: Hình ảnh chiếc khăn cũ kỹ lem nhem đối lập với chiếc váy xếp nếp cho thấy sự vất vả của mẹ. * Thấu hiểu, nhường nhịn: Mẹ thích chiếc váy nhưng nghĩ rằng mình không phù hợp và muốn con gái mặc. * Mạnh mẽ: Hình ảnh mẹ nắm chặt tay con, bước đi giữa đám đông với phong thái mạnh mẽ. * Có thể đãng trí (ở thời điểm bị lạc): Chi tiết chị dâu cho rằng mẹ không thể lạc chỉ vì không lên đúng tàu cho thấy có thể tình trạng sức khỏe hoặc trí nhớ của mẹ không còn tốt. Câu 5: Chi-hon đã hối tiếc vì đã từ chối chiếc váy mẹ chọn cho mình và không nhận ra sự yêu thích, mong muốn của mẹ. Đoạn văn nêu suy nghĩ về những hành động vô tâm có thể khiến những người thân tổn thương: Sự vô tâm trong cuộc sống đôi khi đến từ những điều nhỏ nhặt mà ta không để ý. Một lời nói hờ hững, một hành động thiếu quan tâm tưởng chừng không đáng kể lại có thể gieo vào lòng người thân những vết thương âm thầm. Đến khi nhận ra, có lẽ đã quá muộn để hàn gắn. Vậy nên, hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên cạnh những người yêu thương, trao đi sự quan tâm chân thành để không phải hối tiếc về sau.
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính: Tự sự (kết hợp miêu tả và biểu cảm). Câu 2. Cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để trốn những trận đòn của ba. Câu 3. Dấu ba chấm trong câu văn trên thể hiện sự ngập ngừng, ý chưa nói hết hoặc nhấn mạnh sự cô đơn, thiếu vắng bạn bè của nhân vật khi còn nhỏ. Câu 4. Nhân vật người bà là một người hiền hậu, yêu thương cháu, che chở và bảo vệ cháu khỏi những khó khăn, nghiêm khắc từ người cha. Bà còn là người giàu tình cảm, thích kể chuyện và mang đến sự bình yên cho cháu. Câu 5. Gia đình có vai trò vô cùng quan trọng đối với mỗi người. Đó là nơi ta sinh ra, lớn lên, nhận được tình yêu thương, sự che chở và giáo dục đầu tiên. Gia đình là chỗ dựa tinh thần vững chắc, giúp ta vượt qua khó khăn và tìm thấy niềm vui trong cuộc sống. Những ký ức đẹp về gia đình, đặc biệt là tình yêu thương của những người thân như bà, mẹ, sẽ theo ta suốt cuộc đời, nuôi dưỡng tâm hồn và định hình nhân cách.