TIÊU HOÀNG DƯƠNG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của TIÊU HOÀNG DƯƠNG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1 (2.0 điểm): Viết đoạn văn khoảng 200 chữ về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường Môi trường là không gian sống thiết yếu của con người và mọi sinh vật trên Trái Đất. Bảo vệ môi trường không chỉ là gìn giữ vẻ đẹp tự nhiên mà còn là hành động cấp thiết để duy trì sự sống và chất lượng cuộc sống. Khi môi trường bị hủy hoại, chúng ta không chỉ đối diện với những hậu quả vật chất như thiên tai, dịch bệnh, khan hiếm tài nguyên, mà còn chịu tổn thương sâu sắc về tinh thần, như hiện tượng “tiếc thương sinh thái” được nhắc đến trong văn bản đọc hiểu. Những người sống gắn bó với thiên nhiên cảm thấy mất mát, khủng hoảng khi cảnh quan quen thuộc bị tàn phá. Điều đó cho thấy môi trường không chỉ nuôi sống thể xác mà còn dưỡng nuôi tâm hồn. Vì vậy, bảo vệ môi trường chính là bảo vệ sự sống, bảo vệ con người ở cả thể chất lẫn tinh thần. Mỗi cá nhân cần có ý thức và hành động cụ thể, từ những việc nhỏ như tiết kiệm nước, trồng cây, giảm thiểu rác thải, đến lên tiếng và hành động vì các chính sách phát triển bền vững. Câu 2 (4.0 điểm): Bài văn nghị luận so sánh hình tượng người ẩn sĩ qua hai bài thơ Trong dòng chảy văn học trung đại, hình tượng người ẩn sĩ - người lui về sống ẩn dật giữa thiên nhiên - là biểu tượng đẹp cho lối sống thanh cao, thoát tục. Qua hai bài thơ “Nhàn” của Nguyễn Bỉnh Khiêm và một bài thơ thu của Nguyễn Khuyến, người đọc có thể cảm nhận rõ nét đặc điểm và chiều sâu tâm hồn của những con người chọn sống xa lánh vòng danh lợi. Trong bài thơ “Nhàn”, Nguyễn Bỉnh Khiêm thể hiện hình ảnh một ẩn sĩ sống giữa thiên nhiên với phong thái thảnh thơi, an nhiên. Cuộc sống của ông gắn liền với những hoạt động giản dị như “một mai, một cuốc, một cần câu”, ăn uống thanh đạm, sinh hoạt thuận theo tự nhiên. Cái “dại” của ông thực chất là sự khôn ngoan, là lựa chọn rời xa “chốn lao xao” để giữ gìn nhân cách và sự bình yên nội tâm. Tư tưởng sống “nhàn” ở đây không chỉ là không bon chen mà còn là một triết lý nhân sinh: phú quý chỉ như giấc chiêm bao, không bền vững. Trong khi đó, bài thơ của Nguyễn Khuyến lại miêu tả một không gian thu tĩnh lặng, đượm buồn, nơi người ẩn sĩ đối diện với thiên nhiên và với chính mình. Cảnh vật mang vẻ u tịch: “gió hắt hiu”, “nước biếc”, “bóng trăng”... thể hiện một sự hòa nhập sâu sắc giữa con người và thiên nhiên. Ẩn sĩ ở đây không chỉ ẩn thân mà còn ẩn tâm, sống trầm lặng và suy tư. Câu thơ cuối “Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào” cho thấy một sự tự vấn khi đối chiếu bản thân với mẫu người

Câu 1 (2.0 điểm): Viết đoạn văn khoảng 200 chữ về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường Môi trường là không gian sống thiết yếu của con người và mọi sinh vật trên Trái Đất. Bảo vệ môi trường không chỉ là gìn giữ vẻ đẹp tự nhiên mà còn là hành động cấp thiết để duy trì sự sống và chất lượng cuộc sống. Khi môi trường bị hủy hoại, chúng ta không chỉ đối diện với những hậu quả vật chất như thiên tai, dịch bệnh, khan hiếm tài nguyên, mà còn chịu tổn thương sâu sắc về tinh thần, như hiện tượng “tiếc thương sinh thái” được nhắc đến trong văn bản đọc hiểu. Những người sống gắn bó với thiên nhiên cảm thấy mất mát, khủng hoảng khi cảnh quan quen thuộc bị tàn phá. Điều đó cho thấy môi trường không chỉ nuôi sống thể xác mà còn dưỡng nuôi tâm hồn. Vì vậy, bảo vệ môi trường chính là bảo vệ sự sống, bảo vệ con người ở cả thể chất lẫn tinh thần. Mỗi cá nhân cần có ý thức và hành động cụ thể, từ những việc nhỏ như tiết kiệm nước, trồng cây, giảm thiểu rác thải, đến lên tiếng và hành động vì các chính sách phát triển bền vững. Câu 2 (4.0 điểm): Bài văn nghị luận so sánh hình tượng người ẩn sĩ qua hai bài thơ Trong dòng chảy văn học trung đại, hình tượng người ẩn sĩ - người lui về sống ẩn dật giữa thiên nhiên - là biểu tượng đẹp cho lối sống thanh cao, thoát tục. Qua hai bài thơ “Nhàn” của Nguyễn Bỉnh Khiêm và một bài thơ thu của Nguyễn Khuyến, người đọc có thể cảm nhận rõ nét đặc điểm và chiều sâu tâm hồn của những con người chọn sống xa lánh vòng danh lợi. Trong bài thơ “Nhàn”, Nguyễn Bỉnh Khiêm thể hiện hình ảnh một ẩn sĩ sống giữa thiên nhiên với phong thái thảnh thơi, an nhiên. Cuộc sống của ông gắn liền với những hoạt động giản dị như “một mai, một cuốc, một cần câu”, ăn uống thanh đạm, sinh hoạt thuận theo tự nhiên. Cái “dại” của ông thực chất là sự khôn ngoan, là lựa chọn rời xa “chốn lao xao” để giữ gìn nhân cách và sự bình yên nội tâm. Tư tưởng sống “nhàn” ở đây không chỉ là không bon chen mà còn là một triết lý nhân sinh: phú quý chỉ như giấc chiêm bao, không bền vững. Trong khi đó, bài thơ của Nguyễn Khuyến lại miêu tả một không gian thu tĩnh lặng, đượm buồn, nơi người ẩn sĩ đối diện với thiên nhiên và với chính mình. Cảnh vật mang vẻ u tịch: “gió hắt hiu”, “nước biếc”, “bóng trăng”... thể hiện một sự hòa nhập sâu sắc giữa con người và thiên nhiên. Ẩn sĩ ở đây không chỉ ẩn thân mà còn ẩn tâm, sống trầm lặng và suy tư. Câu thơ cuối “Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào” cho thấy một sự tự vấn khi đối chiếu bản thân với mẫu người