Quách Như Quỳnh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Quách Như Quỳnh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Dấu hiệu để xác định thể thơ của đoạn trích là thể thơ tự do. Đặc điểm nhận biết là số câu và số chữ trong mỗi dòng không cố định, các câu thơ có nhịp điệu tự nhiên, gần gũi với lời nói thường ngày.

Câu 2:

Đoạn thơ thể hiện niềm tự hào, cảm xúc ngợi ca của nhân vật trữ tình trước sự hồi sinh mạnh mẽ của đất nước sau chiến tranh. Đồng thời, đó là sự trân trọng đối với những hy sinh to lớn và tinh thần kiên cường của con người Việt Nam trong công cuộc dựng xây hòa bình.

Câu 3:

Biện pháp tu từ: Điệp ngữ và đối lập.

Ý nghĩa: Điệp ngữ "Mỗi... đều" nhấn mạnh sự hiện diện của những con người bình thường nhưng phi thường – trẻ em sinh ra trong thời chiến và những cô gái từng chịu mất mát nay lại mạnh mẽ hồi sinh trong hòa bình. Sự đối lập giữa "triệu tấn bom rơi" và hình ảnh "tung tăng vào lớp Một", "công sự bom vùi" với "may áo cưới" làm nổi bật sức sống mãnh liệt, ý chí quật cường của dân tộc. Qua đó, khắc họa niềm tin vào tương lai tươi sáng của đất nước.

Câu 4:

“Vị ngọt” trong câu thơ cuối là vị ngọt của tự do, hòa bình và hạnh phúc. Vị ngọt đó có được từ những đau thương, hy sinh, và gian khổ trong quá khứ, đặc biệt là từ cuộc đấu tranh giành độc lập dân tộc bắt đầu từ Cách mạng Tháng Tám. Đây chính là thành quả của lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết, và ý chí kiên cường của toàn dân.

Câu 5:

Lòng yêu nước là một giá trị tinh thần cao quý, là động lực mạnh mẽ nhất thúc đẩy mỗi con người cống hiến cho dân tộc. Nhìn lại lịch sử dân tộc Việt Nam, lòng yêu nước đã hun đúc nên tinh thần quật cường, giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, đánh đuổi kẻ thù và bảo vệ độc lập. Trong thời kỳ chiến tranh, lòng yêu nước chính là ngọn lửa thôi thúc những con người bình thường sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc. Ngày nay, lòng yêu nước không chỉ là giữ gìn truyền thống mà còn là trách nhiệm xây dựng một đất nước phồn vinh. Mỗi cá nhân cần trân trọng hòa bình, sống trách nhiệm và không ngừng học hỏi, sáng tạo để cống hiến cho xã hội. Lòng yêu nước không phải là điều gì xa xôi mà chính là tình yêu, sự trân trọng với những điều gần gũi, nhỏ bé: một đất nước hòa bình, những người thân yêu và quê hương giàu đẹp.

Câu 1 

Bài làm 

Trong đoạn trích, hình tượng đất nước hiện lên với vẻ đẹp của sự kiên cường, hồi sinh và giàu sức sống sau chiến tranh. Đất nước là hình ảnh những con người cần cù, vun đắp dựng xây từ tro tàn và đổ nát: “Nhịp cầu mới vươn tay kéo nhịp cầu đã sập”, “cây nham nhở tàn tro vừa kịp nhú nhành hoa”. Đất nước còn là nơi in dấu những đau thương và hy sinh của cả dân tộc, nhưng từ đó, sức sống mãnh liệt được hồi sinh: những em bé tung tăng vào lớp học, những cô gái từng vượt qua bom đạn nay bắt đầu chuẩn bị cho hạnh phúc lứa đôi. Đất nước không chỉ là không gian địa lý mà còn là nơi lưu giữ ký ức, những kỷ niệm thiêng liêng của một dân tộc từng trải qua đau thương nhưng luôn vững tin vào ngày mai. Qua hình tượng đất nước, tác giả gửi gắm niềm tự hào và ngợi ca tinh thần quật cường, lòng yêu nước và ý chí xây dựng hòa bình của con người Việt Nam. Đây chính là biểu tượng của sự bền bỉ, vươn lên từ đau thương để kiến tạo hạnh phúc, hòa bình.

Câu 2 

Bài làm 

Lịch sử không chỉ là những mốc thời gian, sự kiện khô khan được ghi chép trên trang sách, mà còn là câu chuyện về con người – những cá nhân đã sống, chiến đấu, và cống hiến để làm nên những trang vàng của dân tộc. Ý kiến "Chúng ta không xúc động trước những bài giảng lịch sử. Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử" đã nhấn mạnh một chân lý sâu sắc: chính con người, với những hành động, khát vọng và hy sinh, mới thực sự mang lại sức sống và giá trị cảm xúc cho lịch sử.

Trước hết, con người là trung tâm của lịch sử. Từng sự kiện lịch sử đều gắn liền với những con người cụ thể. Những chiến công hiển hách trong các cuộc kháng chiến của dân tộc Việt Nam, như Chiến thắng Điện Biên Phủ hay Đại thắng mùa Xuân năm 1975, không chỉ là những mốc son của dân tộc mà còn là bản anh hùng ca về lòng quả cảm và sự hy sinh của hàng triệu con người. Đó là những chiến sĩ xung phong nơi tiền tuyến, những người mẹ tảo tần nơi hậu phương, hay cả những anh hùng vô danh, những người dù không để lại tên tuổi nhưng vẫn sống mãi trong ký ức dân tộc. Chính con người đã thổi hồn vào lịch sử, khiến lịch sử trở thành câu chuyện sống động chạm đến trái tim mỗi người.

Thêm vào đó, chính sự xúc động trước những con người làm nên lịch sử giúp chúng ta hiểu rõ hơn giá trị của quá khứ. Một bài giảng lịch sử, nếu chỉ đơn thuần liệt kê sự kiện, ngày tháng, có thể khó lòng khơi dậy cảm xúc. Nhưng khi được kể về những tấm gương hy sinh như Nguyễn Văn Trỗi, Võ Thị Sáu hay Kim Đồng, chúng ta nhận ra những giá trị cao quý như lòng yêu nước, tinh thần bất khuất và khát vọng tự do. Những câu chuyện ấy không chỉ khiến lịch sử trở nên gần gũi mà còn truyền cảm hứng, thức tỉnh trách nhiệm sống có ý nghĩa trong hiện tại.

 

Tuy nhiên, để lịch sử không chỉ là dòng chảy của sự kiện mà còn là câu chuyện về con người, cần thay đổi cách tiếp cận và giảng dạy. Lịch sử nên được truyền tải qua những câu chuyện, hình ảnh cụ thể về các nhân vật lịch sử, từ đó giúp người học cảm nhận rõ hơn những giá trị nhân văn và bài học lớn lao mà họ để lại. Đó cũng là cách để thế hệ trẻ hiểu rằng lịch sử không xa vời mà chính là sự tiếp nối của những giá trị từ quá khứ trong hiện tại và tương lai.

Tóm lại, chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử bởi họ là minh chứng sống động nhất cho tinh thần, ý chí và khát vọng của cả một dân tộc. Qua những câu chuyện về con người trong lịch sử, chúng ta không chỉ trân trọng quá khứ mà còn tìm thấy động lực để sống ý nghĩa hơn, tiếp nối và gìn giữ những giá trị tốt đẹp mà cha ông đã gây dựng. Lịch sử là của con người, vì con người, và được tạo nên bởi những con người phi thường giữa đời thường.

Câu 1

Bài làm

Trong đoạn trích, diễn biến tâm lý của nhân vật Chi-hon được khắc họa sâu sắc qua những dòng hồi tưởng, ân hận và dằn vặt. Ban đầu, Chi-hon thể hiện sự bối rối và tức giận khi gia đình không ai đón bố mẹ ở ga tàu điện ngầm Seoul, dẫn đến việc mẹ bị lạc. Tuy nhiên, khi đứng tại nơi mẹ biến mất, cô cảm nhận sâu sắc sự hỗn loạn của nhà ga, từ đó tưởng tượng cảnh mẹ hoảng loạn giữa biển người xa lạ. Những ký ức về mẹ bất ngờ ùa về, gợi lên hình ảnh người mẹ tần tảo, yêu thương nhưng đôi khi bị con cái thờ ơ. Đặc biệt, Chi-hon hối hận vì đã từ chối mặc thử chiếc váy mà mẹ chọn, một hành động nhỏ nhưng vô tình khiến mẹ buồn. Sự ân hận này kéo dài khi cô nhận ra rằng trong lúc mẹ bị lạc, cô lại mải mê với công việc, cách xa mẹ cả về địa lý lẫn cảm xúc. Diễn biến tâm lý Chi-hon là hành trình từ sự trách móc người khác đến việc tự trách mình, từ đó nhận thức rõ tình yêu, sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Đây cũng là lời nhắc nhở về trách nhiệm và tình yêu dành cho gia đình, vốn dễ bị lãng quên trong cuộc sống bận rộn.

Câu 2

Bài làm 

Kí ức về những người thân yêu là một phần không thể thiếu trong hành trình sống của mỗi con người. Đó là nơi lưu giữ những khoảnh khắc quý giá, những bài học sâu sắc và những tình cảm thiêng liêng giúp chúng ta định hình nhân cách, lối sống và nuôi dưỡng tâm hồn.

 

Trước hết, kí ức về những người thân yêu giúp chúng ta trân trọng giá trị của tình cảm gia đình. Trong nhịp sống hiện đại hối hả, con người dễ bị cuốn vào guồng quay công việc, các mối quan hệ xã hội mà quên đi giá trị của những giây phút bên cạnh gia đình. Kí ức chính là sợi dây nối liền quá khứ và hiện tại, nhắc nhở ta về những khoảnh khắc ấm áp bên bữa cơm gia đình, nụ cười của mẹ, hay những lời dạy bảo ân cần của cha. Những ký ức ấy không chỉ là nguồn động viên tinh thần mà còn là động lực giúp chúng ta vượt qua khó khăn trong cuộc sống.

 

Thêm vào đó, kí ức về những người thân yêu giúp chúng ta thấu hiểu và biết ơn những hy sinh thầm lặng mà họ dành cho mình. Như trong tác phẩm Hãy chăm sóc mẹ của Shin Kyung Sook, những người con chỉ thực sự thấu hiểu và trân trọng tình yêu, sự hy sinh của mẹ khi bà bị lạc và không còn ở bên. Sự thức tỉnh ấy cho thấy kí ức không chỉ là hồi ức, mà còn là bài học quý giá nhắc nhở mỗi người biết yêu thương và trân trọng khi còn có thể.

 

Tuy nhiên, kí ức về những người thân yêu không chỉ mang đến niềm vui mà đôi khi còn gợi lên những nỗi day dứt, ân hận. Đó có thể là những lần vô tâm, thờ ơ với cha mẹ hay những hành động nhỏ khiến người thân buồn lòng. Nhưng chính những kí ức ấy lại là cơ hội để ta nhận ra sai lầm và sống tốt hơn, yêu thương nhiều hơn. Vì vậy, kí ức không chỉ là tấm gương phản chiếu quá khứ mà còn là kim chỉ nam dẫn dắt ta hướng tới một cuộc sống có ý nghĩa hơn.

 

Tóm lại, kí ức về những người thân yêu giữ vai trò quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Đó là nguồn cội của tình yêu thương, là nơi lưu giữ những bài học và giá trị sống sâu sắc. Biết trân trọng kí ức cũng chính là cách để chúng ta trân trọng những mối quan hệ xung quanh, sống một cuộc đời ý nghĩa và giàu tình cảm. Hãy luôn nhớ rằng, kí ức đẹp đẽ nhất không chỉ là điều ta hồi tưởng mà còn là những giá trị chúng ta mang theo suốt cuộc đời.

Câu 1: Ngôi kể của văn bản trên là ngôi thứ ba.

Câu 2: Điểm nhìn trong đoạn trích chủ yếu là từ nhân vật Chi-hon – người con gái thứ ba, giúp thể hiện suy nghĩ, cảm xúc, và hồi ức của cô.

Câu 3:

Biện pháp nghệ thuật: So sánh và đối lập.

Tác dụng: Làm nổi bật sự tương phản giữa tình huống của người mẹ bị lạc ở Seoul và sự bận rộn, xa cách của cô con gái ở Bắc Kinh. Qua đó, nhấn mạnh cảm giác day dứt và trách nhiệm của Chi-hon khi không thể ở cạnh mẹ vào thời điểm quan trọng.

Câu 4:

Phẩm chất của người mẹ: Sự yêu thương, quan tâm, và hy sinh cho con cái.

Câu văn thể hiện phẩm chất:

“Nếu là con thì mẹ đã thử cái váy này.”

“Mẹ nắm chặt tay cô, bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững đang từ trên cao nhìn thẳng xuống.”

Câu 5

Điều Chi-hon hối tiếc: Cô hối tiếc vì đã không mặc thử chiếc váy xếp nếp mà mẹ chọn cho cô, khiến mẹ buồn. Cô cũng ân hận vì đã không quan tâm nhiều đến mẹ khi bà còn khỏe mạnh

Những hành động vô tâm, dù nhỏ nhặt, có thể để lại vết thương lòng sâu sắc cho những người thân yêu. Khi Chi-hon nhớ lại lời từ chối mẹ về chiếc váy, cô nhận ra nỗi buồn của mẹ và ân hận vì sự thờ ơ của mình. Cuộc sống bận rộn khiến chúng ta đôi khi quên đi những cử chỉ quan tâm đơn giản, nhưng lại mang ý nghĩa lớn đối với người khác. Vì vậy, hãy luôn dành sự yêu thương, lắng nghe và trân trọng người thân khi còn có thể, để sau này không phải nuối tiếc như Chi-hon.