Tạ Ngọc Thuận

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Tạ Ngọc Thuận
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

 “Có thể bỏ qua một số môn, chỉ nên học những môn mình yêu thích” – Quan niệm lệch lạc cần phải được nhìn nhận lại

Trong thời đại phát triển hiện nay, khi giáo dục được đặt lên hàng đầu, việc xây dựng chương trình học đa dạng, toàn diện nhằm phát triển tư duy và nhân cách cho học sinh là điều vô cùng cần thiết. Tuy nhiên, bên cạnh sự phát triển đó, không ít người, đặc biệt là giới trẻ, lại cho rằng: “Có thể bỏ qua một số môn, chỉ nên học những môn mình yêu thích.” Đây là một quan điểm gây tranh cãi, xuất phát từ mong muốn học tập nhẹ nhàng hơn hoặc tập trung vào sở thích cá nhân. Tuy nhiên, tôi hoàn toàn phản đối ý kiến trên, vì nó thể hiện sự lệch lạc trong nhận thức, phiến diện trong cách nhìn về vai trò của giáo dục và mang đến những hệ lụy không nhỏ đối với cá nhân cũng như xã hội.

Trước tiên, cần hiểu rõ nội dung ý kiến trên. “Có thể bỏ qua một số môn” tức là người học có quyền không học, không quan tâm hay thậm chí là phủ nhận giá trị của những môn học ngoài sở thích cá nhân. “Chỉ nên học những môn mình yêu thích” là một lối tư duy lựa chọn có điều kiện, đề cao cảm xúc và sở thích hơn là sự phát triển toàn diện và khoa học. Ẩn sau quan điểm này là suy nghĩ rằng những môn học không thuộc sở trường thì không cần thiết, hoặc sẽ không đem lại lợi ích trực tiếp cho cuộc sống hay nghề nghiệp sau này.

Về bề ngoài, cách suy nghĩ này có vẻ “tiến bộ”, linh hoạt và tạo điều kiện cho người học tự do lựa chọn, phát huy năng lực cá nhân. Tuy nhiên, về bản chất, đây là một quan điểm phiến diện, cảm tính, phản giáo dục và đi ngược lại mục tiêu của việc học toàn diện trong nhà trường. Học không chỉ để biết cái mình thích, mà còn để hiểu cái mình chưa biết, rèn luyện ý chí, tư duy và năng lực giải quyết vấn đề trong mọi lĩnh vực của đời sống.

Trong quan điểm này,chính tư duy học lệch là biểu hiện của lối sống thiếu trách nhiệm chỉ học môn mình thích chính là khởi đầu của tư duy học lệch, dẫn đến tình trạng thiếu hiểu biết toàn diện – điều vô cùng nguy hiểm trong một thế giới đang ngày càng đòi hỏi người lao động phải có tư duy tổng hợp. Một học sinh giỏi Toán nhưng lại xem thường Ngữ văn sẽ khó có thể phát triển tư duy cảm xúc, khả năng giao tiếp, sáng tạo. Ngược lại, một người yêu Văn mà coi nhẹ các môn tự nhiên sẽ thiếu khả năng tư duy logic, xử lý dữ liệu và giải quyết vấn đề.

Hơn nữa, trong cuộc sống, không phải lúc nào ta cũng được làm điều mình yêu thích, mà phải học cách thích nghi với những thứ mình cần – dù không dễ chịu. Từ bỏ những môn không thích ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường thể hiện một thái độ dễ buông xuôi, thiếu kỷ luật và không có tinh thần vượt khó. Thói quen này về lâu dài sẽ khiến con người dễ dàng bỏ cuộc khi gặp khó khăn trong công việc và cuộc sống thực tế. Trường học không chỉ dạy kiến thức mà còn dạy cách sống, cách rèn luyện bản thân. Vậy nếu chỉ chọn việc dễ, việc mình thích để làm, thì lấy đâu ra bản lĩnh và nội lực để đối diện với thử thách sau này?

Tiếp theo, quan niệm “chỉ học những môn mình thích” đã phủ nhận vai trò của các môn học như Lịch sử, Địa lý, Giáo dục công dân, Sinh học… Đây là một sai lầm lớn. Không phải vì bạn không thi Đại học môn Sinh mà Sinh học là vô ích. Không phải bạn không làm nhà khoa học thì Vật lý, Hóa học không cần thiết. Kiến thức ở mỗi môn học đều là một phần thiết yếu để hình thành tư duy và hiểu biết về thế giới xung quanh.

Ví dụ, nếu không học Lịch sử, liệu bạn có hiểu cội nguồn dân tộc? Nếu không học Giáo dục công dân, liệu bạn có biết hành xử đúng mực trong xã hội? Nếu không học Sinh học, bạn có hiểu được cơ thể mình vận hành ra sao để biết chăm sóc bản thân và người khác? Hay nếu không học Toán, bạn sẽ gặp khó khăn trong việc quản lý tài chính cá nhân, lập kế hoạch công việc một cách hợp lý.

Kiến thức không bao giờ là vô nghĩa – nó có thể chưa có giá trị ngay lúc này, nhưng lại là vốn sống lâu dài. Mỗi môn học giống như một viên gạch, xây nên nền móng tư duy toàn diện. Bỏ qua những môn học nào đó không khác gì việc bạn xây nhà mà bỏ đi một phần móng – hậu quả có thể không thấy ngay nhưng sẽ lộ rõ khi bước vào đời.

 Giáo dục là hướng đến sự phát triển toàn diện, không thể tùy tiện lựa chọn.Giáo dục hiện đại không chỉ hướng đến việc đào tạo những người chuyên sâu, mà còn đề cao tính toàn diện, nhân văn và năng lực thích ứng. Nhà trường không dạy một nghề cụ thể, mà chuẩn bị cho học sinh hành trang để bước vào bất kỳ lĩnh vực nào của cuộc sống. Điều đó đòi hỏi học sinh phải tiếp xúc với nhiều lĩnh vực, kể cả những lĩnh vực không yêu thích.

Quan điểm “chỉ học môn mình thích” đi ngược lại tôn chỉ giáo dục toàn diện. Thực tế, nhiều người lúc đầu không hề yêu thích một môn học nào đó, nhưng qua quá trình rèn luyện, tìm hiểu, họ lại phát hiện được thế mạnh của bản thân. Nếu không tiếp xúc, không học, liệu họ có cơ hội khám phá được điều đó?

Hơn nữa, giáo dục còn là một sự đầu tư của xã hội và quốc gia. Không phải ai cũng có điều kiện đi học, vậy nếu ta chọn bỏ môn học theo cảm hứng, chẳng phải đang lãng phí nguồn lực giáo dục và thiếu tôn trọng nỗ lực của bao người phía sau? Học không phải chỉ cho riêng mình, mà còn để sau này đóng góp cho xã hội – vì vậy, việc học chọn lọc, học lệch theo cảm xúc là một cách tiếp cận giáo dục hời hợt, ích kỷ và phiến diện.

Việc phản đối ý kiến “chỉ nên học những môn mình yêu thích” không chỉ là bảo vệ cho chương trình giáo dục hiện hành, mà còn là cách gìn giữ giá trị nhân văn cốt lõi của việc học – đó là phát triển con người toàn diện. Chúng ta không thể trưởng thành chỉ với một mặt mạnh. Con người cần cả lý trí lẫn cảm xúc, cả hiểu biết khoa học lẫn sự cảm thụ nghệ thuật, cả kỹ năng nghề nghiệp lẫn đạo đức công dân. Bài học từ sự phản đối này là: đừng vội khép lại cánh cửa với những điều mình chưa hiểu – vì có thể, đó mới là cơ hội để ta trở nên hoàn thiện hơn.

Tóm lại, quan điểm cho rằng “có thể bỏ qua một số môn, chỉ nên học những môn mình yêu thích” là thiếu thực tế, sai lệch và nguy hiểm. Học tập là hành trình khám phá bản thân và thế giới, không thể bị giới hạn bởi sở thích ngắn hạn. Mỗi môn học là một chìa khóa mở ra tri thức, tư duy và nhân cách – bỏ qua bất kỳ chiếc chìa khóa nào cũng đồng nghĩa với việc tự đóng lại cánh cửa cơ hội. Hãy học như thể đó là đặc ân, chứ không phải nghĩa vụ; hãy học để phát triển toàn diện, để biết thêm chứ không phải biết ít đi.

Và cuối cùng, lời khuyên dành cho mỗi học sinh là: hãy dũng cảm học cả những môn mình không giỏi – vì chính chúng sẽ dạy bạn điều quan trọng nhất: cách vượt qua chính mình.

 

Nguyễn Đức Minh  21 là tính cả ba điểm A B C nữa mà bạn

                          25 - ( 30 + x ) = x - ( 27 - 8 )

                               25 - 30 - x = x - 19

                           25 + (-30)-x  = x - 19

                                -5-x           = x - 19

                                              x  = -5 - ( x - 19 )

                                              x  = -5 - x + 19

                                              x  = 14 - x

                                        x + x  = 14

                                            2x  = 14

                                              x   = 14 : 2

                                              x = 7

                               Vậy x = 7

Gọi số cần tìm là a

Theo bài ra ta có:

a : 9 dư 5 => a-5 ⋮9⇒a-5+36⋮9⇒a+31⋮9 

a : 7 dư 4⇒ a-4 ⋮7⇒a-5+35⋮7⇒a+31⋮7

⇒a+31 là BC(7;9)

⇒a+31⋮63

mà a-3⋮5

\(\left\{{}\begin{matrix}a+31+126\text{⋮}63\\a-3+160\text{⋮}5\end{matrix}\right.\)

\(\left\{{}\begin{matrix}a+157\text{ ⋮}63\\a+157\text{ ⋮}5\end{matrix}\right.\)

\(a+157\in BC\left(63;5\right)\)

\(\Rightarrow a+157\in B\left(315\right)\)

mà a nhỏ nhất nên ⇒ a + 157 nhỏ nhất

                               ⇒a + 157 = 315

                               ⇒a = 315 - 157

                               ⇒a = 158