giang nhiên nhiên

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của giang nhiên nhiên
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

1. Franklin D. Roosevelt

"Quốc gia nào không biết bảo vệ đất là đang tự tay giết chính mình. Rừng là lá phổi của chúng ta."
Câu nói này nhấn mạnh tầm quan trọng thiết yếu của rừng và tài nguyên thiên nhiên đối với sự sống và sự tồn vong của dân tộc.


2. Câu tục ngữ của người Việt:

“Rừng vàng biển bạc.”
Thể hiện sự giàu có phi vật chất và giá trị sống lâu dài mà thiên nhiên - đặc biệt là rừng và biển - đem lại cho con người.


3. Từ bài học đạo đức phổ thông:

“Tài nguyên thiên nhiên phong phú nhưng không phải là vô hạn. Nếu không sử dụng tiết kiệm và hợp lý, nó sẽ cạn kiệt và ảnh hưởng đến cuộc sống tương lai của con người.”
Đây là lời nhắc về trách nhiệm sử dụng bền vững và tiết kiệm tài nguyên — phù hợp với tinh thần môn Ngữ văn và đạo đức lớp 9. Bài Giảng Viole



Bài văn: Kể lại một lần em giúp đỡ người khác

Trong cuộc sống, mỗi con người không thể sống tách biệt mà luôn cần có sự quan tâm, chia sẻ của những người xung quanh. Có thể với ta, một việc làm là rất nhỏ, nhưng với người khác, đó lại là niềm vui, là chỗ dựa tinh thần lớn lao. Em đã từng trải qua một kỉ niệm sâu sắc khi được giúp đỡ một người khác. Đó là một buổi sáng đáng nhớ, em đã giúp một bạn nhỏ tìm lại chiếc cặp bị thất lạc.

Hôm ấy là một buổi sáng đầu thu, trời se se lạnh. Ánh nắng vàng trải dài trên con đường em đến trường. Vì đi sớm nên em thong thả đi bộ qua công viên gần nhà. Chim chóc ríu rít trên cành, vài chiếc lá vàng rơi theo từng cơn gió, tạo nên một khung cảnh thật đẹp. Em vừa đi vừa ngắm cảnh thì bỗng nghe thấy tiếng nức nở ở gần đó. Em nhìn quanh và phát hiện một cậu bé khoảng sáu, bảy tuổi đang loay hoay tìm kiếm dưới ghế đá.

Cậu bé nhỏ nhắn, mặc bộ đồng phục tiểu học gọn gàng nhưng khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, đôi mắt đỏ hoe. Em tiến lại gần, nhẹ nhàng hỏi:
– “Em ơi, em tìm gì thế?”

Cậu bé ngẩng lên, vừa sụt sùi vừa đáp:
– “Chị ơi, em làm mất chiếc cặp sách rồi. Trong đó có tất cả vở, bút và hộp bút nữa. Nếu không có cặp, em sợ sẽ bị cô giáo mắng.”

Nhìn vẻ mặt vừa lo lắng vừa sợ hãi của cậu, em chợt thấy thương vô cùng. Em liền trấn an:
– “Đừng lo, để chị cùng tìm với em. Chắc chắn mình sẽ tìm thấy thôi.”

Nói rồi, em và cậu bé cùng nhau đi tìm quanh công viên. Chúng em nhìn vào gầm ghế, lật từng bụi cây, cả hai người đều khẩn trương như đang tham gia một cuộc tìm kiếm lớn. Cậu bé vừa đi vừa chấm nước mắt. Thấy vậy, em càng cố gắng tìm nhanh hơn. Sau vài phút, em bất ngờ nhìn thấy một chiếc cặp màu xanh kẹt dưới gầm ghế đá, có lẽ ai đó ngồi nghỉ đã vô tình đá vào. Em reo lên:
– “A, tìm thấy rồi!”

Cậu bé vội chạy tới, đôi mắt sáng lên. Em kéo chiếc cặp ra, phủi bụi rồi trao tận tay cho cậu. Lúc ấy, cậu bé nở một nụ cười thật tươi, đôi mắt long lanh như ánh nắng buổi sáng. Cậu lí nhí nói:
– “Em cảm ơn chị nhiều lắm. Nếu không có chị, chắc em chẳng biết làm sao cả.”

Nhìn nụ cười rạng rỡ ấy, lòng em cũng ấm áp lạ thường. Em thấy mình thật sự hạnh phúc khi giúp được người khác. Tuy chỉ là một việc làm nhỏ, không tốn nhiều sức lực, nhưng em biết nó có ý nghĩa rất lớn với cậu bé kia.

Sau khi chào tạm biệt, em tiếp tục đến trường. Suốt cả buổi hôm ấy, em vẫn nhớ mãi ánh mắt vui mừng và nụ cười hồn nhiên của cậu bé. Trong lòng em như có một luồng ánh sáng lan tỏa. Em chợt nhận ra: niềm vui không chỉ đến từ việc được nhận mà còn đến từ việc cho đi, từ sự sẻ chia giản dị.

Từ kỉ niệm đó, em học được bài học quý giá: sống cần phải biết quan tâm, giúp đỡ mọi người. Có thể chúng ta chỉ bỏ ra một chút thời gian, một chút công sức, nhưng đổi lại là niềm hạnh phúc, niềm tin và sự gắn kết giữa con người với con người.

Em tự nhủ với bản thân rằng, sau này dù ở đâu, làm gì, em cũng sẽ cố gắng mở lòng hơn, biết yêu thương và giúp đỡ mọi người xung quanh. Bởi cuộc sống chỉ thật sự ý nghĩa khi ta biết sống vì người khác, cùng nhau xây dựng một thế giới đầy tình thương.


bài tham khảo nha bạn