Trần Bảo Khanh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trần Bảo Khanh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong ký ức của tôi, ngày Nhà giáo Việt Nam năm ấy đọng lại thật sâu sắc. Đó là năm cuối cấp, khi cả lớp tôi đang ráo riết chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông quan trọng. Áp lực bài vở, lo lắng cho tương lai khiến không khí lớp học lúc nào cũng căng thẳng, nặng nề. Cô giáo chủ nhiệm, cô Lan, là một người tâm huyết và giàu kinh nghiệm. Cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn luôn quan tâm đến đời sống tinh thần của học sinh. Biết được sự căng thẳng của chúng tôi, cô đã tổ chức một buổi nói chuyện đặc biệt vào ngày 20/11. "Các em biết không, ngày Nhà giáo Việt Nam không chỉ là dịp để chúng ta tri ân những người thầy, người cô đã dạy dỗ mình, mà còn là cơ hội để chúng ta cùng nhau chia sẻ, thấu hiểu và động viên nhau vượt qua khó khăn," cô Lan nói với giọng ấm áp. Cô kể cho chúng tôi nghe về những kỷ niệm thời sinh viên, về những người thầy đã truyền cảm hứng cho cô trên con đường trở thành nhà giáo. Cô nhấn mạnh rằng, thành công không chỉ đến từ kiến thức sách vở, mà còn từ sự kiên trì, nỗ lực và tinh thần đoàn kết. Sau đó, cô Lan đề nghị mỗi người chúng tôi viết một lá thư gửi cho chính mình trong tương lai, ghi lại những ước mơ, hoài bão và lời hứa với bản thân. Cô nói rằng, đây là một cách để chúng tôi tự động viên mình, nhắc nhở mình không được từ bỏ ước mơ dù gặp bất kỳ khó khăn nào. Buổi nói chuyện của cô Lan đã mang đến cho chúng tôi một nguồn động lực lớn lao. Những lời khuyên chân thành của cô đã giúp chúng tôi xua tan đi những lo lắng, căng thẳng. Chúng tôi nhận ra rằng, mình không đơn độc trên con đường chinh phục ước mơ, mà luôn có thầy cô, bạn bè bên cạnh. Ngày hôm đó, cả lớp tôi đã cùng nhau hát vang những bài hát về thầy cô, về mái trường. Những lời ca tiếng hát như thay cho lời tri ân sâu sắc nhất gửi đến cô Lan, người mẹ thứ hai của chúng tôi. Năm tháng trôi qua, nhưng những kỷ niệm về ngày 20/11 năm ấy vẫn còn vẹn nguyên trong ký ức tôi. Mỗi khi gặp khó khăn, tôi lại nhớ đến những lời dạy của cô Lan, nhớ đến lá thư mà mình đã viết cho chính mình. Tôi biết rằng, mình phải cố gắng hơn nữa để không phụ lòng mong mỏi của cô và của chính bản thân. Truyền thống tôn sư trọng đạo không chỉ là những lời nói suông, mà còn là những hành động thiết thực, thể hiện sự quan tâm, yêu thương và trân trọng đối với những người thầy, người cô đã dìu dắt chúng ta trên con đường học vấn.

Chiếc xe hơi, chạy bon bon trên đường

B nhà bà em , nuôi con mèo rất đẹp