Nguyễn Thanh Thủy
Giới thiệu về bản thân
Ta gọi a là số bị trừ ; b là số trừ ; c là hiệu
Ta có: a-(b+1/6)=13/18 -1/6
Hiệu hai số sẽ là :
13/18-1/6=5/9
Sơn Tinh và Thuỷ Tinh là hai vị thần có nhiều biệt tài kinh thiên động địa. Sơn Tinh có làn da nâu sáng bóng như đất phù sa, đôi mắt sáng cùng mái tóc dài màu đen láy cùng một cơ thể vạm vỡ, rắn chắc như đá. Thần Sơn Tinh phi bạch hổ, oai phong lẫm liệt đến gặp vua Hùng để xin hỏi cưới công chúa. Thần Thuỷ Tinh cũng vô cùng nổi bật ở hội kén rể với mái tóc dài màu trắng xoá như sóng, đôi mắt xanh như nước biển. Thân hình của Thuỷ Tinh rắn chắc, khoẻ mạnh như những con cá kình khổng lồ. Dưới chân Thuỷ Tinh là con rồng uy nguy, cuộn mình chờ đợi chủ nhân. Chính vì sự ngang ngửa về ngoại hình và tài năng này, vua Hùng đã vô cùng phân vân khi lựa chọn.
Đây nhé!b.Gọi số cần tìm là a.
Ta có: a : 3 dư 1 a + 2 3
a : 5 dư 3 a + 2 5 và a là nhỏ nhất
a : 7 dư 5 a + 2 7
a + 2 BCNN( 3, 5, 7 ).
BCNN( 3, 5, 7 ) = 3.5.7 = 105.
a + 2 = 105
a = 103
Đây nhé!
Lấy sao cho mà nên
cân có nên là tam giác đều suy ra
Thấy (góc ngoài tại đỉnh của tam giác ) nên
Suy ra (hai góc tương ứng bằng nhau) và (hai cạnh tương ứng)
Lại có nên
cân tại có nên nó là tam giác đều.
Đây nhé!
Thay A bằng N nhé!
N=5.2^30.3^18-2^29.3^18/(5.2^28-2^29.7).3^18 A=(5.2^30-2^29).3^18/(5.2^28-2^29.7).3^18 A=(5.2-1).2^29/(5-7.2).2^28 N=9.2/-9=18/-9=2
sai
1. The house ís old but ít's big.
2. These are elephants so cute.
3. I and my friend go to school
4. The school is big but it's old.
5. The city is noisy and crowded.
Đây nhé chị Cao Hà Anh !
E mới học lớp 5 nhưng em chắc chắn câu của em rất đúng
Nhân vật cô bé bán diêm trong tác phẩm cùng tên của An-đéc-xen là một cô bé thật đáng thương. Cô bé nhà nghèo, mồ côi mẹ từ khi bà em mất, em phải sống cùng với người cha hay đánh đập, mắng nhiếc, chửi rủa. Em sống ở trên gác xép mái nhà lạnh lẽo và tối tăm. Em phải đi bán diêm để kiếm sống qua ngày. Trong một đêm giao thừa, một cô bé đầu trần, chân đất, bụng đói dò dẫm trong bóng tối. Suốt cả ngày hôm đó em không bán được bao diêm nào. Ngay cả có người nhìn thấy em rao hàng cũng không ai mua một cái và không ném cho em một đồng nào. Em ngồi nép trong một xó tường trong giá rét, nếu em không bán được bao diêm nào thì em sẽ bị cha mắng. Vì vậy em chẳng dám về nhà. Giữa trời giá rét đó em chỉ có một ước mơ duy nhất là có cuộc sống trước đây khi bà và mẹ em còn sống. Ước mơ chính đáng đó cũng là ước mơ chung của bao đứa trẻ bất hạnh khác. Nhưng thương thay, em đã đạt được hạnh phúc đó, khi em cùng bà lên thiên đường. Em hạnh phúc trước khi chết. Đôi má ửng hồng cùng nụ cười trên môi như chứng minh rằng em ra đi thật hạnh phúc. Cái chết của em đã tố cáo xã hội bất công vô cảm. Qua đó tác giả muốn khẳng định và tố cáo xã hội đương thời tàn nhẫn thiếu tình thương đối với những trẻ em nghèo.