Trần Hoàng Dung

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trần Hoàng Dung
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong quá trình học tập của mỗi học sinh, bài tập về nhà luôn là một phần quen thuộc, gắn liền với việc ôn luyện và củng cố kiến thức. Tuy nhiên, thời gian gần đây, đã xuất hiện nhiều ý kiến cho rằng học sinh không cần thiết phải làm bài tập về nhà vì điều đó tạo thêm áp lực và chiếm dụng thời gian nghỉ ngơi, thư giãn sau giờ học. Vậy, học sinh có thực sự nên bỏ hoàn toàn bài tập về nhà hay không? Theo em, bài tập về nhà vẫn là một phần quan trọng và cần thiết trong quá trình học, nhưng cần được điều chỉnh hợp lý để phù hợp với lứa tuổi và năng lực của người học.

Trước hết, cần khẳng định rằng bài tập về nhà có vai trò rất lớn trong việc củng cố kiến thức. Trên lớp, học sinh chủ yếu tiếp thu lý thuyết qua bài giảng của thầy cô. Tuy nhiên, nếu không luyện tập, áp dụng, các kiến thức đó sẽ nhanh chóng bị lãng quên. Bài tập về nhà chính là cơ hội để học sinh ôn lại bài, rèn luyện kỹ năng, và từ đó, ghi nhớ kiến thức một cách bền vững. Thông qua việc làm bài tập, học sinh còn học được cách tư duy logic, khả năng giải quyết vấn đề và rèn luyện tính tự giác trong học tập – những kỹ năng rất quan trọng cho cuộc sống sau này.

Thêm vào đó, bài tập về nhà còn giúp giáo viên đánh giá được mức độ tiếp thu của học sinh. Nếu học sinh không làm hoặc không hiểu bài tập, giáo viên sẽ dễ dàng nhận ra những lỗ hổng kiến thức để điều chỉnh phương pháp dạy phù hợp hơn. Ngược lại, nếu không có bài tập, giáo viên rất khó nắm bắt được năng lực thực sự của từng học sinh, dẫn đến việc dạy học trở nên dàn trải, kém hiệu quả.

Tuy nhiên, những lo ngại về áp lực học tập và sự quá tải của học sinh cũng không phải là không có cơ sở. Thực tế, ở nhiều nơi, học sinh phải làm quá nhiều bài tập về nhà, thậm chí học cả buổi tối hoặc cuối tuần, khiến các em không có thời gian nghỉ ngơi, vui chơi hay phát triển kỹ năng sống. Điều đó không chỉ gây mệt mỏi, căng thẳng mà còn khiến các em dễ chán nản, mất dần niềm yêu thích học tập. Vì vậy, thay vì bỏ hẳn bài tập về nhà, điều cần thiết hơn là điều chỉnh hợp lý về số lượng và hình thức bài tập.

Bài tập về nhà không nên chỉ là những dạng bài lặp đi lặp lại, mang tính chất máy móc, sao chép mà cần được thiết kế một cách khoa học, sáng tạo, gắn với thực tiễn cuộc sống. Ví dụ, thay vì yêu cầu học sinh chép văn mẫu, giáo viên có thể giao bài tập viết đoạn văn kể một trải nghiệm gần đây; thay vì tính toán đơn thuần, học sinh có thể được yêu cầu áp dụng kiến thức toán học để giải quyết một vấn đề thực tế trong gia đình. Khi đó, bài tập sẽ không còn là gánh nặng, mà trở thành cơ hội phát triển tư duy, sự sáng tạo và niềm hứng thú trong học tập.

Tóm lại, quan điểm “học sinh không cần làm bài tập về nhà” là một cái nhìn phiến diện và không thực sự đúng đắn. Bài tập về nhà nếu được giao hợp lý sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc rèn luyện kiến thức, tư duy và ý thức học tập của học sinh. Điều cần thiết không phải là loại bỏ hoàn toàn bài tập về nhà, mà là cải tiến nội dung và phương pháp giao bài sao cho phù hợp, sáng tạo và có giá trị thực tiễn. Học sinh không nên sợ bài tập, mà nên được khơi dậy niềm vui và động lực để hoàn thành chúng như một phần của hành trình phát triển bản thân.

Câu 9. (1,0 điểm)

Câu văn:Rượu được rót tràn bát, như tình cảm của người vùng cao lúc nào cũng lai láng không bến bờ.
Biện pháp tu từ:
- So sánh: “Rượu được rót tràn bát” được so sánh với “tình cảm của người vùng cao lúc nào cũng lai láng không bến bờ.”

Tác dụng:

  • Làm nổi bật sự nồng nhiệt, chân thành và rộng lớn của tình cảm người vùng cao qua hình ảnh cụ thể, gần gũi là chén rượu đầy.
  • Tăng sức gợi hình, gợi cảm và giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp giản dị nhưng sâu sắc trong tâm hồn con người nơi đây

Câu 10

Khi đọc văn bản “Chợ tình Khau Vai”, em rút ra bài học rằng: trong cuộc sống, dù hoàn cảnh có thay đổi hay xa cách đến đâu, thì tình yêu thương chân thành và nghĩa tình vẫn luôn tồn tại, đáng trân trọng. Con người vùng cao đã gìn giữ một nét văn hóa độc đáo mang đậm tính nhân văn, nơi người ta gặp lại người xưa không để phản bội, mà để giữ trọn lời hẹn. Điều ấy khiến em nhận ra rằng: những giá trị văn hóa, tình cảm sâu đậm trong quá khứ nếu được lưu giữ đúng cách sẽ trở thành sợi dây kết nối con người với nhau và với truyền thống dân tộc.

Trong những năm học dưới mái trường thân yêu, em đã được tham gia rất nhiều hoạt động ý nghĩa cùng thầy cô và bạn bè. Một trong những hoạt động khiến em nhớ mãi chính là buổi lao động dọn vệ sinh sân trường vào sáng thứ bảy tuần trước. Đó không chỉ là một buổi làm việc tập thể đơn thuần, mà còn là một kỷ niệm đẹp, nơi chúng em được góp sức giữ gìn ngôi trường sạch sẽ, khang trang.

Sáng hôm đó, bầu trời trong xanh, nắng nhẹ dịu dàng trải lên sân trường. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng như chào đón một ngày mới đầy hứng khởi. Ngay từ 6 giờ 30 phút, học sinh toàn trường đã có mặt đông đủ với đồ lao động: người mang chổi, người mang bao tải, kẻ cầm cuốc, cầm xẻng. Thầy cô giáo cũng có mặt từ sớm để hướng dẫn và cùng chúng em bắt tay vào công việc. Mỗi lớp được phân công khu vực cụ thể: lớp em phụ trách dọn dẹp quanh bồn cây và hành lang lớp học.

Không khí làm việc rộn ràng, vui vẻ. Một bạn lo quét lá, một bạn khác thu gom rác, rồi mọi người cùng nhau bỏ vào túi rác lớn. Có lúc, tiếng cười vang lên giòn giã khi ai đó vô tình bị chiếc chổi "trêu chọc" hay một cơn gió mạnh thổi tung đám lá vừa gom lại. Dù tay có hơi mỏi, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng ai nấy đều hăng say, chẳng một lời than vãn. Thầy giáo chủ nhiệm của lớp em cũng không quản ngại, xắn tay áo cùng chúng em nhặt rác, tưới cây, nhắc nhở nhẹ nhàng khi có bạn làm chưa đúng. Chỉ sau gần hai tiếng đồng hồ, cả sân trường như khoác lên mình một diện mạo mới: sạch sẽ, thoáng mát, không còn rác bẩn hay lá khô nằm ngổn ngang như trước.

Buổi lao động kết thúc, ai cũng thấm mệt nhưng đều nở nụ cười rạng rỡ. Nhìn lại thành quả mình cùng tập thể tạo ra, em cảm thấy tự hào và vui sướng vô cùng. Em chợt nhận ra rằng, giữ gìn môi trường xanh – sạch – đẹp không phải là điều gì to tát, chỉ cần mỗi người một chút ý thức, một chút sẻ chia là đã đủ để tạo nên thay đổi tích cực.

Buổi lao động hôm ấy không chỉ giúp sân trường thêm sạch đẹp mà còn là dịp để em hiểu hơn giá trị của tinh thần tập thể, của sự sẻ chia và trách nhiệm đối với môi trường sống xung quanh. Đó là một trải nghiệm đáng nhớ, dạy em biết trân trọng những điều giản dị và học cách sống có ích hơn mỗi ngày.

câu1

Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là:Nghị luận

câu2:

Câu chủ đề của đoạn (1) là:“Đọc sách là sinh hoạt và nhu cầu trí tuệ thường trực của con người có cuộc sống trí tuệ.”

câu3

Tác giả đề nghị các tổ chức thanh niên:Nên phát động một cuộc vận động đọc sách trong thanh niên cả nước, đồng thời vận động từng nhà gây dựng tủ sách gia đình.

câu4

Một từ Hán Việt trong văn bản là: “vận động”
- Giải nghĩa:

  • Vận: chuyển, chuyển động
  • Động: lay động, tác động
    “Vận động” nghĩa là tác động để thúc đẩy, lôi kéo người khác tham gia một hoạt động nào đó.

câu5:

Thái độ của tác giả thể hiện thái độ nghiêm túc, tha thiết và trách nhiệm khi nói về vấn đề đọc sách và cho thấy đó là một việc có ý nghĩa lâu dài, cần sự quan tâm thực sự của xã hội, đặc biệt là giới trẻ.

câu6

Đọc sách là một trong những con đường ngắn nhất giúp con người tiếp cận với tri thức, bồi dưỡng tâm hồn và hoàn thiện nhân cách. Sách không chỉ cung cấp kiến thức mà còn nuôi dưỡng trí tưởng tượng, khả năng tư duy và cảm nhận cuộc sống. Một người có thói quen đọc sách sẽ ngày càng sâu sắc, hiểu biết và sống có lý tưởng hơn. Đặc biệt, trong thời đại bùng nổ công nghệ, việc giữ gìn văn hóa đọc lại càng trở nên cần thiết để không bị cuốn trôi trong những giá trị ảo. Vì vậy, mỗi người, nhất là thanh thiếu niên, cần xây dựng thói quen đọc sách mỗi ngày để không ngừng học hỏi, phát triển bản thân và góp phần xây dựng xã hội tri thức.

câu1:

-Phương thức biểu đạt là thuyết minh

câu2:

-Vào tối ngày 04/12/2024 (theo giờ Việt Nam), Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam của Việt Nam đã chính thức được UNESCO ghi danh vào Danh sách Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

câu3;

Vị trí và đặc điểm hình thức của phần sa-pô (sapo):

  • Vị trí: Nằm ngay sau nhan đề của văn bản (“VIỆT NAM CÓ THÊM DI SẢN VĂN HÓA ĐẠI DIỆN CỦA NHÂN LOẠI”).
  • Đặc điểm hình thức:đoạn văn ngắn (khoảng 2–3 dòng), in đậm hoặc tách riêng, có nội dung tóm tắt, giới thiệu thông tin chính về sự kiện vừa diễn ra (trong trường hợp này là việc UNESCO ghi danh di sản)

câu4:

Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ Hình ảnh Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam (được chèn giữa bài).
Tác dụng: Giúp người đọc hình dung rõ hơn về không gian, sắc màu, nghi lễ và bầu không khí văn hóa của lễ hội; từ đó tăng tính trực quan, sinh động và góp phần làm nổi bật giá trị di sản được đề cập trong bài viết.
câu5

Trạng ngữ: Tối 04/12/2024 (theo giờ Việt Nam)
Tác dụng: Xác định thời gian diễn ra sự kiện di sản được ghi danh; giúp người đọc hiểu rõ hoàn cảnh, ngữ cảnh thông tin, làm cho nội dung bài viết cụ thể, rõ ràng hơn.

câu6:

Giữ gìn và phát huy các di sản văn hóa dân tộc là một việc làm vô cùng quan trọng trong công cuộc bảo vệ bản sắc và truyền thống dân tộc Việt Nam. Di sản văn hóa không chỉ phản ánh lịch sử, tín ngưỡng, lối sống mà còn thể hiện tinh thần sáng tạo và khát vọng của cha ông ta từ ngàn đời. Khi gìn giữ những giá trị ấy, chúng ta đang giữ gìn cội nguồn, giữ lấy niềm tự hào và bản sắc riêng biệt trong dòng chảy hội nhập toàn cầu. Đồng thời, việc phát huy di sản còn góp phần giáo dục thế hệ trẻ về đạo lý “uống nước nhớ nguồn” và thúc đẩy du lịch, phát triển kinh tế bền vững. Mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần có ý thức bảo vệ di sản bằng hành động cụ thể để những giá trị văn hóa quý báu mãi trường tồn cùng dân tộc.


câu1:

-Phương thức biểu đạt là thuyết minh

câu2:

-Vào tối ngày 04/12/2024 (theo giờ Việt Nam), Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam của Việt Nam đã chính thức được UNESCO ghi danh vào Danh sách Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

câu3;

Vị trí và đặc điểm hình thức của phần sa-pô (sapo):

  • Vị trí: Nằm ngay sau nhan đề của văn bản (“VIỆT NAM CÓ THÊM DI SẢN VĂN HÓA ĐẠI DIỆN CỦA NHÂN LOẠI”).
  • Đặc điểm hình thức:đoạn văn ngắn (khoảng 2–3 dòng), in đậm hoặc tách riêng, có nội dung tóm tắt, giới thiệu thông tin chính về sự kiện vừa diễn ra (trong trường hợp này là việc UNESCO ghi danh di sản)

câu4:

Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ Hình ảnh Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam (được chèn giữa bài).
Tác dụng: Giúp người đọc hình dung rõ hơn về không gian, sắc màu, nghi lễ và bầu không khí văn hóa của lễ hội; từ đó tăng tính trực quan, sinh động và góp phần làm nổi bật giá trị di sản được đề cập trong bài viết.
câu5

Trạng ngữ: Tối 04/12/2024 (theo giờ Việt Nam)
Tác dụng: Xác định thời gian diễn ra sự kiện di sản được ghi danh; giúp người đọc hiểu rõ hoàn cảnh, ngữ cảnh thông tin, làm cho nội dung bài viết cụ thể, rõ ràng hơn.

câu6:

Giữ gìn và phát huy các di sản văn hóa dân tộc là một việc làm vô cùng quan trọng trong công cuộc bảo vệ bản sắc và truyền thống dân tộc Việt Nam. Di sản văn hóa không chỉ phản ánh lịch sử, tín ngưỡng, lối sống mà còn thể hiện tinh thần sáng tạo và khát vọng của cha ông ta từ ngàn đời. Khi gìn giữ những giá trị ấy, chúng ta đang giữ gìn cội nguồn, giữ lấy niềm tự hào và bản sắc riêng biệt trong dòng chảy hội nhập toàn cầu. Đồng thời, việc phát huy di sản còn góp phần giáo dục thế hệ trẻ về đạo lý “uống nước nhớ nguồn” và thúc đẩy du lịch, phát triển kinh tế bền vững. Mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần có ý thức bảo vệ di sản bằng hành động cụ thể để những giá trị văn hóa quý báu mãi trường tồn cùng dân tộc.


Bóng đá được coi là môn thể thao vua. Rất nhiều người yêu thích xem bóng đá. Và bản thân tôi cũng vậy. Vừa qua, tôi đã có dịp chứng kiến một trận bóng vô cùng hấp dẫn.

Chủ nhật tuần trước, trận chung kết bóng đá khối lớp 9 của trường tôi đã diễn ra. Hai đối thủ là hai đội bóng xuất sắc nhất: lớp 9A và 9B. Đúng tám giờ ba mươi phút, trận đấu bắt đầu. Khán giả đến sân vận động của trường xem rất đông.

Tôi đã đến xem trận đấu để cổ vũ cho anh trai của mình - thủ môn của đội bóng lớp 9B. Trọng tài được phân công là thầy Đức - thầy giáo dạy thể dục của trường. Ở hiệp một, cả hai đội đều đã có những tình huống nguy hiểm. Trong hiệp một, ở phút thứ bốn mươi, cầu thủ số 10 của đội lớp 9B đã ghi một bàn thắng rất đẹp. Nhưng đến phút bốn mươi, một cầu thủ phòng ngự đội lớp 9B đã mắc sai lầm trong vòng cấm. Điều đó giúp cho đội bóng lớp 9A được hưởng một quả phạt đền.

Cầu thủ số 9 của đội bóng lớp 9A đã không làm cổ động viên của họ phải thất vọng. Dù anh trai của tôi đã đoán được đúng hướng sút của cầu thủ đội bạn. Nhưng do cú sút quá căng nên pha cản phá không thành công. Hiệp một khép lại với tỉ số 1 - 1. Cả hai đội được nghỉ giữa hiệp mười lăm phút. Đây là khoảng thời gian quý báu để huấn luyện viên của hai đội có những nhắc nhở về chiến thuật. Còn các cầu thủ được nghỉ ngơi, lấy lại tinh thần.

Hiệp thứ hai bắt đầu với tiếng còi của trọng tài. Khán giả cũng hò reo để cổ vũ cho đội bóng của mình. Những phút đầu tiên, cả hai đội đều thiên đẩy cao đội hình để tấn công. Nhiều cơ hội nguy hiểm đã được tạo ra. Đội bóng lớp 9A đã ghi được một bàn thắng, nhưng cầu thủ của ghi bàn đã bị bắt lỗi việt vị. Các cổ động viên của đội bóng lớp 9B được thở vào nhẹ nhõm. Phút tám mươi chín, từ một đường chuyền rất đẹp, cầu thủ số 10 của đội lớp 9B tiếp tục ghi được một bàn thắng. Sau khoảng ba phút bù giờ, hiệp hai đã kết thúc. Đội bóng 9B đã giành chức vô địch. Tôi cảm thấy vô cùng sung sướng với kết quả này.

Trận bóng đá mà tôi đã được xem quả thật rất hấp dẫn. Tôi cảm thấy vô cùng yêu thích môn thể thao này, mong rằng sẽ có thêm cơ hội được xem những trận bóng như vậy.