LÊ THÁI SƠN

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của LÊ THÁI SƠN
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1.
Bài thơ “Những người đàn bà bán ngô nướng” của Nguyễn Đức Hạnh phản ánh chân thực cuộc sống lam lũ nhưng đầy kiên cường của những người phụ nữ bán ngô. Nội dung bài thơ tập trung khắc họa số phận vất vả, tần tảo của họ qua hình ảnh “bày số phận mình bên đường”, những người đàn bà phải “bán dần từng mảnh đời mình nuôi con”. Cảm xúc trữ tình sâu sắc được thể hiện qua việc tác giả đồng cảm với tuổi thơ nghèo khó, gắn bó với hình ảnh “hạt ngô rơi” như những giọt lệ của mẹ, nhắc nhở sự chịu đựng, sự hy sinh thầm lặng. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng những hình ảnh gợi cảm xúc mạnh mẽ, chân thực cùng biện pháp tu từ như điệp từ, ẩn dụ đã làm nổi bật sự tương phản giữa cảnh đời lam lũ bên ngoài và sự ấm áp, ngọt lành của ngô nướng bên trong. Nhờ vậy, bài thơ không chỉ miêu tả mà còn truyền tải được giá trị nhân văn sâu sắc, khiến người đọc cảm nhận được sự quý giá của những con người bình dị ấy.

Câu 2.
Cuộc sống không phải là để chờ đợi cơn bão đi qua, cuộc sống là để học được cách khiêu vũ trong mưa – câu nói của Vivian Greene đã truyền tải một thông điệp sâu sắc về cách sống và thái độ đối mặt với khó khăn trong cuộc đời. Thật vậy, mỗi con người trong đời đều sẽ gặp phải những thử thách, trở ngại giống như những cơn bão bất chợt. Nếu ta chỉ biết ngồi yên, chờ đợi cho cơn bão qua đi thì sẽ bỏ lỡ rất nhiều cơ hội quý giá để trưởng thành và phát triển.

Thay vì trốn tránh, con người cần học cách “khiêu vũ trong mưa” – nghĩa là học cách thích nghi, tận hưởng và biến những khó khăn thành sức mạnh. Khi ta biết chấp nhận và đương đầu với thử thách, chúng ta sẽ trở nên kiên cường hơn, biết cách kiềm chế cảm xúc và mở rộng lòng mình đón nhận những điều mới mẻ. Chính những lúc khó khăn ấy sẽ giúp ta nhìn nhận rõ hơn giá trị cuộc sống, cảm nhận sâu sắc niềm vui, hạnh phúc dù nhỏ bé.

Đặc biệt với tuổi trẻ, tinh thần này càng quan trọng hơn. Tuổi trẻ thường gặp nhiều áp lực về học hành, công việc, mối quan hệ hay tương lai. Nếu chỉ chờ đợi khi mọi thứ thuận lợi mới bắt đầu hành động, ta sẽ mãi đứng yên, không tiến bộ. Nhưng khi biết “khiêu vũ trong mưa”, ta sẽ có động lực vượt qua khó khăn, dám đương đầu thử thách, từ đó hoàn thiện bản thân và mở rộng chân trời tri thức.

Cuối cùng, sống không phải là tránh né mà là chấp nhận và sống hết mình với mọi hoàn cảnh. Câu nói của Vivian Greene nhắc nhở chúng ta hãy giữ thái độ lạc quan, biết tìm niềm vui trong thử thách để cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn. Vì vậy, thay vì lo sợ bão tố, mỗi người nên học cách khiêu vũ trong mưa để trưởng thành và hạnh phúc hơn.


Câu 1. Thể thơ của văn bản là thể thơ tự do, không có sự rập khuôn về số câu mỗi khổ, vần và nhịp, tạo nên sự linh hoạt, gần gũi với cảm xúc chân thật của người viết.

Câu 2. Những từ ngữ thể hiện thái độ của người đi đường với người đàn bà bán ngô nướng gồm: “thờ ơ”, “rẻ rúng”, “cầm lên vứt xuống”, “những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm”. Những từ này cho thấy người đi đường thiếu sự trân trọng, coi thường và đối xử không công bằng với người đàn bà.

Câu 3. Biện pháp tu từ trong khổ thơ là ẩn dụ và đối lập. Cụm từ “những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm” là ẩn dụ kết hợp với hình ảnh đối lập giữa “tờ bạc lẻ” (vật vô giá trị, nhỏ bé) và “mùi thơm” (hương vị ngô nướng thơm ngon, quý giá) nhằm nhấn mạnh sự khinh thường, coi nhẹ công sức và giá trị của người đàn bà bán ngô. Tác dụng làm nổi bật sự bất công, sự vô cảm và thái độ thiếu tôn trọng của người đi đường đối với người lao động nghèo khổ.

Câu 4. Mạch cảm xúc bài thơ bắt đầu từ sự quan sát thực tế về cuộc sống của những người đàn bà bán ngô nướng bên đường với cảnh nghèo khổ, bị thờ ơ, rẻ rúng; tiếp đến là sự đồng cảm sâu sắc, thương xót khi tác giả nhớ lại tuổi thơ lam lũ và hình ảnh gia đình, những kỷ niệm thân thương; cuối cùng là sự trân trọng và thấu hiểu ý chí kiên cường, sự hy sinh âm thầm của người đàn bà dù cuộc đời khó khăn nhưng vẫn giữ được sự ấm áp và giá trị cuộc sống.

Câu 5. Thông điệp rút ra từ bài thơ là: Cuộc sống dù khó khăn, nghèo khổ nhưng sự hy sinh, lòng kiên cường và phẩm giá con người luôn cần được trân trọng và thấu hiểu. Bài thơ nhắc nhở mỗi người không nên thờ ơ, coi thường người lao động nghèo mà cần biết trân quý và cảm thông với những mảnh đời vất vả âm thầm góp phần làm đẹp cuộc sống.

Câu 1.

Nhân vật Thứ trong đoạn trích được xây dựng với nghệ thuật miêu tả tâm lý sâu sắc và chân thực, thể hiện sự mâu thuẫn nội tâm phức tạp của một người trẻ trí thức giữa ước mơ và thực tế khắc nghiệt. Qua ngôi kể thứ ba, nhà văn Nam Cao cho thấy rõ quá trình biến đổi tâm trạng của Thứ: từ nhiệt huyết, khao khát vươn lên, đến sự chán nản, rụt rè và thất vọng trước hoàn cảnh khó khăn. Hình ảnh “gần như là một phế nhân” và sự mô tả về cuộc sống “sống rụt rè hơn, sẻn so hơn, sống còm rom” phản ánh một cách chân thực nỗi đau tinh thần và sự bế tắc của Thứ. Nghệ thuật sử dụng những chi tiết cụ thể, hình ảnh sinh động cùng giọng văn thấm đẫm cảm xúc giúp nhân vật trở nên sống động, có chiều sâu và đại diện cho số phận chung của nhiều người trí thức thời kỳ đó. Qua đó, tác giả khắc họa thành công sự mâu thuẫn giữa lý tưởng và thực tế, đồng thời thể hiện hiện thực xã hội đầy nghiệt ngã.

Câu 2.
Thất bại là một phần không thể tránh khỏi trong cuộc sống, đặc biệt đối với tuổi trẻ - giai đoạn khám phá, thử thách và khẳng định bản thân. Có ý kiến cho rằng sự vinh quang lớn nhất không phải là không bao giờ thất bại mà chính là khả năng đứng lên sau mỗi lần vấp ngã. Quan điểm này rất đúng vì thất bại không phải là kết thúc mà là bước đệm để ta trưởng thành và thành công.

Tuổi trẻ là thời điểm con người có nhiều ước mơ, hoài bão nhưng cũng dễ mắc sai lầm, gặp khó khăn. Khi thất bại xảy ra, nhiều người dễ nản lòng, chán nản và bỏ cuộc. Tuy nhiên, nếu ta biết chấp nhận thất bại như một bài học quý giá, biết rút kinh nghiệm và kiên trì vượt qua thì thất bại sẽ không còn là gánh nặng mà trở thành động lực thúc đẩy ta phát triển bản thân.

Sự vươn lên sau mỗi lần vấp ngã còn thể hiện ý chí kiên cường, tinh thần không chịu khuất phục trước khó khăn. Những người thành công nổi tiếng trên thế giới đều từng trải qua nhiều thất bại, nhưng họ không đầu hàng mà luôn biết đứng dậy và đi tiếp. Ví dụ như Thomas Edison đã thất bại hàng nghìn lần trước khi phát minh bóng đèn điện. Chính sự kiên trì và lòng tin vào bản thân đã giúp ông đạt được thành công rực rỡ.

Trong bối cảnh xã hội hiện nay, khi tuổi trẻ phải đối mặt với nhiều thử thách trong học tập, công việc, và cuộc sống, việc chấp nhận thất bại càng trở nên quan trọng. Thất bại giúp ta nhận ra điểm yếu, hiểu rõ hơn về bản thân và hoàn cảnh, từ đó tìm ra cách giải quyết tốt hơn. Người trẻ biết vượt qua thất bại sẽ có khả năng thích nghi cao, sáng tạo và mạnh mẽ hơn trong hành trình xây dựng tương lai.

Vì vậy, tuổi trẻ không nên sợ thất bại mà phải học cách đón nhận và coi đó là trải nghiệm quý báu. Thất bại không làm mất đi giá trị con người mà ngược lại, giúp ta trưởng thành, sâu sắc hơn và biết trân trọng thành công hơn. Chỉ có sự kiên định và lòng dũng cảm mới giúp ta biến những thất bại thành bệ phóng vững chắc cho những thành công sau này.

Tóm lại, chấp nhận thất bại để thành công là bài học thiết thực và ý nghĩa dành cho tuổi trẻ. Thất bại không phải là dấu chấm hết, mà là cơ hội để ta học hỏi, rèn luyện và hoàn thiện mình. Chính sự không ngừng đứng lên sau vấp ngã sẽ giúp tuổi trẻ hôm nay viết nên câu chuyện thành công cho chính cuộc đời mình.

Câu 1.

Ngôi kể trong văn bản là ngôi thứ ba, người kể đứng ngoài và kể lại câu chuyện về nhân vật Thứ, sử dụng đại từ "y" để chỉ Thứ.

Câu 2.

Những từ ngữ, hình ảnh thể hiện cuộc sống của Thứ ở Hà Nội bao gồm: “sống rụt rè hơn, sẻn so hơn, sống còm rom”, “dám nghĩ đến chuyện để dành, chuyện mua vườn, chuyện làm nhà, chuyện nuôi sống y với vợ con y”, “còn kiếm nổi bát cơm của mình ăn”, “trường đã vỡ rồi”, “đời y sẽ mốc lên, sẽ gỉ đi, sẽ mòn, sẽ mục ra ở một xó nhà quê”. Những từ ngữ và hình ảnh này cho thấy cuộc sống khó khăn, thiếu tự do, thu hẹp ước mơ, dần rơi vào cảnh bấp bênh, chán nản và mất đi sự phấn đấu.

Câu 3.

Biện pháp tu từ được sử dụng là so sánh: “gần như là một phế nhân”. So sánh này nhấn mạnh cảm giác tuyệt vọng, vô dụng của nhân vật Thứ sau khi rời trường học. Nó làm nổi bật sự mất mát, sự tê liệt về tinh thần và ý chí khi Thứ nhận ra rằng những ước mơ, hoài bão của mình dường như không còn giá trị và bản thân trở nên bất lực trước thực tế khắc nghiệt.

Câu 4.

Khi ở Sài Gòn, Thứ còn có hoài bão, nhiệt huyết, có những cảm xúc mạnh mẽ như “hăm hở”, “náo nức”, “ghét và yêu”, “say mê”. Đây là quãng thời gian đẹp, thể hiện sự trẻ trung, đầy sức sống và khát vọng. Ngược lại, khi về Hà Nội, Thứ trở nên rụt rè, nhỏ nhen, suy nghĩ thực dụng hơn với những lo toan về vật chất như mua vườn, làm nhà, nuôi sống gia đình. Thứ dần mất đi sự phấn đấu, sống còm cõi, mòn mỏi, cho thấy sự suy giảm của ước mơ và tinh thần chiến đấu trước hoàn cảnh khó khăn.

Câu 5.

Thông điệp của văn bản nhấn mạnh rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận lợi, và mỗi người đều có thể gặp cảnh "sống mòn" khi ước mơ bị thực tế đè nén. Tuy nhiên, sống là phải thay đổi, phải đấu tranh vượt qua hoàn cảnh, không được để bản thân bị bóp nghẹt bởi sự bất lực hay thói quen trì trệ. Văn bản cũng gửi gắm lời nhắc nhở về ý chí, sự kiên cường và tinh thần dám sống, dám đối mặt với thử thách dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Đó là bài học sâu sắc về cuộc đời và thái độ sống cần có để không trở thành “phế nhân” giữa dòng đời đầy biến động.

Câu 1 (2.0 điểm)

Đoạn thơ thể hiện những liên tưởng tinh tế và sâu sắc của nhân vật trữ tình khi nghe giọng hát của người nông dân. Giọng hát trầm trầm dưới vành nón không chỉ là âm thanh đơn thuần mà được nhân vật cảm nhận như những hình ảnh sống động, giàu sức gợi: “Như tiếng lúa khô chảy vào trong cót” và “Như đất ấm trào lên trong lóe sáng lưỡi cày”. Những liên tưởng này làm nổi bật sự gần gũi, thân thuộc của âm thanh với đời sống lao động đồng quê, gắn bó mật thiết với thiên nhiên và đất đai. Giọng hát ấy như hòa quyện cùng nhịp sống của ruộng đồng, mang đến cảm giác ấm áp, yên bình và tràn đầy sức sống. Qua đó, nhân vật trữ tình như được tiếp thêm sức mạnh, niềm vui và sự bình yên giữa không gian mênh mông của buổi ban mai. Đoạn thơ thể hiện tình cảm sâu sắc với cuộc sống lao động giản dị nhưng rất đỗi thiêng liêng, đẹp đẽ của người nông dân và quê hương.

Câu 2 (4.0 điểm)

Tuổi trẻ luôn được coi là giai đoạn quan trọng, tràn đầy năng lượng, khát vọng và những ước mơ lớn lao. Tuy nhiên, trong bối cảnh hội nhập sâu rộng hiện nay, có hai quan điểm về cách sống của tuổi trẻ: một bên nhấn mạnh sự cần thiết của ước mơ, còn bên kia lại đề cao lối sống thực tế, thực dụng. Theo tôi, tuổi trẻ cần phải biết kết hợp hài hòa giữa ước mơ và thực tế để phát triển toàn diện.

Ước mơ là động lực thúc đẩy tuổi trẻ không ngừng phấn đấu, sáng tạo và vượt qua khó khăn thử thách. Nhờ có ước mơ, tuổi trẻ mới có tầm nhìn rộng mở, hoài bão lớn và khát vọng cống hiến. Ước mơ giúp con người có mục tiêu rõ ràng, ý chí kiên định và lòng tin vào tương lai. Thiếu ước mơ, tuổi trẻ sẽ dễ rơi vào trạng thái mông lung, mất phương hướng và dễ bị dao động trước khó khăn.

Tuy nhiên, sống thực tế cũng rất quan trọng trong thời đại hội nhập. Tuổi trẻ cần hiểu rõ thực trạng xã hội, biết đánh giá đúng năng lực bản thân, biết cân nhắc, lựa chọn những con đường phù hợp và khả thi. Sống thực tế không có nghĩa là bỏ qua ước mơ, mà là biết điều chỉnh ước mơ sao cho hợp lý, cụ thể, tránh những ảo tưởng viển vông, để từ đó có những bước đi chắc chắn và hiệu quả. Nếu chỉ mơ mộng mà thiếu thực tế, tuổi trẻ dễ bị thất vọng và chán nản khi gặp khó khăn. Ngược lại, nếu chỉ quá thực dụng, thiếu ước mơ, họ sẽ mất đi sự sáng tạo, đam mê và sức sống.

Do đó, tuổi trẻ cần giữ cho mình một ước mơ đẹp, đồng thời trang bị kiến thức, kỹ năng, sự hiểu biết và thái độ sống đúng đắn để biến ước mơ thành hiện thực. Sự cân bằng giữa mơ ước và thực tế sẽ giúp tuổi trẻ tự tin, kiên trì, phát huy tối đa tiềm năng của mình và đóng góp tích cực cho xã hội trong thời kỳ hội nhập.

Tóm lại, tuổi trẻ cần sống với ước mơ nhưng không quên sống thực tế. Chính sự kết hợp này sẽ tạo nên sức mạnh để tuổi trẻ vượt qua mọi thử thách, biến những hoài bão thành hiện thực và tạo dựng một tương lai tươi sáng cho bản thân và đất nước.

Câu 1. Thể thơ của văn bản là thơ tự do.

Câu 2. Những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh trong văn bản gồm:

  • Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ qua đêm
  • Ai gọi đấy, ai đang cười khúc khích
  • Giọng hát trầm trầm
  • Tiếng huầy ơ như tiếng người chợt thức

Câu 3. Biện pháp tu từ được sử dụng trong dòng thơ "Tôi cựa mình như búp non mở lá" là so sánh. Tác dụng của biện pháp này là làm nổi bật sự nhẹ nhàng, mềm mại và tinh tế của chuyển động, đồng thời thể hiện tâm trạng nhẹ nhõm, tinh thần tươi mới của nhân vật trữ tình khi đón chào ban mai.

Câu 4. Tâm trạng của nhân vật trữ tình khi nghe tiếng bánh xe trâu lặng lẽ và tiếng gọi, tiếng cười khúc khích lúc ban mai là cảm giác bình yên, gần gũi và tràn đầy hy vọng. Những âm thanh ấy mang lại cho nhân vật cảm giác thân quen, ấm áp của cuộc sống làng quê, đồng thời tạo nên không khí tươi mới, tràn đầy sức sống của buổi sớm mai.

Câu 5. Thông điệp ý nghĩa rút ra từ văn bản là vẻ đẹp bình dị, thân thương của cuộc sống quê hương và sự thức giấc của thiên nhiên, con người mỗi buổi ban mai. Qua đó, tác giả muốn nhấn mạnh giá trị của những điều giản đơn mà sâu sắc, sự kết nối giữa con người với thiên nhiên, và sức sống luôn tươi mới trong từng khoảnh khắc đời thường. Điều này nhắc nhở chúng ta hãy biết trân trọng cuộc sống hiện tại, tìm thấy niềm vui và hy vọng ngay từ những điều nhỏ bé xung quanh.

Câu 1:

Bài thơ "Bàn giao" của Vũ Quần Phương mang đến những cảm xúc sâu lắng và đầy yêu thương về sự truyền nối giữa các thế hệ. Hình ảnh người ông hiện lên như một người từng trải, giàu tình cảm, mang trong mình trách nhiệm và khát vọng trao lại cho cháu những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời. Những gì ông muốn bàn giao không phải là gian khổ, mất mát, mà là hương vị bình yên của cuộc sống: gió heo may, mùi ngô nướng, tháng Giêng hương bưởi, ánh nắng, lòng yêu thương. Đó là những nét đẹp giản dị, sâu lắng và quý giá mà ông mong cháu được tận hưởng. Thậm chí, ông sẵn sàng gửi gắm cả một “chút buồn”, “chút cô đơn” như một phần tất yếu của cuộc sống, để cháu hiểu và trưởng thành. Bài thơ mang giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết, thể hiện tình cảm yêu thương, che chở và niềm tin vào thế hệ sau. Qua đó, tác giả cũng khơi dậy trong người đọc lòng biết ơn, trân trọng quá khứ và ý thức gìn giữ những giá trị tốt đẹp của cuộc sống.

Câu 2:

Tuổi trẻ là khoảng thời gian quý giá nhất trong cuộc đời mỗi con người. Đó là giai đoạn tràn đầy sức sống, khát khao, hoài bão và cũng là thời điểm thích hợp nhất để dấn thân, học hỏi và trưởng thành qua những trải nghiệm. Trong hành trình phát triển của một con người, trải nghiệm là yếu tố quan trọng giúp tuổi trẻ định hình nhận thức, nâng cao bản lĩnh và rèn luyện ý chí.

Trải nghiệm là những va chạm thực tế trong học tập, lao động, giao tiếp, và cả trong những thất bại, sai lầm. Qua mỗi trải nghiệm, người trẻ không chỉ tích lũy tri thức, kỹ năng mà còn học được cách chịu trách nhiệm, biết cảm thông và thấu hiểu cuộc sống hơn. Trải nghiệm giúp con người bước ra khỏi vùng an toàn, đối mặt với thử thách để từ đó mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Chính trong những khó khăn, thất bại, tuổi trẻ mới có cơ hội nhìn lại bản thân, điều chỉnh suy nghĩ và lựa chọn con đường đúng đắn hơn cho tương lai.

Thực tế đã chứng minh rằng, những người trẻ thành công thường là những người dám dấn thân, không ngại trải nghiệm. Họ chấp nhận rủi ro, thất bại như một phần của quá trình học hỏi. Không ít bạn trẻ đã chọn đi làm sớm, tình nguyện ở những nơi khó khăn, khởi nghiệp từ con số 0… Những trải nghiệm ấy, dù có thể gian nan, nhưng là tài sản quý giá không gì thay thế được. Tuy nhiên, cũng có không ít người trẻ hiện nay ngại va chạm, sống thụ động, sợ thất bại nên luôn tránh né thử thách. Họ lựa chọn an toàn, dễ dãi và dễ bỏ cuộc trước những trở ngại đầu tiên – điều đó khiến họ đánh mất cơ hội phát triển chính mình.

Vì vậy, để sống trọn vẹn tuổi trẻ, mỗi người cần chủ động tìm kiếm và tạo ra trải nghiệm cho bản thân. Đừng chờ đợi cơ hội, hãy dấn thân, khám phá và học hỏi trong từng hành động nhỏ. Dù là thành công hay thất bại, mỗi trải nghiệm đều mang lại một giá trị nhất định cho sự trưởng thành. Tuổi trẻ không phải là khoảng thời gian để sống mờ nhạt, mà là lúc để vươn lên, thử sức và không ngừng tiến bộ.

Tóm lại, tuổi trẻ và trải nghiệm là hai điều không thể tách rời. Trải nghiệm là hành trang quan trọng giúp tuổi trẻ trưởng thành, sống có trách nhiệm và vững vàng trước tương lai. Ai biết nắm bắt cơ hội trải nghiệm, người đó sẽ viết nên một tuổi trẻ đáng nhớ và một cuộc đời đầy ý nghĩa.

Câu 1. Văn bản được viết theo thể thơ tự do.

Câu 2. Trong bài thơ, người ông sẽ bàn giao cho cháu:

  • Gió heo may, góc phố có mùi ngô nướng
  • Tháng Giêng hương bưởi, cỏ mùa xuân
  • Những gương mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương
  • Một chút buồn, chút cô đơn
  • Câu thơ "vững gót để làm người"

Câu 3. Người ông không muốn bàn giao cho cháu những tháng ngày vất vả, sương muối, chiến tranh, loạn lạc, gian khổ bởi ông mong cháu được sống trong hòa bình, ấm êm, không phải chịu những đau thương mà thế hệ ông từng trải qua. Đó là tình yêu thương, là sự che chở và hy sinh thầm lặng của ông dành cho thế hệ sau.

Câu 4. Biện pháp điệp ngữ "bàn giao" được lặp lại nhiều lần trong bài thơ để nhấn mạnh tấm lòng và mong muốn truyền lại những giá trị tốt đẹp của người ông cho cháu. Điệp ngữ này giúp bài thơ trở nên liền mạch, đồng thời thể hiện sự truyền nối giữa các thế hệ, mang tính kế thừa và tiếp nối sâu sắc.

Câu 5. Chúng ta hôm nay cần biết trân trọng những điều thiêng liêng mà cha ông đã bàn giao. Đó là hòa bình, tự do, là những giá trị văn hóa, tinh thần và đạo lý làm người. Chúng ta phải sống có trách nhiệm, giữ gìn và phát huy những giá trị ấy trong học tập, lao động và cuộc sống. Đồng thời, cần biết ơn và biết sống xứng đáng với những hy sinh mà thế hệ trước đã trải qua. Đó là cách thể hiện lòng biết ơn và tiếp nối truyền thống một cách đúng đắn và có ý nghĩa nhất.

Câu 1 (2.0 điểm):
Vẻ đẹp của bức tranh quê trong đoạn thơ “Trăng hè” của Đoàn Văn Cừ hiện lên thật bình dị, yên ả và đậm chất tình quê. Những hình ảnh quen thuộc như “tiếng võng kẽo kẹt”, “con chó ngủ lơ mơ”, “bóng cây lơi lả bên hàng dậu” đã gợi lên khung cảnh thôn quê ban đêm êm đềm và đầm ấm. Không gian ấy tĩnh lặng đến mức “người im, cảnh lặng tờ”, mang lại cảm giác thư thái, bình yên. Trong khung cảnh ấy, con người hiện lên nhẹ nhàng và gần gũi: ông lão nằm chơi giữa sân, thằng cu nhỏ chăm chú ngắm nhìn bóng con mèo. Tất cả như thấm đẫm ánh trăng dịu dàng, ánh lên vẻ đẹp thanh bình, giản dị mà sâu lắng. Đoạn thơ không chỉ khắc họa rõ nét một miền quê thanh tĩnh mà còn gợi trong lòng người đọc nỗi nhớ, niềm yêu với quê hương – nơi lưu giữ những hình ảnh mộc mạc, yên lành của cuộc sống.

Câu 2:

Tuổi trẻ là quãng đời đẹp nhất của một con người – thời điểm mà mỗi người mang trong mình khát vọng, lý tưởng và nhiệt huyết sống mãnh liệt. Trong hành trình khẳng định bản thân và vươn tới thành công, một phẩm chất không thể thiếu của tuổi trẻ chính là sự nỗ lực hết mình. Bởi lẽ, nếu coi cuộc đời là một chặng đường dài thì nỗ lực chính là đôi chân đưa ta bước qua những dốc cao, vực sâu của số phận để chạm tới những điều tốt đẹp nhất.

Nỗ lực hết mình là khi con người dành toàn bộ tâm sức, trí tuệ, thời gian và ý chí để thực hiện một mục tiêu, một lý tưởng sống. Đối với người trẻ, sự nỗ lực ấy thể hiện qua việc học tập chăm chỉ, làm việc có trách nhiệm, sẵn sàng vượt qua khó khăn và không ngừng hoàn thiện bản thân. Trong xã hội hiện đại – nơi sự cạnh tranh gay gắt và cơ hội không dành cho kẻ lười biếng – thì sự nỗ lực không chỉ là đức tính cần thiết mà còn là điều kiện sống còn để người trẻ không bị tụt lại phía sau.

Thực tế cuộc sống đã chứng minh sức mạnh phi thường của sự nỗ lực. Có những người xuất phát điểm thấp, hoàn cảnh gia đình nghèo khó, thiếu thốn về vật chất nhưng họ đã vươn lên bằng ý chí và sự cố gắng bền bỉ. Những tấm gương như Nick Vujicic – người không tay không chân nhưng vẫn trở thành diễn giả truyền cảm hứng toàn cầu – là minh chứng rõ nét cho việc nỗ lực không giới hạn có thể vượt qua mọi giới hạn. Trong nước, rất nhiều bạn trẻ lập nghiệp từ đôi bàn tay trắng, từ vùng quê nghèo khó nhưng bằng sự chăm chỉ, họ đã xây dựng được tương lai tốt đẹp cho chính mình và gia đình.

Tuy nhiên, cũng cần thẳng thắn nhìn nhận rằng, hiện nay có không ít người trẻ thiếu ý chí phấn đấu, dễ dàng bỏ cuộc khi gặp trở ngại, sống buông thả, lười biếng hoặc phụ thuộc vào người khác. Một bộ phận thanh niên chọn lối sống “an phận”, thiếu hoài bão, chạy theo các giá trị ảo trên mạng xã hội. Điều đó khiến họ lãng phí tuổi trẻ – quãng thời gian không thể lấy lại – và đánh mất cơ hội phát triển bản thân.

Do đó, mỗi người trẻ hôm nay cần nhận thức rõ vai trò và giá trị của sự nỗ lực. Nỗ lực không chỉ là hành động mang tính cá nhân mà còn là cách để người trẻ đóng góp cho cộng đồng, xã hội. Khi người trẻ sống có lý tưởng, biết hết mình vì mục tiêu và dám chịu trách nhiệm với lựa chọn của bản thân, họ sẽ trở thành lực lượng nòng cốt đưa đất nước phát triển, làm chủ tương lai.

Tóm lại, nỗ lực hết mình là một phẩm chất không thể thiếu đối với tuổi trẻ. Nó chính là “chìa khóa vàng” mở ra cánh cửa của thành công, trưởng thành và hạnh phúc. Mỗi người chỉ sống một lần trong đời, vì thế hãy sống sao cho xứng đáng với tuổi trẻ – rực rỡ, có ý nghĩa và không nuối tiếc.

Câu 1. Ngôi kể của người kể chuyện: ngôi thứ ba (người kể giấu mình, kể về các nhân vật như "bà", "chị Bớt", "chị Nở"...).

Câu 2. Một số chi tiết cho thấy chị Bớt không giận mẹ:

  • Khi mẹ đến ở chung, chị rất mừng, chỉ "gặng mẹ cho hết lẽ".
  • Chị lo lắng cho mẹ, nói rằng không muốn sau này mẹ lại phiền như với chị Nở.
  • Chị ôm lấy mẹ, an ủi khi mẹ ngượng ngùng và nghĩ ngợi.
  • Chị yên tâm để mẹ trông cháu, coi mẹ là chỗ dựa, không hề trách móc quá khứ.

Câu 3. Nhân vật Bớt là người:

  • Hiếu thảo, vị tha, không trách cứ mẹ dù từng bị phân biệt.
  • Chín chắn, biết nghĩ, lo xa cho mẹ và gia đình.
  • Tận tụy, đảm đang công việc và chăm lo cho con cái.

Câu 4. Hành động và câu nói của chị Bớt thể hiện:

  • Sự cảm thông, bao dung với mẹ, không trách cứ chuyện cũ.
  • Mong mẹ đừng áy náy, đừng tự dằn vặt vì quá khứ.
  • Gắn bó tình cảm ấm áp, chân thành giữa hai mẹ con sau những hiểu lầm.

Câu 5. Thông điệp ý nghĩa: Tình cảm gia đình là sợi dây bền chặt, có thể vượt qua mọi hiểu lầm và tổn thương.
Lí do: Trong xã hội hiện đại, khi nhịp sống gấp gáp, dễ xảy ra mâu thuẫn giữa các thế hệ, thông điệp này nhắc nhở chúng ta biết yêu thương, cảm thông và tha thứ để giữ gìn mái ấm gia đình.