

Trần Xuân Hiếu
Giới thiệu về bản thân



































Nhân vật cô Tâm trong truyện ngắn Cô hàng xén của Thạch Lam hiện lên như một hình ảnh đẹp đẽ, cảm động về người phụ nữ Việt Nam giàu tình yêu thương và đức hi sinh trong cuộc sống đời thường. Tác phẩm khắc họa một ngày làm việc vất vả của cô Tâm, một người phụ nữ tảo tần, gánh hàng từ sáng sớm đến tối khuya để kiếm sống, nuôi mẹ và các em. Dù mệt mỏi vì gió bấc, vì đường xa và nỗi cô đơn trên đồng làng vắng vẻ, cô vẫn thấy lòng ấm lại khi về đến nhà, khi nghe tiếng em reo, khi thấy mẹ chờ đón bên mâm cơm tối. Qua những chi tiết dung dị, gần gũi, Thạch Lam đã thể hiện tình cảm gia đình sâu sắc, tinh thần trách nhiệm và lòng nhân hậu của cô Tâm. Cô không chỉ là người chị đảm đang mà còn là trụ cột âm thầm của gia đình, là biểu tượng của sự kiên cường, bền bỉ giữa cuộc sống mưu sinh đầy khó khăn. Qua đó, tác phẩm nhẹ nhàng ngợi ca vẻ đẹp của người phụ nữ trong đời sống thường nhật – những con người thầm lặng nhưng giàu lòng vị tha và nghị lực sống.
mai e nộp vở ạ
mai e nộp vở ạ
Câu 1
Thể thơ: tự do.
Câu 2
Hai hình ảnh trong đoạn trích cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung:
- Trên nắng và dưới cát
- Chỉ có bão là tốt tươi như cỏ
Câu 3
Những dòng thơ:
"Miền Trung
Eo đất này thắt đáy lưng ong
Cho tình người đọng mật"
→ Gợi lên hình ảnh miền Trung tuy nghèo khó, eo hẹp như “thắt đáy lưng ong”, nhưng con người nơi đây giàu tình cảm, nghĩa tình sâu nặng, thủy chung như mật ngọt đọng lại sau gian truân
Câu 4
Việc vận dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt” trong dòng thơ “Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt” có tác dụng nhấn mạnh đến mức độ nghèo khó đến tận cùng của miền Trung. Thành ngữ này vốn chỉ sự thiếu thốn đến mức ngay cả rau mồng tơi – loại rau dân dã, dễ mọc và dễ sống – cũng không đủ điều kiện để phát triển, thể hiện sự khắc nghiệt của thiên nhiên và cuộc sống nơi đây. Việc sử dụng thành ngữ dân gian còn giúp lời thơ trở nên gần gũi, mộc mạc, mang đậm màu sắc văn hóa dân tộc. Qua đó, tác giả bày tỏ thái độ xót xa, cảm thông sâu sắc với vùng đất này và những con người đang kiên cường bám trụ giữa khó khăn.
Câu 5
Tình cảm của tác giả đối với miền Trung trong đoạn trích được thể hiện rất chân thành, sâu nặng và tha thiết. Miền Trung hiện lên không chỉ là một dải đất “nắng, cát”, “gió bão” – nơi thiên nhiên khắc nghiệt và đời sống cơ cực – mà còn là nơi gắn bó máu thịt với tác giả. Những câu thơ đầy hình ảnh và cảm xúc như "Eo đất này thắt đáy lưng ong / Cho tình người đọng mật" vừa cho thấy vẻ đẹp địa lý đặc trưng, vừa ca ngợi tấm lòng thủy chung, nghĩa tình của con người nơi đây. Nỗi nhớ, niềm thương, lời nhắn nhủ "Em gắng về / Đừng để mẹ già mong..." là cách tác giả gợi nhắc người đọc hướng về cội nguồn, về quê hương với tấm lòng hiếu nghĩa. Qua đó, có thể thấy tác giả dành cho miền Trung một tình cảm vừa gắn bó máu thịt, vừa chan chứa yêu thương, trân trọng và biết ơn.
A = 2023/(x^2022+2023) +2022
Để A đạt giá trị lớn nhất thì 2023/(x^2022 + 2023) đạt giá trị lớn nhất
Hay x^2022 + 2023 đạt giá trị nhỏ nhất
Mà giá trị nhỏ nhất của x^2022 là 0
Suy ra giá trị nhỏ nhất của x^2022+ 2023 là 0 + 2023 = 2023
Do đó giá trị lớn nhất của A là 2023/2023 + 2022 = 1+2022= 2023
Vậy giá trị lớn nhất của A là 2023
.
Câu 1.
Thể thơ: Thất ngôn tứ tuyệt Đường luật.
Câu 2.
Căn cứ vào chữ thứ hai của dòng thơ thứ nhất là chữ “thi” luật của bài thơ là luật bằng Căn cứ vào chữ thứ hai của dòng thơ thứ nhất là chữ “thi” từ đây suy ra bài thơ được triển khai theo luật bằng
Câu 3.
Biện pháp tu từ liệt kê “Sơn thủy yên hoa tuyết nguyệt phong”. Phép liệt kê được sử dụng ở đây có tác dụng :
+tăng sức gợi hình gợi cảm
+làm rõ cho quan điểm Cổ thi thiên ái thiên nhiên mỹ mà tác giả đưa ra trước đó.
+ nhấn mạnh sự cần thiết của việc kết hợp những giá trị đẹp và mạnh mẽ trong thơ ca hiện đại
Câu 4.
Tác giả cho rằng thơ ca hiện đại cần phải có thép, tức là có sự mạnh mẽ, quyết liệt và thể hiện được tinh thần đấu tranh, quyết tâm thay đổi. Trong khi đó, thơ ca cổ xưa chủ yếu miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên, tĩnh lặng, thanh thoát, nhưng lại thiếu đi tính năng động và sức mạnh cần thiết trong bối cảnh của một đất nước đang chiến đấu giành lại độc lập. Câu thơ này khẳng định rằng nhà thơ trong thời đại mới không chỉ cần có tâm hồn nghệ sĩ mà còn phải có tinh thần xung phong, chiến đấu, đóng góp vào công cuộc cứu nước.
Câu 5.
Tứ câu thơ ở trên có sự kết hợp chăt chẽ giữa truyền thống và hiện đại với Hai câu thơ đầu thể hiện sự trân trọng đối với vẻ đẹp thơ xưa, hai câu sau thể hiện sự cởi mở, khuyến khích sự đổi mới về nội dung thơ ca, tư duy sáng tác trong thời đại mới.
Bài thơ có kết cấu chặt chẽ, vừa tương phản, đối lập, vừa hài hòa, thống nhất. Đặt thơ xưa với thơ nay trong sự đối lập, tác giả không nhằm hạ thấp thơ xưa, trái lại Người rất trân trọng, yêu thích thơ xưa, nhưng Người không đồng tình với quan điểm sáng tác đó. Nên Người đã nêu lên quan niệm nghệ thuật của mình về thơ nay – cần có “chất thép” ở trong thơ, để thơ ca trở thành một thứ vũ khí sắc bén, còn anh chị em sáng tác sẽ là một chiến sĩ trên mặt trận văn hóa, văn nghệ. Cấu tứ này làm nổi bật sự chuyển mình từ tư tưởng, nghệ thuật thơ ca cổ điển sang một phong cách mới mạnh mẽ, mang tính chiến đấu, phù hợp với bối cảnh đất nước và xã hội đương thời.