BÙI THU HUYỀN

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của BÙI THU HUYỀN
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

 

Ngôi kể: Ngôi thứ ba.

 

Câu 2:

 

Điểm nhìn trong đoạn trích: Điểm nhìn của nhân vật Chi-hon (con gái thứ ba).

 

Câu 3:

 

Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn trích:

        Tương phản: So sánh giữa việc “mẹ bị lạc” và “cô đang tham dự triển lãm sách”.

        Liệt kê: “Lúc mẹ bị xô tuột khỏi tay bố, cô đang cùng đồng nghiệp tham dự triển lãm sách… cô đang cầm trên tay bản dịch tiếng Trung cuốn sách của cô tại một quầy sách.”

 

Tác dụng:

Nhấn mạnh sự đối lập giữa hoàn cảnh bất hạnh của người mẹ và sự bận rộn, thành công của người con gái. Điều này làm nổi bật sự vô tâm, khoảng cách giữa mẹ và con, đồng thời khơi gợi nỗi ân hận sâu sắc của Chi-hon khi nhớ về mẹ.

 

Câu 4:

 

Phẩm chất của người mẹ:

        Sự kiên cường, mạnh mẽ: “Mẹ nắm chặt tay cô, bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững…”

        Sự hi sinh, yêu thương con: “Nếu là con thì mẹ đã thử cái váy này,” mẹ cô lẩm bẩm.

 

Câu văn thể hiện phẩm chất:

        “Mẹ nói: ‘Không, mẹ thích kiểu này, chỉ có điều mẹ thì không mặc được.’”

        “Sao một con người như vậy có thể bị lạc?”

 

Câu 5:

 

Chi-hon đã hối tiếc:

Cô hối tiếc vì đã không mặc thử chiếc váy mà mẹ thích, làm mẹ buồn. Cô cũng ân hận vì đã không trân trọng sự quan tâm và tình yêu của mẹ khi bà còn hiện diện.

 

Đoạn văn:

Những hành động vô tâm có thể gây tổn thương sâu sắc cho những người thân yêu mà ta thường không nhận ra cho đến khi quá muộn. Như Chi-hon, vì mải mê với cuộc sống riêng mà không nhận ra sự quan tâm lặng lẽ của mẹ, nhiều người trong chúng ta cũng dễ bỏ quên những người thân yêu nhất. Chỉ khi đối diện với mất mát, ta mới thấm thía sự quan trọng của tình cảm gia đình. Vì vậy, hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên những người thân yêu, thể hiện tình cảm và sự quan tâm khi còn có cơ hội. Việc sống chân thành và yêu thương sẽ giúp chúng ta không phải sống trong day dứt và ân hận.

 

Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận.

Câu 2:
Nội dung chính của đoạn trích: 
Bài viết bàn luận về ý nghĩa của cái chết như một lời nhắc nhở con người hãy sống tốt hơn, sống có ý nghĩa, biết trân trọng và cư xử nhân văn với những người xung quanh khi họ còn hiện diện.

Câu 3: 
Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn trích: So sánh: “Đời sống chúng ta đang sống” là “một cánh đồng”. “Cái chết”là “một cánh đồng bên cạnh mà chúng ta chưa hề biết.”Có tác dụng: Gợi hình ảnh gần gũi và dễ hình dung, giúp người đọc liên tưởng đến sự kết nối giữa sự sống và cái chết như một chuỗi liên tục. Ngoài ra, tạo cảm giác an yên, giúp người đọc giảm bớt sự sợ hãi trước cái chết và suy nghĩ tích cực hơn về ý nghĩa của cuộc sống. Đồng thời thể hiện thái độ tích cực, lạc quan của tác giả đối với cuộc sống.

Câu 4:
Tác giả cho rằng:Cái chết chứa đựng lời nhắc nhở con người hãy sống tốt hơn, sống chân thực và nhân văn hơn. Tôi đồng tình với ý kiến của tác giả vì: Cái chết là một quy luật tất yếu, nhưng nó khiến con người nhận ra sự hữu hạn của đời sống, từ đó biết trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại.Khi đối diện với sự mất mát, chúng ta thường thức tỉnh những giá trị nhân văn và đạo đức mà đôi khi cuộc sống bận rộn khiến ta lãng quên. Điều này giúp chúng ta biết yêu thương, sẻ chia và ứng xử tốt đẹp hơn với những người xung quanh.

Câu 5: 
Thông điệp ý nghĩa nhất mà tôi rút ra từ văn bản:Hãy sống chân thành, nhân văn và trân trọng những người xung quanh khi họ còn hiện diện. Vì cuộc sống vô thường, thời gian của mỗi người đều có giới hạn. Việc sống tốt khi còn cơ hội sẽ giúp chúng ta không hối tiếc khi phải chia xa những người thân yêu. Đồng thời, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm và cách ứng xử với cộng đồng, từ đó xây dựng một cuộc sống có ý nghĩa và nhân ái hơn.