Trần Minh Phương
Giới thiệu về bản thân
ummm
MIK NGHĨ LÀ mik chỉ cho dàn ý th (lười vt)
Vào 1 ngày gió bão, tôi lắc lư trong gió lặng lẽ nhìn bầu trời xám xịt. Bỗng có một cơn gió mạnh khiến tôi ngã ào xuống đất, ngất đi trong sự choáng váng.( ..... tự nghĩ tiếp nha:VD mơ,nhớ lại kí ức,...) tôi tỉnh dậy, trời đã quang, mặt trời nhú lên sau luỹ tre làng, cả mình mẩy tôi đau đớn. Cái gì?? tôi bị gãy lưng rồi.... Tôi tuyệt vọng kêu cứu nhưng ko ai lắng nghe cái số phận thương hại như tôi đang tuyệt vọng. chợt có 1 cô bé từ thời ấu thơ kể lại một câu chuyện cho tôi khiến tôi rơi nc mắt:
(Ưm cái này bạn có thể vào thẳng vấn đề hoặc kể theo trình tự ko gian, dẫn dắt cx đc VD: có 1 bà lão sống bên cạnh bờ biển nghề của bà là đánh bắt cá, một hôm, bà bị trượt chân ngã ( cái này bạn cho đc m,n cứu hoặc m.n thờ ơ cũng đc ( kết khác nha)
Văn mik hơi dở mong thông cảm
kết : từ đó suy ra bài học gì
C
ko bt gửi bừa :>
A :l