

PHẠM QUANG MINH
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: (Viết đoạn văn khoảng 200 chữ) Tôn trọng sự khác biệt của người khác là biểu hiện của sự văn minh, bao dung và hiểu biết trong xã hội hiện đại. Mỗi con người đều có xuất thân, hoàn cảnh, tính cách, tư duy và lựa chọn sống riêng biệt, không ai giống ai hoàn toàn. Việc tôn trọng sự khác biệt giúp con người sống chan hòa, giảm xung đột, từ đó xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp và môi trường sống tích cực. Ngược lại, nếu áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác hoặc phán xét lối sống khác biệt, con người dễ rơi vào định kiến và kỳ thị, gây ra sự chia rẽ. Trong một thế giới đa dạng và không ngừng thay đổi, sự tôn trọng khác biệt không chỉ là thái độ cần thiết để sống hoà hợp, mà còn là chìa khóa giúp mỗi cá nhân phát triển tư duy độc lập, sáng tạo và trưởng thành. Vì vậy, hãy học cách lắng nghe, thấu hiểu và chấp nhận những điều không giống mình, bởi sự khác biệt chính là điều làm nên vẻ đẹp phong phú của cuộc sống. --- Câu 2: (Bài văn phân tích bài thơ “Nắng mới” – Lưu Trọng Lư) Bài thơ “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện rõ nét chất trữ tình, tinh tế và sâu sắc của phong trào Thơ mới. Qua hình ảnh nắng trưa và ký ức về người mẹ thân yêu, nhà thơ đã gợi lên nỗi nhớ thương, niềm tiếc nuối và tâm trạng xao xuyến của một người con khi nhìn lại quá khứ tuổi thơ. Ngay từ khổ thơ đầu, không gian trưa hè hiện lên nhẹ nhàng mà gợi buồn: “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng...” Ánh nắng và tiếng gà trưa là những tín hiệu của thời gian và không gian đầy lặng lẽ, gợi cảm giác trống trải, cô đơn. Tâm hồn nhà thơ như tan ra trong nỗi nhớ, sống lại những “ngày không” – những ngày đã xa vắng, chỉ còn trong ký ức. Trong dòng hồi tưởng ấy, hình ảnh người mẹ hiện lên đầy yêu thương và gần gũi: “Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười…” Tình cảm mẹ con được tái hiện qua hình ảnh áo đỏ phơi trước giậu, nét cười đen nhánh sau tay áo – những chi tiết nhỏ nhưng chứa đựng tình cảm sâu sắc và chân thật. Mỗi hình ảnh đều như một thước phim quay chậm, chan chứa kỷ niệm, thể hiện sự gắn bó máu thịt của nhà thơ với người mẹ và mái nhà xưa. Điều đặc biệt trong thơ Lưu Trọng Lư là sự kết hợp giữa cảm xúc chân thành với hình ảnh giàu chất gợi. Nắng mới – không chỉ là hiện tượng thiên nhiên, mà còn là ánh sáng đánh thức kỷ niệm. Cái mới của nắng hôm nay đối lập với cái cũ của ký ức, làm nổi bật hơn nỗi nhớ và sự mất mát. Bài thơ không chỉ là lời tâm tình của một người con nhớ mẹ, mà còn là tiếng nói chung của những ai từng đi xa và mang trong mình nỗi hoài niệm về gia đình, tuổi thơ. Qua đó, Lưu Trọng Lư đã khắc họa thành công vẻ đẹp của tình mẫu tử, và làm nên giá trị vĩnh cửu của một tác phẩm trữ tình sâu sắc.
Câu 1: (Viết đoạn văn khoảng 200 chữ) Tôn trọng sự khác biệt của người khác là biểu hiện của sự văn minh, bao dung và hiểu biết trong xã hội hiện đại. Mỗi con người đều có xuất thân, hoàn cảnh, tính cách, tư duy và lựa chọn sống riêng biệt, không ai giống ai hoàn toàn. Việc tôn trọng sự khác biệt giúp con người sống chan hòa, giảm xung đột, từ đó xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp và môi trường sống tích cực. Ngược lại, nếu áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác hoặc phán xét lối sống khác biệt, con người dễ rơi vào định kiến và kỳ thị, gây ra sự chia rẽ. Trong một thế giới đa dạng và không ngừng thay đổi, sự tôn trọng khác biệt không chỉ là thái độ cần thiết để sống hoà hợp, mà còn là chìa khóa giúp mỗi cá nhân phát triển tư duy độc lập, sáng tạo và trưởng thành. Vì vậy, hãy học cách lắng nghe, thấu hiểu và chấp nhận những điều không giống mình, bởi sự khác biệt chính là điều làm nên vẻ đẹp phong phú của cuộc sống. --- Câu 2: (Bài văn phân tích bài thơ “Nắng mới” – Lưu Trọng Lư) Bài thơ “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện rõ nét chất trữ tình, tinh tế và sâu sắc của phong trào Thơ mới. Qua hình ảnh nắng trưa và ký ức về người mẹ thân yêu, nhà thơ đã gợi lên nỗi nhớ thương, niềm tiếc nuối và tâm trạng xao xuyến của một người con khi nhìn lại quá khứ tuổi thơ. Ngay từ khổ thơ đầu, không gian trưa hè hiện lên nhẹ nhàng mà gợi buồn: “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng...” Ánh nắng và tiếng gà trưa là những tín hiệu của thời gian và không gian đầy lặng lẽ, gợi cảm giác trống trải, cô đơn. Tâm hồn nhà thơ như tan ra trong nỗi nhớ, sống lại những “ngày không” – những ngày đã xa vắng, chỉ còn trong ký ức. Trong dòng hồi tưởng ấy, hình ảnh người mẹ hiện lên đầy yêu thương và gần gũi: “Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười…” Tình cảm mẹ con được tái hiện qua hình ảnh áo đỏ phơi trước giậu, nét cười đen nhánh sau tay áo – những chi tiết nhỏ nhưng chứa đựng tình cảm sâu sắc và chân thật. Mỗi hình ảnh đều như một thước phim quay chậm, chan chứa kỷ niệm, thể hiện sự gắn bó máu thịt của nhà thơ với người mẹ và mái nhà xưa. Điều đặc biệt trong thơ Lưu Trọng Lư là sự kết hợp giữa cảm xúc chân thành với hình ảnh giàu chất gợi. Nắng mới – không chỉ là hiện tượng thiên nhiên, mà còn là ánh sáng đánh thức kỷ niệm. Cái mới của nắng hôm nay đối lập với cái cũ của ký ức, làm nổi bật hơn nỗi nhớ và sự mất mát. Bài thơ không chỉ là lời tâm tình của một người con nhớ mẹ, mà còn là tiếng nói chung của những ai từng đi xa và mang trong mình nỗi hoài niệm về gia đình, tuổi thơ. Qua đó, Lưu Trọng Lư đã khắc họa thành công vẻ đẹp của tình mẫu tử, và làm nên giá trị vĩnh cửu của một tác phẩm trữ tình sâu sắc.