Vũ Xuân Đức
Giới thiệu về bản thân
Hỏi đấy, nhưng chỉ để bộc lộ nỗi lòng buồn bã pha chút vị ngây ngất của anh. Tiếng sóng ấy chưa đến độ như "tiếng đời xô động, tiếng hờn câm" ở đoạn kết, nhưng đã tựa như tiếng đàn khuấy động những cung bậc bi phẫn giữa người đi và kẻ ở.
Đã hay rằng "người" buồn đấy, còn "cảnh" ra sao? Buổi chiều ấy, dù "không thắm, không vàng vọt", nhưng "đầy hoàng hôn trong mắt trong", và có thể rất đẹp đấy. Nhưng nó vẫn đượm vẻ gì man mác vô định. Có điều, vào lúc ấy, nào ai còn để ý đến cảnh vật bên ngoài. Họ mải "giã gia đình" và "dửng dưng". Đối với tác giả, chỉ còn người đi là tồn tại, anh chỉ "đưa người ấy", ngoài ra mọi thứ khác nào có nghĩa gì.
Thông điệp ý nghĩa nhất ở đây là:phải luôn biết nhớ về quên hương nơi mình đã sinh ra
Bởi vì quê hương là nơi chúng ta sinh ra và lớn lên.Quê hương cho ta rất nhiều bài học và kinh nghiệm sống trước khi chúng ta bước ra ngoài xã hội rộng lớn.Quê hương cho ta những trái thơm quả ngọt để chúng ta có thể lớn lên và phát triển tương lai của mình
Ngôi kể thứ 1
Học sinh trường múa Việt Nam
Đảo ngữ:người đồng đội của tôi theo gió ra đi
Tác dụng:thể hiện sự ra đi anh dũng,bất chợt của người đồng đội tên Minh
Thể hiện sự đau buồn,chua xót của nhân vật "tôi" với người bằng hữu tên Minh
Dũng cảm
Theo em thông điệp ý nghĩa nhất là: Chúng ta hãy luôn luôn có niềm tin vào cuộc sống
Bởi vì nếu chúng ta không có niềm tin vào cuộc sống thì chúng ta không có dũng khí hay can đảm để làm hay giải quyết bất cứ rắc rối,chuyện mà chúng ta chưa thể.Từ đó nếu chúng ta có niềm tin vào cuộc sống thì chúng ta có thể làm được,hoàn thành được những công việc đang còn khó khăn, dang dở để rồi chúng ta có thể thành công vào một ngày không xa ở trong tương lai