Phạm Minh Đức

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Phạm Minh Đức
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

 

Nhân vật Ác-pa-gông trong Lão hà tiện của Molière là hiện thân điển hình của lòng tham và tính keo kiệt. Qua đoạn trích, Ác-pa-gông được khắc họa là một kẻ mê muội vì tiền bạc, đến mức coi tiền là quan trọng hơn mọi giá trị khác trong cuộc sống. Ông ta không chỉ lo lắng cho tài sản của mình đến mức nghi ngờ tiếng chó sủa là có kẻ trộm mà còn vui mừng khi con cái kết hôn mà không cần của hồi môn, coi đó như một thành tựu lớn lao. Ác-pa-gông sẵn sàng đánh đổi tất cả, từ tình cảm, danh dự đến nhân cách, chỉ để bảo vệ tiền bạc của mình. Sự lặp lại cụm từ “không của hồi môn” trong lời thoại của ông nhấn mạnh sự thực dụng và keo kiệt tột cùng. Molière, qua nhân vật này, không chỉ lên án lòng tham mà còn phê phán cách con người đánh mất giá trị nhân văn vì tiền bạc. Ác-pa-gông đại diện cho những con người chỉ biết sống vì của cải, tự biến mình thành nô lệ của đồng tiền.

 

Câu 2:

 

Câu nói của Benjamin Franklin: “Tri thức là con mắt của đam mê và có thể trở thành hoa tiêu của tâm hồn” khẳng định vai trò quan trọng của tri thức trong việc hướng dẫn con người theo đuổi đam mê một cách đúng đắn và phát triển tinh thần. Quan điểm này cho thấy tri thức không chỉ cung cấp hiểu biết mà còn có khả năng định hướng và cân bằng cảm xúc, giúp con người tránh được sự mù quáng trong hành động.

 

Trước hết, tri thức là nền tảng để con người hiểu biết sâu sắc về thế giới xung quanh và chính bản thân mình. Đam mê là động lực thúc đẩy chúng ta tiến lên, nhưng nếu thiếu tri thức, đam mê có thể dẫn đến những quyết định sai lầm, thậm chí gây hại cho bản thân và xã hội. Một người khi chỉ chạy theo đam mê mà không có sự định hướng của tri thức có thể dễ dàng rơi vào mù quáng, bất chấp hậu quả. Ngược lại, nếu được tri thức dẫn dắt, đam mê sẽ được phát triển đúng hướng, giúp con người không chỉ đạt được mục tiêu mà còn đóng góp tích cực cho cộng đồng.

 

Hơn nữa, tri thức còn là “hoa tiêu của tâm hồn,” nghĩa là nó có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản chất của cuộc sống và các giá trị tinh thần. Tri thức không chỉ dừng lại ở việc cung cấp thông tin mà còn giúp chúng ta biết phân biệt đúng sai, tốt xấu, qua đó hình thành nên bản lĩnh và đạo đức cá nhân. Điều này làm cho tri thức trở thành một người dẫn đường tinh thần, giúp con người sống có trách nhiệm và ý nghĩa hơn.

 

Tóm lại, tri thức và đam mê phải đi đôi với nhau. Tri thức giúp chúng ta không chỉ thấu hiểu đam mê mà còn biết cách theo đuổi nó một cách khôn ngoan và có ích. Benjamin Franklin đã nhấn mạnh vai trò quan trọng của tri thức trong việc hướng dẫn đam mê và phát triển tâm hồn, điều này vẫn luôn đúng và cần thiết trong mọi thời đại.

    1.    Tình huống kịch trong văn bản:

Tình huống kịch xảy ra khi Ác-pa-gông (lão hà tiện) lo sợ có người muốn trộm tiền của mình và ra ngoài kiểm tra. Trong lúc đó, Va-le-rơ (người hầu của Ác-pa-gông) nói chuyện với một nhân vật nữ và tán dương tiền bạc, thể hiện quan điểm sống vật chất của xã hội qua lời thoại của mình.

    2.    Lời độc thoại trong văn bản:

Một lời độc thoại là khi Ác-pa-gông nói với chính mình:

“- Úi chà! Hình như có tiếng chó sủa. Có kẻ muốn lấy trộm tiền của mình chăng?”

    3.    Mục đích giao tiếp của Va-le-rơ:

Va-le-rơ tỏ ra tán đồng quan điểm của Ác-pa-gông về tiền bạc nhằm làm hài lòng ông ta và có lẽ mong được giữ vị trí thuận lợi trong nhà. Lời thoại của anh ta mang mục đích thuyết phục và tán dương quan niệm thực dụng của Ác-pa-gông về việc không cần của hồi môn, coi đó là điều quan trọng hơn mọi giá trị khác như sắc đẹp, tuổi trẻ hay danh dự.

    4.    Hiệu quả nghệ thuật của việc lặp lại “Không của hồi môn” trong lời thoại của Ác-pa-gông:

Việc lặp lại cụm từ “Không của hồi môn” nhấn mạnh sự keo kiệt, thực dụng của Ác-pa-gông. Điều này thể hiện rõ tính cách của nhân vật, coi tiền bạc là điều tối quan trọng và việc không cần của hồi môn là tiêu chí duy nhất mà ông quan tâm trong các mối quan hệ.

    5.    Nội dung của văn bản:

Văn bản là một đoạn trích trong tác phẩm “Lão hà tiện” của Molière, thể hiện tính cách keo kiệt, ích kỷ của Ác-pa-gông, coi tiền bạc là quý giá hơn mọi thứ khác. Qua đó, tác phẩm phê phán lối

    1.    Tình huống kịch trong văn bản:

Tình huống kịch xảy ra khi Ác-pa-gông (lão hà tiện) lo sợ có người muốn trộm tiền của mình và ra ngoài kiểm tra. Trong lúc đó, Va-le-rơ (người hầu của Ác-pa-gông) nói chuyện với một nhân vật nữ và tán dương tiền bạc, thể hiện quan điểm sống vật chất của xã hội qua lời thoại của mình.

    2.    Lời độc thoại trong văn bản:

Một lời độc thoại là khi Ác-pa-gông nói với chính mình:

“- Úi chà! Hình như có tiếng chó sủa. Có kẻ muốn lấy trộm tiền của mình chăng?”

    3.    Mục đích giao tiếp của Va-le-rơ:

Va-le-rơ tỏ ra tán đồng quan điểm của Ác-pa-gông về tiền bạc nhằm làm hài lòng ông ta và có lẽ mong được giữ vị trí thuận lợi trong nhà. Lời thoại của anh ta mang mục đích thuyết phục và tán dương quan niệm thực dụng của Ác-pa-gông về việc không cần của hồi môn, coi đó là điều quan trọng hơn mọi giá trị khác như sắc đẹp, tuổi trẻ hay danh dự.

    4.    Hiệu quả nghệ thuật của việc lặp lại “Không của hồi môn” trong lời thoại của Ác-pa-gông:

Việc lặp lại cụm từ “Không của hồi môn” nhấn mạnh sự keo kiệt, thực dụng của Ác-pa-gông. Điều này thể hiện rõ tính cách của nhân vật, coi tiền bạc là điều tối quan trọng và việc không cần của hồi môn là tiêu chí duy nhất mà ông quan tâm trong các mối quan hệ.

    5.    Nội dung của văn bản:

Văn bản là một đoạn trích trong tác phẩm “Lão hà tiện” của Molière, thể hiện tính cách keo kiệt, ích kỷ của Ác-pa-gông, coi tiền bạc là quý giá hơn mọi thứ khác. Qua đó, tác phẩm phê phán lối sống thực dụng, hám lợi và thái độ vô cảm của con người đối với các giá trị tinh thần.

thực dụng, hám lợi và thái độ vô cảm của con người đối với các giá trị tinh thần.