

Đặng Như Quỳnh
Giới thiệu về bản thân



































Sau khi quân A-kê-en nhất thời giành khí thể áp đảo, Héc-to vội vàng quay trở về nhà để nói lời chia tay vợ con. Tuy nhiên, lúc về tới nhà, nàng Ăng-đrô-mác đã mang theo con thơ tới tòa tháp lớn trong thành. Biết được chuyện này, Héc-to nhanh chóng ngược xuôi kiếm tìm. Cuối cùng, chàng gặp vợ tại cổng Xkê - bước qua đó là bình nguyên ngoài lũy thành. Trong giây phút gặp gỡ ngắn ngủi, hai vợ chồng đã bày tỏ nỗi lo lắng cùng suy nghĩ của bản thân. Nhờ cuộc đối thoại này, phẩm chất, tính cách ở hai nhân vật được bộc lộ một cách chân thực. Qua đó, tác giả Hô-me-rơ gửi gắm lời ngợi ca vẻ đẹp lí tưởng của con người trong hoàn cảnh chiến tranh. Và đây cũng là chủ đề bao trùm toàn bộ đoạn trích.Trước hết, Hô-me-rơ tập trung miêu tả vẻ đẹp lí tưởng ấy thông qua người anh hùng Héc-to. Là vị hoàng tử một đất nước, là chủ soái quân đội, Héc-to luôn ý thức sâu sắc về trách nhiệm và bổn phận bảo vệ thần dân, quốc gia. Mặc dù biết chắc con đường phía trước sẽ có chông gai, nguy hiểm "Phu nhân ơi, cả ta cũng lo lắng khôn nguôi về mọi điều nàng nói" nhưng chàng không lựa chọn khuất phục. Lòng nhiệt huyết chiến đấu không cho phép chàng làm như vậy. Bản lĩnh can trường của vị anh hùng đã thôi thúc Héc-to chiến đấu. Đó là chiến đấu vì thần dân thành Tơ-roa. Đó còn là chiến đấu vì gia đình thân yêu, vì vinh quang của đức vua cha và chính bản thân. Như vậy, vẻ đẹp lí tưởng ở người anh hùng cộng đồng càng thêm sáng ngời. Héc-to đã vô cùng sáng suốt khi đưa ra lựa chọn đặt lợi ích tập thể lên trên tình cảm cá nhân. Mặc dù rất yêu vợ con, gia đình nhưng chàng không vì thế mà mù quáng. Héc-to học được cách cân bằng các mối quan hệ, biết phân chia rạch ròi việc riêng và việc chung. Từ đây, suy nghĩ, hành động thấu đáo, lòng can đảm đã khắc họa thành công vẻ đẹp lí tưởng của vị hoàng tử Héc-to khi đứng trước tình cảnh chiến trận.Ngoài nhân vật Héc-to, tác giả Hô-me-rơ còn gợi lên vẻ đẹp lí tưởng qua nhân vật nàng Ăng-đrô-mác. Nàng không chỉ là người phụ nữ yêu chồng con, gia đình thắm thiết mà còn là người có ý thức sâu sắc về trách nhiệm. Với thân phận cao quý - vợ của hoàng tử Héc-to, nàng luôn nhận thức được bổn phận ở bản thân. Chính vì thế, nàng thường cùng các phu nhân thành Tơ-roa đi đến đền thờ A-tê-na dâng lễ cầu xin nữ thần nguôi giận mà rủ lòng thương. Khi đứng trước lựa chọn hạnh phúc gia đình và vận mệnh dân tộc, nàng cũng có sự lựa chọn đúng đắn. Nàng đã tiễn biệt phu quân yêu dấu ra chiến trận dù trong lòng vẫn còn lưu luyến, ngổn ngang.Với cốt truyện hấp dẫn, thú vị, Hô-me-rơ đã mang đến một câu chuyện ý nghĩa về tình cảm gia đình và đất nước. Ông còn rất thành công trong việc xây dựng nhân vật thông qua hành động, lời nói. Điều này giúp các nhân vật dễ dàng bộc lộ suy nghĩ, tình cảm và phẩm chất của bản thân. Ngoài ra, nhịp điệu chậm rãi, lời kể tỉ mỉ, thường xuyên lặp lại các từ ngữ miêu tả đặc điểm cố định của nhân vật như "Héc-to sáng loáng khiên đồng", "trang phục diễm lệ",... cũng là yếu tố góp phần làm nổi bật chủ đề tác phẩm.
Đoạn trích "Héc-to từ biệt Ăng-đrô-mác" sẽ mãi in sâu trong lòng bạn đọc bởi những vẻ đẹp lí tưởng tốt đẹp của con người. Thông qua đây, người đọc có thể hình dung được về thời đại đã qua một cách chân thực, sống động.
Ăng- đrô- mác là một người thấu hiểu tính cách của chồng mình luôn mang ám ảnh của quá khứ và dự cảm bất hạnh trong tương lai nàng còn là một người công dân có ý thức cá nhân với cộng đồng
Hecto là một người vô cùng cao quý, anh rất mạnh mẹ và có trách nhiệm với cư dân của mình
Không gian trong sử thi vô cùng rộng lớn