

Phạm Nguyễn Bảo Châu
Giới thiệu về bản thân



































Trong cuộc sống , ai cũng có những trải nghiệm vui , buồn đáng nhớ . Có những trải nghiệm lại thoảng qua như một cơn gió nhưng có những trải nghiệm lại đọng trong lòng em một ấn tượng sâu sắc khó quên . Và trải nghiệm mà em trân trọng nhất vào ngày Tết là em và bố mẹ cùng đi du lịch ở Hội An.
Thời gian thấm thoát trôi , mới đó mà đã bước sang học kì 2 rồi . Em vẫn nhớ như in , hôm mùng 1 đón giao thừa ở Hội An . Buổi tối đó cả nhà em cùng nhau đi dạo quanh hồ ngắm trăng và rồi cùng nhau đi ăn tối ở một nhà hàng sang trọng . Sau khi ăn xong cả nhà em cùng về khách sạn nghỉ ngơi và tắm rửa sạch sẽ để chuẩn bị đón giao thừa . Đòng hồ bây giờ đã điểm 11 giờ , cả nhà em bắt đầu đạp xe đến chỗ bắn pháo hoa , lúc đến :
- Đùng đùng , ... !
Tiếng pháo hoa nổ , lúc đó bầu trời như sáng rực rỡ trước sự tĩnh lạng của mặt hồ
Chuyến đi ở Hội An làm em nhớ mãi . Đó là những khoảnh khắc khi cả gia đình em cùng nhau sum vầy đón một năm mới bình an vô sự . Em yêu Việt Nam , thành phố xinh đẹp của chúng ta
Câu 9 :
- Câu văn sau đã sử dụng BPTT là nhân hoá , nhân hoá nhân vật Sáo
- Tác dụng : làm tăng sức gợi hình , gợi cảm khiến cho câu văn trở nên sinh động hơn , gần gũi hơn , cho thấy Sáo cũng đã biết hối hận trước việc làm của mình
Câu 10 :
- Bài học em rút ra khi đọc câu chuyện này là ko nên chỉ biết nghĩ cho riêng mình , nên giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn , hoạn nạn . Truyện cho thấy rằng đôi lúc ai ai cũng từng phải trải qua khó khăn , thử thách . Trong cuộc sống , chúng ta phải biết giúp đỡ nhau thì cuộc sống này cũng sẽ trở nên có ý nghĩa hơn , tươi đẹp hơn . Câu chuyện "Chào Mào và Sáo Sậu" cũng đã nói lên tình yêu thương của xóm đã giúp Chào Mào xây xong nhà , qua đó em hiểu rằng chúng ta sẽ vượt qua tất cả dù gặp khó khăn , gian khổ , chỉ cần đoàn kết sẽ thành công.
Trong kho tàng truyện cổ tích dân gian Việt Nam , có những câu chuyện thoảng qua như một cơn gió nhưng có những câu chuyện lại đọng trong lòng em một ấn tượng sâu sắc khó quên . Trong đó , em thích nhất là truyện cổ thích Cây Khế .
Ở một gia đình nọ có hai anh em , cha mẹ mất sớm , cha mẹ để lại cho hai anh em một khối gia tài . Khi cả người anh và người em đều đã lấy vợ thì vợ chồng người anh không muốn ở chung cùng vợ chồng người em nữa nên quyết định chia gia tài . Người anh tham lam chiếm hết ruộng , trâu , bò , nhà cửa của cha mẹ để lại chỉ để lại cho vợ chồng người em một túp lều nhỏ , trong đó có cây khế . Vợ chồng người em không chút phàn nàn , ngày ngày chăm bón cho cây khế . Đến mùa , cây khế trĩu quả , quả nào quả nấy đều mọng nước , ngọt lịm . Hai vợ chồng người em bàn bạc đến chuyện bán khế lấy tiền đong gạo thì có một con chim lạ bay đến ăn khế , người liền nói:
-"Này chim , vợ chồng ta chỉ có mỗi mình cây khế là tài sản duy nhất , giờ chim ăn thì vợ chồng ta biết lấy gì mà sống đây".
Chim vừa ăn vừa đáp :
-"Ăn một quả khế trả một cục vàng , may túi ba gang đem theo mà đựng".
Vợ chồng người em nghe chim nói vậy cũng đành để chim ăn . Buổi tối , người em dặn người vợ may túi ba gang như lời chim dặn , quả đúng như lời chim hứa . Buổi sáng hôm sau , chim đến chở người em đi lấy vàng , chim bay quả hòn núi cao , bay qua vùng biển rộng , cuối cùng chim đáp xuống một hòn đảo đầy vàng , người em vừa bất ngờ và muốn lấy nhiều vàng về cho vợ nhưng lòng người em khiêm tốn nen chỉ lấy một ít thôi . Chim có bảo người em lấy thêm nhưng người em không lấy , về đến nhà hai vợ chồng vui sướng vì không còn chịu cảnh nghèo đói nữa , vợ chồng người em đem gạo đi cho những người nghèo khổ . Nghe thấy tin người em giàu lên và người anh cũng đã nghe được câu chuyện kì lạ đó nên sang nhà ngườ em chơi và đòi đổi nhà . Sáng hôm đó , chim lại đến ăn khế , vợ chồng người anh giả vờ khóc lóc . Chim đáp:
Câu 9 : em thích hình ảnh "Đêm nay thầy ở đâu rồi
Nhớ thầy , em lại lặng ngồi em nghe...
vì hình ảnh này đã khơi gợi cho em sự tình trò nghĩa thầy gợi về khi không có thầy thì sẽ rất buồn