

Phan Xuân Phúc
Giới thiệu về bản thân



































Từ câu chuyện của L, em rút ra ý nghĩa của việc tiết kiệm thời gian : Phải biết sắp xếp, phân bổ thời gian hợp lý để hoàn thành các công việc được giao.
Từ câu chuyện của L, em rút ra ý nghĩa của việc tiết kiệm thời gian : Phải biết sắp xếp, phân bổ thời gian hợp lý để hoàn thành các công việc được giao.
Trong dịp tết vừa rồi, trải nghiệm đáng nhớ nhất của em là được về quê ăn tết cùng ông bà.
Đón tết ở quê thật là vui! Em được bà cho đi chợ tết, mua sắm đồ về để gói bánh chưng, làm nem và làm há cảo.Em và các chị, các em giúp ông bà dọn nhà rồi trang trí nhà cửa. Cả nhà cùng chuẩn bị đồ để gói bánh chưng. Mỗi người một việc. Vui nhất là được ngồi trông nồi bánh chưng chín. Tuy là ở quê, nhưng ông bà nấu bánh chưng bằng bếp than tổ ong nên cũng không bận rộn lắm. Trong lúc chờ bánh chưng chín, e cùng mọi người gói há cảo. Mọi người quây quần bên gian bếp, vừa làm vừa nói chuyện thật là vui. Đó cũng là lần đầu tiên em gói há cảo, việc e chưa từng làm trước đây, nhưng em cũng đã cố gắng gói được cái bánh rất xinh.
Em mong năm tới em cũng được đón tết cùng ông bà và mọi người. Hy vọng năm tới e sẽ làm được nhiều món hơn nữa.
Câu văn đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa.
Tác dụng của biện pháp tu từ là : giúp câu văn thêm sinh động, giúp cho loài vật gần gũi với con người. Cho thấy sự ăn năn, nỗi nhớ của Sáo với mọi người, với quê hương.
Câu 9 : Em thích hình ảnh tác giả ngồi lặng nhớ thầy. Vì thể hiện tình cảm thầy trò.
Câu 10:
Thầy cô là những người lái đò chở chúng em đến bến bờ tri thức. Thầy cô giúp chúng em có một tương lai tươi sáng hơn. Chúng em trân trọng thầy cô đã cho chúng em những hiểu biết về cuộc sống. Thầy cô là tấm gương sáng cho chúng em học tập và rèn luyện. Chúng em cảm ơn thầy cô!
Trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, có những câu chuyện hay và bổ ích, có những câu chuyện thoảng qua như một cơn gió, có những câu chuyện in đậm trong lòng em. Nhưng thích nhất là câu chuyện cây khế.
Ngày xửa ngày xưa, có hai anh em nhà kia cha mẹ mất sớm , hai anh em nương tựa vào nhau. Người anh có bản tính ích kỷ ,tham lam, còn người em có bản tính lương thiện, tốt bụng, quan tâm giúp đỡ người khác. Lúc mà hai anh em lấy vợ, người anh không muốn sống chung với người em nên muốn chia tài sản. Người anh tham lam lấy hết nhà cửa, ruộng đất chỉ để lại cho người em một túp lều và cây khế. Người em không ca thán lấy một lời. Về nhà người em dựng lại lều, hai vợ chồng quyết tâm chăm sóc cây khế. Rồi một ngày cây khế rất sai quả. Vợ chồng người em vui mừng hái khế mang ra chợ bán. Trong lúc hai vợ chồng người em bán khế thì ở nhà có một con chim lại bay đến ăn khế. Vợ chồng người em về thấy chim lạ đang ăn khế thì bảo :
Chim ơi, sao lại ăn khế nhà ta. Đây là tài sản duy nhất của nhà ta đấy. Chim ăn hết hai vợ chồng ta lấy gì mà sống. Bỗng con chim cất tiếng nói : " Ăn một quả khế, trả một cục vàng. May túi ba gang , mang đi mà đựng". Rồi con chim kia bay đi. Người em bảo người vợ may cho mình một túi ba gang. Sáng hôm sau con chim kia lại bay tới ăn khế. Ăn xong chim bảo người em lên lưng nó để nó chở đến chỗ lấy vàng. Người em lên lưng liền bay đi. Bay qua một vùng biển rộng, đến một hòn đảo hoang, con chim cho người em xuống thấy rất nhiều vàng bạc châu báu trên hòn đảo, chim nói : lấy đủ cho hai vợ chồng nhà ngươi dùng thôi. Người em lấy xong lên lưng chim chở về nhà. Từ đó nhà người em trở nên giàu có, người em với bản tính lương thiện chia cho những người nghèo khổ. Biết tin người anh sang nhà người em đòi đổi tài sản. Người em cũng đồng ý. Vợ chồng người em sang túp lều của người em ở. Chờ mãi mới đến mùa khế năm sau, con chim lại bay tới ăn. Người anh bắt được, bắt nó chở đến chỗ lấy vàng. Chim lại nói :" Ăn một quả khế, trả một cục vàng. May túi ba gang , mang đi mà đựng". Nhưng người anh vốn bản tính tham lam, nên đã may túi 12 gang. Con chim đưa người anh đến chỗ lấy vàng, khi xuống đảo vàng, người anh lấy đầy túi , còn lấy thêm bảo vào túi áo , túi quần. Khi quay chở về , chim thấy nặng quá , bảo người anh bỏ bớt vàng xuống nhưng người anh không nghe vẫn cứ giữ khư khư. Qua vùng biển, chim nghiêng sang một bên, người anh liền rơi xuống. Người anh bảo chim bay xuống cứu mình , nhưng chim nói : ' nhà người bản tính tham lam, ngươi xứng đáng cái chết". Rồi chim bay đi.
Như vậy, chuyện cổ tích cây khế đã kết thúc. Nó giúp em hiểu rằng: " Ở hiền thì gặp lành". " Gieo gió thì gặp bão.