

CHANTHIDAR PHIAKEO
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Trong một thế giới đa dạng và phức tạp như hiện nay, việc tôn trọng sự khác biệt của người khác là điều vô cùng quan trọng. Sự khác biệt thể hiện ở nhiều khía cạnh, từ màu da, tôn giáo, tín ngưỡng, đến quan điểm sống, sở thích cá nhân. Tôn trọng sự khác biệt không chỉ đơn thuần là chấp nhận sự tồn tại của những khác biệt đó mà còn là sự thấu hiểu, cảm thông và trân trọng những giá trị riêng biệt mà mỗi cá nhân mang lại. Khi chúng ta tôn trọng sự khác biệt, chúng ta tạo ra một môi trường sống hòa nhập, nơi mọi người cảm thấy được an toàn, được là chính mình và cùng nhau đóng góp vào sự phát triển của cộng đồng. Ngược lại, sự thiếu tôn trọng sự khác biệt sẽ dẫn đến sự kỳ thị, phân biệt đối xử, gây ra những tổn thương sâu sắc và cản trở sự phát triển của xã hội. Vi vậy, việc học cách tôn trọng sự khác biệt là một bài học cần thiết cho mỗi người, góp phần xây dựng một xã hội văn minh, tiến bộ.
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận Câu 2. Hai cặp từ, cụm từ đối lập được sử dung trong đoan (1) là: tăn tiện - phung phí ở nhà - bay nhảy Câu 3. Tác giả cho rằng đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng vì mỗi người có một lối sống, quan điểm và cách nhìn nhận cuộc sống khác nhau. Việc phán xét dễ dàng dựatrên những tiêu chuẩn chủ quan của bản thân sẽ dẫn đến sự hiểu lầm, bất công và gây tốn thương cho người khác. Đó là một thái độ sống thiếu sự bao dung và thấu hiểu. Câu 4. Quan điểm "Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới điịnh kiến đó" thể hiện sự nguy hiểm của việc để định kiến chi phối cuộc sống. Khi ta chấp nhận định kiến của người khác, ta tự giam mình trong một khuôn khổ hẹp hòi, mất đi sự tự do suy nghĩ, hành động và đánh mất chính mình. Điều này sẽ cản trở sự phát triển cá nhân và làm cho cuộc sống trở nên tù túng, thiếu ý nghĩa Câu 5. Thông điệp rút ra từ văn bản là cân phải sống bao dung, thấu hiểu và tôn trọng sựkhác biệt của mỗi người. Không nên phán xét người khác một cách dễ dàng dựa trên nhữngđịnh kiến cá nhân hay của người khác. Hãy lắng nghe chính mình và sống theo tiếng gọi của trái tim.
Câu1:
Tình yêu quê hương trong bài thơ thể hiện một cách sâu lắng và tinh tế. Nhân vật trữ tìinh không chỉ đơn thuần nhớ về hình ảnh cụ thể của quê hương như "dòng sông xanh", "đồi núi", "quê nghèo" mà còn hương đến những giá trị tinh thần sâu sắc gắn bó với tuổi thơ, với ký ức Hình ảnh quê hương hiện lên không chi là cảnh vật mà còn là con người, là những mối quan hệ thân thuộc, gần gũi. Tình cảm ấy được thể hiện qua giọng điệu thiết tha, trìu mến, pha chút xót xa khi nhớ về một quá khứ tươi đẹp nay đã xa. Sự nhớ nhung da diết được thể hiệnqua những câu thơ giàu hình ảnh, gợi cảm, khiến người đọc cảm nhận được nỗi niềm sâu kín của nhân vật trữ tình. Không chi là sự nhớ nhung đơn thuần, tình yêu quê hương còn là sự trân trọng, tự hào về cội nguồn, về những giá trị văn hóa, tinh thần mà quê hương đã hun đúc nên con người nhân vật trữ tình. Đó là một tình cảm bền chặt, sâu nặng, khó phai mờ theo thời gian. Qua đó, bài thơ thể hiện một cách chân thực và xúc động tình yêu quê hương đất nước, một chủ đề quen thuộc nhưng luôn có sức lay động lòng người.
Cân2:
Câu nói của Raxun Gamzatov: "Người ta chỉ có thể tách con người ra khỏi quê hương, chứ không thế tách quê hương ra khỏi con người" là một chân lý sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và quê hương. Nó khẳng định sự gån bó máu thịt, không thể tách rời giữa mỗi cá nhân với mảnh đất sinh thành, nuôi dưỡng mình.
Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi con người được sinh ra và lớn lên. Nó gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ, những dấu ấn khó phai mờ trong tâm trí mỗi người. Những con đường làng mòn, những cánh đông lúa chín vàng, dòng sông quê hiền hòa... tất cả đêu in đậm trong ký ức, trở thành một phần không thể thiếu trong tâm hồn mỗi người. Sự gắn bó này không chỉ là vật chất mà còn là tinh thần, là tình cảm sâu nặng, là nguồn cội của mỗi con người. Dù con người có đi đến bất cứ nơi đâu, trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống, thì hình ảnh quê hương vẫn luôn hiện hữu trong tâm hồn. Những bài ca dao, những câu chuyện kể về quê hương, những món ăn dân dã... đều gợi nhớ về một thời ấu thơ tươi đẹp, về những người thân yêu. Quê hương là nơi chở che, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho mỗi người trong suốt cuộc đời. Sự tách rời về măt địa lý không thế xóa nhòa được tình cảm sâu nặng ấy. Quê hương luôn hiện diện trong tâm trí, trong ký ứrc, trong trái tim mỗi người.
Tóm lại, câu nói của Raxun Gamzatov đã khẳng định một chân lý bất biến: quê hương là một phần không thể tách rời trong cuộc đời mỗi người. Dù thời gian có trôi chảy, dù con người có đi đến phương trời nào, thì quê hương vần mãi là nơi chốn thiêng liêng, là nguồn cội, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho mỗi người. Sự gắn bó ấy là vĩnh cửu và không gì có thế thay thế được.
Câu1:
Tình yêu quê hương trong bài thơ thể hiện một cách sâu lắng và tinh tế. Nhân vật trữ tìinh không chỉ đơn thuần nhớ về hình ảnh cụ thể của quê hương như "dòng sông xanh", "đồi núi", "quê nghèo" mà còn hương đến những giá trị tinh thần sâu sắc gắn bó với tuổi thơ, với ký ức Hình ảnh quê hương hiện lên không chi là cảnh vật mà còn là con người, là những mối quan hệ thân thuộc, gần gũi. Tình cảm ấy được thể hiện qua giọng điệu thiết tha, trìu mến, pha chút xót xa khi nhớ về một quá khứ tươi đẹp nay đã xa. Sự nhớ nhung da diết được thể hiệnqua những câu thơ giàu hình ảnh, gợi cảm, khiến người đọc cảm nhận được nỗi niềm sâu kín của nhân vật trữ tình. Không chi là sự nhớ nhung đơn thuần, tình yêu quê hương còn là sự trân trọng, tự hào về cội nguồn, về những giá trị văn hóa, tinh thần mà quê hương đã hun đúc nên con người nhân vật trữ tình. Đó là một tình cảm bền chặt, sâu nặng, khó phai mờ theo thời gian. Qua đó, bài thơ thể hiện một cách chân thực và xúc động tình yêu quê hương đất nước, một chủ đề quen thuộc nhưng luôn có sức lay động lòng người.
Cân2:
Câu nói của Raxun Gamzatov: "Người ta chỉ có thể tách con người ra khỏi quê hương, chứ không thế tách quê hương ra khỏi con người" là một chân lý sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và quê hương. Nó khẳng định sự gån bó máu thịt, không thể tách rời giữa mỗi cá nhân với mảnh đất sinh thành, nuôi dưỡng mình.
Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi con người được sinh ra và lớn lên. Nó gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ, những dấu ấn khó phai mờ trong tâm trí mỗi người. Những con đường làng mòn, những cánh đông lúa chín vàng, dòng sông quê hiền hòa... tất cả đêu in đậm trong ký ức, trở thành một phần không thể thiếu trong tâm hồn mỗi người. Sự gắn bó này không chỉ là vật chất mà còn là tinh thần, là tình cảm sâu nặng, là nguồn cội của mỗi con người. Dù con người có đi đến bất cứ nơi đâu, trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống, thì hình ảnh quê hương vẫn luôn hiện hữu trong tâm hồn. Những bài ca dao, những câu chuyện kể về quê hương, những món ăn dân dã... đều gợi nhớ về một thời ấu thơ tươi đẹp, về những người thân yêu. Quê hương là nơi chở che, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho mỗi người trong suốt cuộc đời. Sự tách rời về măt địa lý không thế xóa nhòa được tình cảm sâu nặng ấy. Quê hương luôn hiện diện trong tâm trí, trong ký ứrc, trong trái tim mỗi người.
Tóm lại, câu nói của Raxun Gamzatov đã khẳng định một chân lý bất biến: quê hương là một phần không thể tách rời trong cuộc đời mỗi người. Dù thời gian có trôi chảy, dù con người có đi đến phương trời nào, thì quê hương vần mãi là nơi chốn thiêng liêng, là nguồn cội, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho mỗi người. Sự gắn bó ấy là vĩnh cửu và không gì có thế thay thế được.
Câu1:
Tình yêu quê hương trong bài thơ thể hiện một cách sâu lắng và tinh tế. Nhân vật trữ tìinh không chỉ đơn thuần nhớ về hình ảnh cụ thể của quê hương như "dòng sông xanh", "đồi núi", "quê nghèo" mà còn hương đến những giá trị tinh thần sâu sắc gắn bó với tuổi thơ, với ký ức Hình ảnh quê hương hiện lên không chi là cảnh vật mà còn là con người, là những mối quan hệ thân thuộc, gần gũi. Tình cảm ấy được thể hiện qua giọng điệu thiết tha, trìu mến, pha chút xót xa khi nhớ về một quá khứ tươi đẹp nay đã xa. Sự nhớ nhung da diết được thể hiệnqua những câu thơ giàu hình ảnh, gợi cảm, khiến người đọc cảm nhận được nỗi niềm sâu kín của nhân vật trữ tình. Không chi là sự nhớ nhung đơn thuần, tình yêu quê hương còn là sự trân trọng, tự hào về cội nguồn, về những giá trị văn hóa, tinh thần mà quê hương đã hun đúc nên con người nhân vật trữ tình. Đó là một tình cảm bền chặt, sâu nặng, khó phai mờ theo thời gian. Qua đó, bài thơ thể hiện một cách chân thực và xúc động tình yêu quê hương đất nước, một chủ đề quen thuộc nhưng luôn có sức lay động lòng người.
Cân2:
Câu nói của Raxun Gamzatov: "Người ta chỉ có thể tách con người ra khỏi quê hương, chứ không thế tách quê hương ra khỏi con người" là một chân lý sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và quê hương. Nó khẳng định sự gån bó máu thịt, không thể tách rời giữa mỗi cá nhân với mảnh đất sinh thành, nuôi dưỡng mình.
Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi con người được sinh ra và lớn lên. Nó gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ, những dấu ấn khó phai mờ trong tâm trí mỗi người. Những con đường làng mòn, những cánh đông lúa chín vàng, dòng sông quê hiền hòa... tất cả đêu in đậm trong ký ức, trở thành một phần không thể thiếu trong tâm hồn mỗi người. Sự gắn bó này không chỉ là vật chất mà còn là tinh thần, là tình cảm sâu nặng, là nguồn cội của mỗi con người. Dù con người có đi đến bất cứ nơi đâu, trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống, thì hình ảnh quê hương vẫn luôn hiện hữu trong tâm hồn. Những bài ca dao, những câu chuyện kể về quê hương, những món ăn dân dã... đều gợi nhớ về một thời ấu thơ tươi đẹp, về những người thân yêu. Quê hương là nơi chở che, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho mỗi người trong suốt cuộc đời. Sự tách rời về măt địa lý không thế xóa nhòa được tình cảm sâu nặng ấy. Quê hương luôn hiện diện trong tâm trí, trong ký ứrc, trong trái tim mỗi người.
Tóm lại, câu nói của Raxun Gamzatov đã khẳng định một chân lý bất biến: quê hương là một phần không thể tách rời trong cuộc đời mỗi người. Dù thời gian có trôi chảy, dù con người có đi đến phương trời nào, thì quê hương vần mãi là nơi chốn thiêng liêng, là nguồn cội, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho mỗi người. Sự gắn bó ấy là vĩnh cửu và không gì có thế thay thế được.
Hoi An's charm lies in its exceptionally well-preserved ancient town, a UNESCO World Heritage site. Its unique blend of Vietnamese, Chinese, and Japanese architecture creates a captivating atmosphere, with colorful buildings, bustling markets, and serene temples. The town's history is palpable in every street, offering a glimpse into centuries of cultural exchange and trade. Tourists can explore the ancient town's narrow streets, visiting tailor shops, art galleries, and traditional houses. They can also take a cooking class to learn the secrets of Vietnamese cuisine, or enjoy a relaxing boat trip along the Thu Bon River. For a more immersive experience, visiting the nearby Tra Que vegetable village offers a chance to learn about traditional farming techniques On an ecotour, tourists should participate in sustainable tourism practices, such as supporting local businesses and minimizing their environmental impact. They could visit local farms and learn about organic farming methods, or participate in a community-based project that helps preserve the natural environment. Respecting the local culture and traditions is also crucial for a responsible ecotour.
Câu 1. Đoạn thơ gợi lên một nỗi buồn man mác về sự biến đổi của làng quê, nơi tuổi thơ của tác giả đã từng gắn bó. Hình ảnh “giẫm lên dấu chân những đứa bạn đã rời làng kiếm sống” khắc họa sự vắng lặng, cô đơn của người trở về. Câu thơ “Đất không đủ cho sức trai cày ruộng/ Mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no...” thể hiện sự khó khăn, vất vả của người dân quê, cuộc sống mưu sinh đầy gian truân.Sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại càng làm tăng thêm nỗi buồn da diết của người trở về.
Câu 2.
Mạng xã hội, một sản phẩm của công nghệ thông tin, đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống hiện đại. Sự phát triển chóng mặt của các nền tảng như Facebook, Instagram, TikTok… đã tạo ra một không gian kết nối toàn cầu, giúp con người dễ dàng chia sẻ thông tin, giao lưu, học hỏi lẫn nhau. Tuy nhiên, mạng xã hội cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Thông tin sai lệch, tin giả được lan truyền với tốc độ chóng mặt, gây hoang mang dư luận và ảnh hưởng đến xã hội. Hiện tượng “ném đá trên mạng”, bạo lực ngôn từ ngày càng phổ biến, gây tổn thương tinh thần cho nhiều người. Sự lệ thuộc vào mạng xã hội khiến nhiều người xa rời cuộc sống thực, mất cân bằng giữa thế giới ảo và thế giới thực.Tuy nhiên, mạng xã hội cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Thông tin sai lệch, tin giả được lan truyền với tốc độ chóng mặt, gây hoang mang dư luận và ảnh hưởng đến xã hội. Hiện tượng “ném đá trên mạng”, bạo lực ngôn từ ngày càng phổ biến, gây tổn thương tinh thần cho nhiều người. Sự lệ thuộc vào mạng xã hội khiến nhiều người xa rời cuộc sống thực, mất cân bằng giữa thế giới ảo và thế giới thực.
Câu 1. Văn bản trên sử dụng thể thơ tự do. Thơ tự do không bị ràng buộc bởi luật thơ, số câu, số chữ trong câu, vần điệu... mà chỉ chú trọng vào cảm xúc, ý tưởng của người viết.
Câu 2. Trong văn bản, hạnh phúc được miêu tả qua các tính từ: xanh, thơm, dịu dàng, vô tư.
Câu 3. Đoạn thơ "Hạnh phúc đôi khi như quả/ thơm trong im lặng, dịu dàng" miêu tả hạnh phúc một cách tinh tế, nhẹ nhàng.
Câu 4. Biện pháp tu từ so sánh "Hạnh phúc đôi khi như sông/ vô tư trôi về biển cả/ Chẳng cần biết mình đầy vơi" đã khắc họa hình ảnh hạnh phúc một cách sinh động, gợi cảm. Sông vô tư chảy về biển cả tượng trưng cho sự tự nhiên, không gò bó, không quan tâm đến sự đầy đủ hay thiếu thốn.
Câu 5. Quan niệm về hạnh phúc của tác giả trong đoạn trích thể hiện sự giản dị, tự nhiên và không bị chi phối bởi những yếu tố bên ngoài.