

Vũ Tùng Chi
Giới thiệu về bản thân



































Gia đình em vẫn giữ truyền thống gói bánh trưng vào đúng sáng ngày 29 Tết, và em cũng tham gia để tự gói cho mình chiếc bánh trưng thật đẹp. Khoảng 6 giờ sáng, cô em sẽ dậy thật sớm để vo gạo nếp và đỗ xanh đã được ngâm từ tối hôm trước. Những hạt trắng muốt, căng mẩy và những hạt đỗ vàng lần lượt được thu dọn bể bơi để làm sạch nước.
Trong khi đó, ở trong bếp, ông ngoại em đang thái miếng thịt lợn được bà đi chợ mua từ sớm, miếng thịt được thái từng miếng ăn bằng bàn tay em. Sau khi thái xong ướp thịt với muối và hạt tiêu. Mẹ em nhanh chóng trải chiếu trước nhà, lau sạch lá rong đã được cô rửa sạch từ chiều hôm trước, phân ra hai loại lá to, lá nhỏ để chuẩn bị gói bánh.
Còn bố đang khuân những khúc củi khô từ góc vườn vào sân để chuẩn bị nấu bánh chưng.
Đến hơn 7 giờ sáng, mọi chuẩn công đoạn đã chuẩn bị xong. Cả gia đình em sẽ bắt tay vào việc gói bánh. Để chiếc bánh có hình dáng đẹp nhất, ông nội đã đóng những chiếc khuôn vuông vắn, gọn gàng. Bằng cách gói theo khuôn thế này, bánh chưng sẽ không bị méo mó.
Những chiếc lá dong sau khi rửa sạch sẽ được xếp ngay ngắn từng lá một trong khuôn sau đó sẽ lần lượt đổ nếp, thịt lợn, đậu xanh,… Cuối cùng là dùng lá giang buộc chặt bánh lại. Công đoạn gói bánh nghe qua có vẻ hết sức đơn giản.
Thế nhưng để tạo nên một chiếc bánh chưng đẹp mắt ngày Tết đòi hỏi người gói phải thành thục, cẩn thận và tỉ mỉ. Trong suốt buổi gói bánh, gia đình em trò chuyện cùng nhau. Mọi người vừa gói bánh vừa lắng nghe ông nội kể những câu chuyện về ngày Tết của thời xưa. Tiếng cười vang vọng khắp gian nhà.
Hôm đó, em cùng bố ngồi trông nồi bánh trưng, thỉnh thoảng em lại tiếp thêm nước để đảm bảo đủ nước đun bánh. Ngồi sưởi ấm bên nồi bánh trưng trên bếp củi và vùi những củ khoai mật để nướng ăn là những điều em mong chờ nhất vào dịp tết. Em mong truyền thống này sẽ được gia đình em lưu giữ mãi.
Bài học mà em tâm đắc khi đọc truyện "Chào Mào và Sáo Sậu" là:
tình yêu thương và sự chia sẻ có thể tạo nên một cuộc sống hạnh phúc. Truyện cho thấy rằng khi mỗi người đều có lòng quan tâm và sẵn lòng giúp đỡ nhau, thì mọi khó khăn và thử thách sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn. Sự đoàn kết và sự tương trợ giữa các nhân vật trong truyện đã truyền cảm hứng cho em rằng, bất kể khó khăn có đến đâu, chúng ta luôn có thể vượt qua nếu có nhau.
Trong rất nhiều câu chuyện cổ tích Việt Nam, có những câu chuyện chỉ thoảng qua như một cơn gió nhưng cũng có những câu chuyện lại đọng lại trong lòng em. Một trong những câu chuyện đó là truyện "Cây Khế".
Ở một ngôi làng nọ, có một cặp vợ chồng sống vô cùng hạnh phúc với hai người con trai. Một ngày kia, cha mẹ không may ốm nặng rồi qua đời. Rồi người anh cũng lấy vợ, nhưng quá tham lam nên đã chiếm hết gia sản bố mẹ để lại, chỉ chia cho người em một cây khế và đuổi người em ra ở riêng. Người em rất buồn và đau lòng nhưng cũng chỉ lặng lẽ chấp nhận và dọn tới sống trong một túp lều tranh. Mỗi ngày, người anh ăn uống no say và hưởng thụ tài sản gia đình để lại, người em phải đi làm thuê kiếm sống nhưng vẫn không quên chăm sóc cây khế - tài sản cha mẹ để lại. Không phụ công sức của người em, cây khế cuối cùng cũng ra hoa kết trái, số quả nhiều vô kể, trái nào cũng to, ngon ngọt. Người em vô cùng sung sướng khi nghĩ đến số tiền nhận được sau khi bán khế. Thế nhưng đến ngày thu hoạch, bỗng nhiên xuất hiện một con chim lớn, ăn gần hết số khế của anh. Người em vô cùng đau khổ, than thở với chim về số phận hẩm hiu đáng thương của mình, mong chim hiểu mà thương xót. Không ngờ rằng, con chim trả lời dõng dạc bằng tiếng người cho người em nghe "Ăn một quả trả một cục vàng, may túi 3 gang mang đi mà đựng". Đến ngày hẹn, chim chở người em đến một hòn đảo ngoài khơi xa, trên đảo toàn là vàng nhưng người em cũng chỉ lấy đủ vàng cho vào chiếc túi nhỏ rồi đi về chứ không lấy quá nhiều. Cuộc sống của người em từ đó ngày càng giàu sang, hạnh phúc.
Biết chuyện, người anh lân la sang hỏi chuyện. Tính tình thật thà, người em thuật lại hết câu chuyện cho anh trai nghe. Nghe xong, người anh liền xin đổi hết gia sản của mình để đổi lấy cây khế của người em với mong muốn sẽ gặp con chim và lấy được thật nhiều vàng. Ban đầu, người em không đồng ý vì dù sao đây cũng là gia sản bố mẹ để cho mình và đã gắn bó từ lâu với nó nhưng thấy anh mình tha thiết quá nên đành phải gật đầu đồng ý. Sau khi có cây khế, người anh làm giống y hệt những gì em trai kể lại. Khi được chim dặn may túi 3 gang, hắn gật đầu đồng ý nhưng về nhà lại bảo vợ may túi dài tận 12 gang. Khi được chim chở đến hòn đảo, với lòng tham không đáy, hắn không chỉ nhét đầy vàng vào túi đã may sẵn mà còn cố nhét vào túi trên quần áo của mình. Chính vì vậy, chim vô cùng khó khăn mới cất cánh được. Ngờ đâu, một cơn dông lớn ập đến, cánh chim chao đảo khiến người anh cũng số vàng rơi thẳng xuống biển còn chim may mắn vùng cánh bay lên được.
Qua câu chuyện Cây khế, chúng ta rút ra được bài học vô cùng ý nghĩa. Sống trong cuộc sống đừng nên quá ích kỷ, tham lam mà phải chăm chỉ, cần cù làm việc và tử tế với tất cả mọi người; phải có lòng biết ơn đến với những người đã giúp đỡ mình.