Thân Anh Hoàng

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Thân Anh Hoàng
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1 :

Tính sáng tạo là một phẩm chất quan trọng, đặc biệt với thế hệ trẻ trong thời đại hiện nay, khi xã hội không ngừng thay đổi và đòi hỏi sự đổi mới. Trước hết, sáng tạo giúp người trẻ vượt qua những giới hạn truyền thống, tìm ra cách giải quyết vấn đề độc đáo và hiệu quả, từ đó khẳng định bản thân trong học tập, công việc. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đã phát minh ra ứng dụng công nghệ, sáng tác nghệ thuật hay khởi nghiệp từ những ý tưởng mới lạ. Thứ hai, sáng tạo khơi dậy đam mê, thúc đẩy sự tự tin và khả năng thích nghi với những thách thức như cạnh tranh toàn cầu hay biến đổi khí hậu. Trong một thế giới mà trí tuệ nhân tạo đang phát triển mạnh mẽ, chỉ có sự sáng tạo mới giúp con người giữ được giá trị riêng biệt. Cuối cùng, tính sáng tạo còn góp phần xây dựng xã hội tiến bộ, khi thế hệ trẻ dùng ý tưởng của mình để giải quyết các vấn đề cộng đồng, như bảo vệ môi trường hay nâng cao chất lượng sống. Vì vậy, rèn luyện tính sáng tạo không chỉ là chìa khóa để thành công cá nhân mà còn là động lực để thế hệ trẻ kiến tạo tương lai bền vững.

Câu 2 :

Nguyễn Ngọc Tư, cây bút tài hoa mang đậm dấu ấn Nam Bộ, đã khéo léo khắc họa con người miền Tây sông nước qua hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo trong Biển người mênh mông. Với lối kể chuyện chân thực, giàu cảm xúc, tác giả không chỉ tái hiện cuộc sống lam lũ mà còn làm nổi bật những nét tính cách đặc trưng của con người Nam Bộ: mạnh mẽ, chân chất, giàu tình nghĩa, phóng khoáng nhưng cũng đong đầy những nỗi cô đơn, day dứt sâu kín trong lòng.Trước hết, nhân vật Phi là hình ảnh tiêu biểu cho sự kiên cường và chịu đựng của con người Nam Bộ trước nghịch cảnh. Sinh ra không biết cha, bị mẹ bỏ lại từ năm tuổi rưỡi, Phi lớn lên trong vòng tay bà ngoại, giữa những lời dị nghị và ánh mắt lạnh lẽo, chua chát của người cha nghi ngờ nguồn gốc của mình. Dẫu cuộc đời khắc nghiệt, Phi không hề oán trách hay gục ngã. Từ cậu bé mười lăm tuổi đã sớm thấu hiểu nỗi đau gia đình, anh tự lập, lên thị xã học hành, vừa học vừa làm để mưu sinh. Sự lặng lẽ, bền bỉ ấy cho thấy tinh thần vượt khó của người miền Tây – họ không cần phô trương, chỉ âm thầm đối mặt và vươn lên. Nhưng khi bà ngoại qua đời, Phi rơi vào cô đơn, sống đời lôi thôi, bầy hầy, như con bìm bịp lạc lõng giữa dòng đời rộng lớn. Qua Phi, ta thấy được sự phóng khoáng, tự do trong cách sống của người Nam Bộ, song cũng ẩn chứa nỗi buồn man mác, một nỗi cô đơn không dễ giãi bày. Đó là cái chất của con người miền sông nước: mạnh mẽ bên ngoài, nhưng sâu thẳm là những vết thương lòng chẳng thể lành.Ngược lại, ông Sáu Đèo lại hiện lên với vẻ chân chất, tình nghĩa và khát khao tự do đặc trưng của người Nam Bộ. Ông từng sống đời sông nước, cùng vợ lang thang trên chiếc ghe, tìm niềm vui trong cái nghèo khó giản đơn. Cuộc sống ấy, dù thiếu thốn, vẫn đầy ắp tiếng cười, thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời của người miền Tây. Nhưng khi vợ bỏ đi sau một lần cãi vã trong cơn say, ông mang theo nỗi day dứt khôn nguôi. Hành trình bốn mươi năm tìm kiếm, dời nhà ba mươi ba lần không chỉ là sự kiên trì mà còn là minh chứng cho tấm lòng thủy chung, nặng tình – một nét đẹp truyền thống của con người Nam Bộ. Ông kể chuyện với giọng hóm hỉnh, đôi lúc mếu máo, để lộ trái tim nhạy cảm và giàu cảm xúc. Tình yêu của ông dành cho con bìm bịp – “con quỷ sứ” mà ông nhờ Phi chăm sóc – còn phản ánh sự gắn bó sâu sắc với thiên nhiên, một đặc điểm không thể thiếu của người dân miền sông nước. Việc giao lại con chim cho Phi trước khi tiếp tục cuộc hành trình không chỉ là lời từ giã mà còn là sự gửi gắm chân thành, niềm tin tưởng tuyệt đối vào người khác, dù chỉ quen biết thoáng qua. Qua ông Sáu Đèo, ta thấy được sự hào sảng, trọng nghĩa tình và cả chút ngông của con người Nam Bộ – họ sống hết mình, yêu hết lòng, và không ngại dấn thân vì những điều họ trân quý.Hai nhân vật, hai số phận tưởng chừng khác biệt nhưng lại bổ sung cho nhau để hoàn thiện bức tranh về con người Nam Bộ. Nếu Phi là hiện thân của thế hệ trẻ với sức sống tiềm tàng và nỗi cô đơn giữa dòng đời, thì ông Sáu Đèo đại diện cho thế hệ đi trước, mang trong mình sự từng trải, tình nghĩa và khát vọng tự do. Cả hai đều mang nét phóng khoáng như dòng sông Cửu Long, chảy mãi không ngừng, nhưng cũng sâu thẳm như lòng sông, chất chứa những nỗi niềm khó nói. Nguyễn Ngọc Tư, qua ngòi bút tinh tế, đã không chỉ kể một câu chuyện mà còn gửi gắm hơi thở của miền Tây – nơi con người sống hồn hậu, thẳng thắn, sẵn sàng dang tay giúp đỡ dù bản thân cũng đầy thiếu thốn.Đọc Biển người mênh mông, tôi không khỏi xúc động trước vẻ đẹp tâm hồn của con người Nam Bộ. Họ là những con người vừa mạnh mẽ, kiên gan để vượt qua gian khó, vừa dịu dàng, tình cảm trong cách đối đãi với nhau. Dẫu cuộc sống có đẩy họ vào những ngã rẽ đau thương, họ vẫn giữ được sự chân thành và niềm tin vào đời. Với tôi, Phi và ông Sáu Đèo không chỉ là hai nhân vật trong truyện, mà còn là biểu tượng cho tinh thần Nam Bộ – một tinh thần đáng để trân trọng và học hỏi. Qua đó, tôi càng thêm yêu mến vùng đất miền Tây, nơi con người sống giản dị mà sâu sắc, tự do mà nặng nghĩa tình, như dòng sông vừa rộng lớn vừa ấm áp chảy qua đời.

Câu 1 :

Tính sáng tạo là một phẩm chất quan trọng, đặc biệt với thế hệ trẻ trong thời đại hiện nay, khi xã hội không ngừng thay đổi và đòi hỏi sự đổi mới. Trước hết, sáng tạo giúp người trẻ vượt qua những giới hạn truyền thống, tìm ra cách giải quyết vấn đề độc đáo và hiệu quả, từ đó khẳng định bản thân trong học tập, công việc. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đã phát minh ra ứng dụng công nghệ, sáng tác nghệ thuật hay khởi nghiệp từ những ý tưởng mới lạ. Thứ hai, sáng tạo khơi dậy đam mê, thúc đẩy sự tự tin và khả năng thích nghi với những thách thức như cạnh tranh toàn cầu hay biến đổi khí hậu. Trong một thế giới mà trí tuệ nhân tạo đang phát triển mạnh mẽ, chỉ có sự sáng tạo mới giúp con người giữ được giá trị riêng biệt. Cuối cùng, tính sáng tạo còn góp phần xây dựng xã hội tiến bộ, khi thế hệ trẻ dùng ý tưởng của mình để giải quyết các vấn đề cộng đồng, như bảo vệ môi trường hay nâng cao chất lượng sống. Vì vậy, rèn luyện tính sáng tạo không chỉ là chìa khóa để thành công cá nhân mà còn là động lực để thế hệ trẻ kiến tạo tương lai bền vững.

Câu 2 :

Nguyễn Ngọc Tư, cây bút tài hoa mang đậm dấu ấn Nam Bộ, đã khéo léo khắc họa con người miền Tây sông nước qua hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo trong Biển người mênh mông. Với lối kể chuyện chân thực, giàu cảm xúc, tác giả không chỉ tái hiện cuộc sống lam lũ mà còn làm nổi bật những nét tính cách đặc trưng của con người Nam Bộ: mạnh mẽ, chân chất, giàu tình nghĩa, phóng khoáng nhưng cũng đong đầy những nỗi cô đơn, day dứt sâu kín trong lòng.Trước hết, nhân vật Phi là hình ảnh tiêu biểu cho sự kiên cường và chịu đựng của con người Nam Bộ trước nghịch cảnh. Sinh ra không biết cha, bị mẹ bỏ lại từ năm tuổi rưỡi, Phi lớn lên trong vòng tay bà ngoại, giữa những lời dị nghị và ánh mắt lạnh lẽo, chua chát của người cha nghi ngờ nguồn gốc của mình. Dẫu cuộc đời khắc nghiệt, Phi không hề oán trách hay gục ngã. Từ cậu bé mười lăm tuổi đã sớm thấu hiểu nỗi đau gia đình, anh tự lập, lên thị xã học hành, vừa học vừa làm để mưu sinh. Sự lặng lẽ, bền bỉ ấy cho thấy tinh thần vượt khó của người miền Tây – họ không cần phô trương, chỉ âm thầm đối mặt và vươn lên. Nhưng khi bà ngoại qua đời, Phi rơi vào cô đơn, sống đời lôi thôi, bầy hầy, như con bìm bịp lạc lõng giữa dòng đời rộng lớn. Qua Phi, ta thấy được sự phóng khoáng, tự do trong cách sống của người Nam Bộ, song cũng ẩn chứa nỗi buồn man mác, một nỗi cô đơn không dễ giãi bày. Đó là cái chất của con người miền sông nước: mạnh mẽ bên ngoài, nhưng sâu thẳm là những vết thương lòng chẳng thể lành.Ngược lại, ông Sáu Đèo lại hiện lên với vẻ chân chất, tình nghĩa và khát khao tự do đặc trưng của người Nam Bộ. Ông từng sống đời sông nước, cùng vợ lang thang trên chiếc ghe, tìm niềm vui trong cái nghèo khó giản đơn. Cuộc sống ấy, dù thiếu thốn, vẫn đầy ắp tiếng cười, thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời của người miền Tây. Nhưng khi vợ bỏ đi sau một lần cãi vã trong cơn say, ông mang theo nỗi day dứt khôn nguôi. Hành trình bốn mươi năm tìm kiếm, dời nhà ba mươi ba lần không chỉ là sự kiên trì mà còn là minh chứng cho tấm lòng thủy chung, nặng tình – một nét đẹp truyền thống của con người Nam Bộ. Ông kể chuyện với giọng hóm hỉnh, đôi lúc mếu máo, để lộ trái tim nhạy cảm và giàu cảm xúc. Tình yêu của ông dành cho con bìm bịp – “con quỷ sứ” mà ông nhờ Phi chăm sóc – còn phản ánh sự gắn bó sâu sắc với thiên nhiên, một đặc điểm không thể thiếu của người dân miền sông nước. Việc giao lại con chim cho Phi trước khi tiếp tục cuộc hành trình không chỉ là lời từ giã mà còn là sự gửi gắm chân thành, niềm tin tưởng tuyệt đối vào người khác, dù chỉ quen biết thoáng qua. Qua ông Sáu Đèo, ta thấy được sự hào sảng, trọng nghĩa tình và cả chút ngông của con người Nam Bộ – họ sống hết mình, yêu hết lòng, và không ngại dấn thân vì những điều họ trân quý.Hai nhân vật, hai số phận tưởng chừng khác biệt nhưng lại bổ sung cho nhau để hoàn thiện bức tranh về con người Nam Bộ. Nếu Phi là hiện thân của thế hệ trẻ với sức sống tiềm tàng và nỗi cô đơn giữa dòng đời, thì ông Sáu Đèo đại diện cho thế hệ đi trước, mang trong mình sự từng trải, tình nghĩa và khát vọng tự do. Cả hai đều mang nét phóng khoáng như dòng sông Cửu Long, chảy mãi không ngừng, nhưng cũng sâu thẳm như lòng sông, chất chứa những nỗi niềm khó nói. Nguyễn Ngọc Tư, qua ngòi bút tinh tế, đã không chỉ kể một câu chuyện mà còn gửi gắm hơi thở của miền Tây – nơi con người sống hồn hậu, thẳng thắn, sẵn sàng dang tay giúp đỡ dù bản thân cũng đầy thiếu thốn.Đọc Biển người mênh mông, tôi không khỏi xúc động trước vẻ đẹp tâm hồn của con người Nam Bộ. Họ là những con người vừa mạnh mẽ, kiên gan để vượt qua gian khó, vừa dịu dàng, tình cảm trong cách đối đãi với nhau. Dẫu cuộc sống có đẩy họ vào những ngã rẽ đau thương, họ vẫn giữ được sự chân thành và niềm tin vào đời. Với tôi, Phi và ông Sáu Đèo không chỉ là hai nhân vật trong truyện, mà còn là biểu tượng cho tinh thần Nam Bộ – một tinh thần đáng để trân trọng và học hỏi. Qua đó, tôi càng thêm yêu mến vùng đất miền Tây, nơi con người sống giản dị mà sâu sắc, tự do mà nặng nghĩa tình, như dòng sông vừa rộng lớn vừa ấm áp chảy qua đời.

Cáu 1 :    Văn bản trên thuộc kiểu văn bản thông tin , vì nó cung cấp thông tin, giải thích và mô tả một cách chi tiết về chợ nổi – một nét văn hóa đặc trưng của miền Tây. Văn bản không chỉ giới thiệu các khu chợ nổi mà còn phân tích cách thức giao thương, phương tiện rao hàng, từ đó giúp người đọc hiểu rõ hơn về đặc điểm và ý nghĩa của chợ nổi.  Câu 2 : - Hình ảnh phương tiện giao thương : Người buôn bán và người mua sử dụng xuồng ba lá, xuồng năm lá, ghe tam bản, tắc ráng, ghe máy để di chuyển và giao dịch. Những chiếc xuồng con len lỏi khéo léo giữa hàng trăm ghe thuyền mà hiếm khi va chạm. - Đa dạng mặt hàng: Từ trái cây, rau củ, bông kiểng, hàng thủ công, thực phẩm, động vật đến cả những vật dụng nhỏ như cây kim, sợi chỉ, thậm chí là xuồng, ghe cũng được mua bán. - Cách rao hàng bằng “cây bẹo”:Người bán dùng cây sào tre dựng đứng, treo các mặt hàng như khóm, sắn, khoai, chôm chôm, nhãn, vú sữa... để khách dễ nhìn thấy từ xa. - Âm thanh rao hàng: Sử dụng kèn bấm tay, kèn đạp chân (kèn cóc) hoặc lời rao lảnh lót như “Ai ăn chè đậu đen, nước dừa đường cát hôn...? Ai ăn bánh bò hôn...?” để thu hút khách. - Dấu hiệu đặc biệt: Ghe treo tấm lá lợp nhà trên “cây bẹo” để báo hiệu bán chính chiếc ghe. Những chi tiết này tạo nên một bức tranh sinh động, độc đáo về cách giao thương trên sông nước. Câu 3 : - Cung cấp thông tin cụ thể: Việc liệt kê các địa danh như chợ nổi Cái Bè (Tiền Giang), Cái Răng, Phong Điền (Cần Thơ), Ngã Bảy (Hậu Giang), Ngã Năm (Sóc Trăng), Sông Trẹm, Vĩnh Thuận (Cà Mau)... giúp người đọc hình dung rõ ràng về sự phân bố của các chợ nổi ở miền Tây. - tăng tính xác thực: Các địa danh cụ thể làm cho văn bản trở nên đáng tin cậy, chứng minh rằng chợ nổi là một đặc trưng phổ biến, gắn liền với nhiều khu vực ở Đồng bằng sông Cửu Long. - Gợi sự tò mò và khám phá: Độc giả có thể cảm thấy hứng thú muốn tìm hiểu thêm hoặc ghé thăm những địa điểm này, từ đó quảng bá văn hóa và du lịch miền Tây. Câu 4 :      Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ (như “cây bẹo”, âm thanh kèn, cách treo hàng hóa) có các tác dụng sau: - Truyền đạt thông tin nhanh chóng, trực quan: “Cây bẹo” treo hàng hóa giúp khách hàng nhận biết mặt hàng từ xa mà không cần lời nói, đặc biệt hiệu quả trong không gian rộng lớn trên sông. - Tạo sự độc đáo, thu hút : Cách treo trái cây, rau củ trên sào tre hoặc âm thanh kèn lạ tai làm nổi bật từng ghe hàng, kích thích sự chú ý của người mua. - Phù hợp với môi trường sông nước: Trong bối cảnh giao thương trên sông, nơi tiếng nói có thể bị hạn chế bởi khoảng cách hoặc tiếng ồn, các phương tiện phi ngôn ngữ trở thành công cụ giao tiếp thiết yếu, đơn giản mà hiệu quả. - thể hiện sự sáng tạo : Việc dùng tấm lá lợp để báo hiệu bán ghe là một cách giao tiếp phi ngôn ngữ mang tính biểu tượng, thể hiện sự linh hoạt và thông minh của người dân miền Tây. Câu 5 :      Chợ nổi không chỉ là nơi giao thương mà còn đóng vai trò quan trọng trong đời sống của người dân miền Tây: - vai trò kinh tế : Chợ nổi là trung tâm mua bán sầm uất, đáp ứng nhu cầu trao đổi hàng hóa đa dạng, từ nông sản đến đồ gia dụng, giúp duy trì sinh kế cho người dân vùng sông nước. - vai trò văn hóa: Đây là nét đặc trưng độc đáo, phản ánh lối sống thích nghi với môi trường sông nước của người miền Tây. Các phong tục như “bẹo hàng”, lời rao dân dã mang đậm bản sắc văn hóa địa phương. - Vai trò xã hội : Chợ nổi là nơi giao lưu, gắn kết cộng đồng. Người dân gặp gỡ, trò chuyện, chia sẻ trong không gian sông nước, tạo nên một đời sống tinh thần phong phú. - Vai trò du lịch: Với vẻ đẹp và sự độc đáo, chợ nổi thu hút du khách trong và ngoài nước, góp phần quảng bá hình ảnh miền Tây, đồng thời tạo thêm thu nhập cho người dân. Theo tôi, chợ nổi không chỉ là một biểu tượng văn hóa mà còn là minh chứng cho sự sáng tạo, linh hoạt của con người trong việc hòa mình với thiên nhiên, đặc biệt trong bối cảnh biến đổi khí hậu và đô thị hóa có thể đe dọa sự tồn tại của nó. Việc bảo tồn chợ nổi là cần thiết để giữ gìn giá trị truyền thống và phát triển bền vững cho miền Tây.

Phương trình phản ứng:

CaCl₂(s) → Ca²⁺(aq) + 2Cl⁻(aq)

Ta cần biết enthalpy tạo thành chuẩn (ΔfH⁰₂₉₈) của các chất tham gia và sản phẩm.  Bạn đã cung cấp ΔfH⁰₂₉₈ của CaCl₂(s) là -795.0 kJ/mol và ΔfH⁰₂₉₈ của Ca²⁺(aq) + 2Cl⁻(aq) là -542.83 kJ/mol.  Lưu ý rằng giá trị -542.83 kJ/mol là tổng enthalpy tạo thành chuẩn của ion Ca²⁺(aq) và hai ion Cl⁻(aq) trong dung dịch.

Áp dụng định luật Hess:

ΔrH⁰₂₉₈ = Σ [ΔfH⁰₂₉₈(sản phẩm)] - Σ [ΔfH⁰₂₉₈(chất phản ứng)]

ΔrH⁰₂₉₈ = [-542.83 kJ/mol] - [-795.0 kJ/mol]

ΔrH⁰₂₉₈ = 252.17 kJ/mol

Vậy, biến thiên enthalpy của quá trình hòa tan calcium chloride trong nước là **252.17 kJ/mol**.  Giá trị dương cho thấy quá trình này thu nhiệt (hấp thụ nhiệt từ môi trường).  Điều này có nghĩa là cần cung cấp năng lượng để phá vỡ mạng lưới tinh thể CaCl₂ và hydrat hóa các ion trong dung dịch.

a.  Fe + HNO₃ → Fe(NO₃)₃ + NO + H₂O

•Cân bằng:

3Fe + 10HNO₃ → 3Fe(NO₃)₃ + NO + 5H₂O

•Chất oxi hóa: HNO₃ (Nitơ trong HNO₃ giảm số oxi hóa từ +5 xuống +2)
•Chất khử: Fe (Sắt tăng số oxi hóa từ 0 lên +3)
•Quá trình oxi hóa: Fe → Fe³⁺ + 3e⁻
•Quá trình khử: NO₃⁻ + 4H⁺ + 3e⁻ → NO + 2H₂O


b. KMnO₄ + FeSO₄ + H₂SO₄ → Fe₂(SO₄)₃ + MnSO₄ + K₂SO₄ + H₂O

•Cân bằng:

2KMnO₄ + 10FeSO₄ + 8H₂SO₄ → 5Fe₂(SO₄)₃ + 2MnSO₄ + K₂SO₄ + 8H₂O

•Chất oxi hóa: KMnO₄ (Mangan trong KMnO₄ giảm số oxi hóa từ +7 xuống +2)
•Chất khử:FeSO₄ (Sắt tăng số oxi hóa từ +2 lên +3)
•Quá trình oxi hóa:Fe²⁺ → Fe³⁺ + e⁻
•Quá trình khử: MnO₄⁻ + 8H⁺ + 5e⁻ → Mn²⁺ + 4H₂O
Quá trình khử:MnO₄⁻ + 8H⁺ + 5e⁻ → Mn²⁺ + 4H₂O

 

Câu 1 : Thơ haiku “Mưa mùa xuân reo” của Kobayashi Issa là một tác phẩm thơ ngắn nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa và hình ảnh sinh động. Trong ba dòng thơ, Issa đã khắc họa một cảnh mưa mùa xuân với âm thanh của mưa rơi, sự hiện diện của một em gái nhỏ và hành động của cô khi dạy con mèo múa theo.
Dòng thơ đầu tiên, “Mưa mùa xuân reo”, tạo nên một hình ảnh sinh động về âm thanh của mưa rơi trong mùa xuân. Âm thanh của mưa rơi được mô tả như một bản nhạc tự nhiên, tạo nên không gian yên bình và thanh thoát. Mưa mùa xuân không chỉ mang lại sự tươi mới cho thiên nhiên mà còn tạo nên một không gian tĩnh lặng và bình yên.
Dòng thơ thứ hai, “một em gái nhỏ”, đưa ra một hình ảnh của một em gái nhỏ đứng dưới mưa. Em gái nhỏ không chỉ là một nhân vật trong câu chuyện mà còn đại diện cho sự tinh nghịch và sự sáng tạo của con người. Cô ấy không chỉ tận hưởng niềm vui của mưa mà còn tìm ra cách để làm cho nó trở nên thú vị hơn.
Dòng thơ cuối cùng, “dạy con mèo múa theo”, mô tả hành động của em gái nhỏ khi cô ấy dạy con mèo của mình múa theo giai điệu của mưa. Hành động này không chỉ thể hiện sự sáng tạo và tình cảm của em gái nhỏ mà còn thể hiện sự kết nối giữa con người và động vật. Cô ấy đã tạo nên một sự gắn kết giữa thiên nhiên, mưa và hành động của mình, tạo nên một hình ảnh đẹp và ý nghĩa.
Tóm lại, haiku “Mưa mùa xuân reo” của Kobayashi Issa phẩm thơ ngắn nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa và hình ảnh sinh động. Tác phẩm này khắc họa một cảnh mưa mùa xuân với âm thanh của mưa rơi, sự hiện diện của một em gái nhỏ và hành động của cô khi dạy con mèo múa theo. Haiku này không chỉ tạo nên một không gian yên bình và thanh thoát mà còn thể hiện sự sáng tạo và tình cảm của con người.

Câu 2 : Trong cuộc sống hiện đại, nhiều bạn trẻ đang mắc phải thói quen “nước đến chân mới nhảy”, không biết quý trọng thời gian và không sắp xếp công việc hợp lý. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến học tập và công việc mà còn đến toàn bộ cuộc sống của họ. Trong bài văn này, em sẽ thuyết phục người thân của mình từ bỏ thói quen này và biết cách quản lý thời gian hiệu quả.
Thói quen “nước đến chân mới nhảy” không chỉ làm giảm hiệu quả công việc mà còn gây ra nhiều vấn đề khác. Khi không có kế hoạch và lịch trình, nhiều người dễ bị cuốn vào các công việc không quan trọng và lãng quên những nhiệm vụ quan trọng. Điều này không chỉ làm giảm hiệu suất công việc mà còn ảnh hưởng đến tâm trạng và sức khỏe của người lao động.
Để tránh thói quen này, em đề xuất rằng người thân của mình nên lập ra một lịch trình hàng ngày và ưu tiên các công việc quan trọng. Bằng cách này, họ sẽ có thể quản lý thời gian hiệu quả và hoàn thành các nhiệm vụ một cách nhanh chóng và chính xác. Ngoài ra, việc lập ra một lịch trình cũng giúp người lao động cảm thấy thoải mái và tự tin hơn trong công việc của mình.
Hơn nữa, việc quản lý thời gian không chỉ giúp người lao động hoàn thành công việc mà còn giúp họ có thêm thời gian cho các hoạt động giải trí và thư giãn. Điều này giúp họ cảm thấy hạnh phúc và cân bằng trong cuộc sống.
Tóm lại, thói quen “nước đến chân mới nhảy” không chỉ làm giảm hiệu quả công việc mà còn ảnh hưởng đến cuộc sống của người lao động. Vì vậy, em mong muốn người thân của mình từ bỏ thói quen này và biết cách quản lý thời gian hiệu quả. Bằng cách này, họ sẽ có thể hoàn thành công việc một cách nhanh chóng và cảm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.

 

Câu 1 : Thể loại của văn bản là : truyện ngắn hiện đại

Câu 2 : Ngôi kể : ngôi thứ ba.Câu văn thể hiện ngôi kể là : Bà lão ngúc ngắc đầu như thể chấp nhận, rồi tiếp tục đi về phía có tiếng đông người. Vừa đi và lại vừa lẩm nhẩm:

Câu 3: Biện pháp tu từ : so sánh : như

Tác dụng : 

+ Làm cho người đọc hình dung rõ sự khó khăn của bà lão

+ Thể hiện thái độ thương xót và đồng cảm

+ Làm cho câu văn sinh động gợi hình gợi cảm hấp dẫn

Câu 4 : Nhan đề văn bản vó ý nghĩa là: tiếng vọng lại từ xa

Câu 5 : Qua văn bản , tác giả đã thể hiện tư tưởng , thông điệp là : hãy thương xót , đồng cảm với người khác , chúng ta nên giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn , nên có lòng tốt bụng