

TRẦN THẢO NGUYÊN
Giới thiệu về bản thân



































Đọc văn bản sau:
QUÊ NGƯỜI
Trên cao thì nắng cũng quê ta
Cũng trắng màu mây bay phía xa
Đồi cũng nhuộm vàng trên đỉnh ngọn
Tôi ngỡ là tôi lúc ở nhà.
Nắng xuống vào cây, soi tận lá
Cây lá không là cây lá quen
Những dáng phố phường xa lạ kiểu
Nhưng nếp nhà dân khác lạ thềm.
Nhớ quê, đành vậy, nhìn mây trắng
Nhìn nắng hanh vàng trên núi xa
Ngó xuống mũi giày thì lữ thứ
Bụi đường cũng bụi của người ta.
Câu 1. Văn bản thể hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh nào?
Văn bản thể hiện cảm xúc của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh xa quê hương.
Câu 2. Liệt kê những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta.
Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta: nắng trên cao, màu mây trắng, đỉnh ngọn đồi
Câu 3. Cảm hứng chủ đạo của văn bản trên là gì?
Cảm hứng chủ đạo của văn bản trên chính là: Nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ
Câu 4. Tâm trạng của nhân vật trữ tình khi cảm nhận các hình ảnh nắng vàng, mây trắng trong khổ thơ đầu tiên và khổ thơ thứ ba có gì khác nhau?
Ở khổ 1, hình ảnh nắng vàng, mây trắng dưới góc nhìn của tác giả là những hình ảnh thân quen, thân thuộc, gần gũi gắn với quê hương của tác giả, khiến tác giả “ngỡ là tôi lúc ở nhà”. Tâm trạng của tác giả khi cảm nhận các hình ảnh ấy chính là nỗi nhớ quê hương, qua đó tác giả cũng có phần cảm thán trước thiên nhiên đầy tươi đẹp và sắc màu, đan xen với đó là nỗi nhớ quê hương khôn nguôi, da diết. Còn ở khổ 3, hình ảnh nắng vàng, mây trắng ấy lại khiến tác giả cảm thấy tủi thân, cô đơn và không khỏi tiếc nuối khi những hình ảnh ngay trước mắt mình lại thuộc về một nơi xa lạ, chứ chẳng phải của quê hương nơi ông hằng mong nhớ.
Câu 5:
Em ấn tượng nhất với hình ảnh: “Bụi đường” trong câu thớ cuối: “Bụi đường cũng bụi của người ta”. Vì bụi đường là một thứ rất nhỏ bé, thường thấy và quen thuộc với mỗi chúng ta. Việc tác giả đăt hình ảnh này ở câu cuối như nhấn mạnh, làm nổi bật hơn cảm xúc da diết, nỗi nhớ quê hương khôn nguôi của nhân vật trữ tình trước cảnh vật đầy quen thuộc.