Viết một bài văn tả quê hương của em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Mặc dù chỉ gặp em một vài lần, nhưng hình ảnh của em vẫn luôn in sâu trong tâm trí tôi. Em là một cô bé có vẻ ngoài nhỏ nhắn, xinh xắn, với đôi mắt sáng ngời và nụ cười luôn rạng rỡ. Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên gặp em, em đứng một mình ở góc sân trường, nhìn ra xa như đang mơ màng về một điều gì đó. Đôi mắt em, to tròn và đen láy, luôn ánh lên sự tò mò, thích thú với những điều xung quanh.
Em có mái tóc dài, đen mượt, được buộc gọn gàng bằng chiếc nơ màu đỏ. Khi em chạy, những lọn tóc bay lất phất, như mang theo cả sự vui tươi, hồn nhiên của tuổi thơ. Em ăn mặc rất giản dị, một chiếc áo trắng tinh khôi và chiếc váy xanh nhạt, nhưng nhìn vào lại thấy em rất nổi bật giữa đám đông, bởi sự ngây thơ và trong sáng toát ra từ từng hành động của em.
Cái tôi ấn tượng nhất ở em không phải là vẻ ngoài đáng yêu mà chính là sự thông minh, nhanh nhẹn trong những câu trả lời của em. Mỗi lần tôi hỏi gì, em luôn trả lời một cách chân thành và rõ ràng. Đặc biệt là lần em giúp đỡ tôi trong buổi học ngoại khóa. Khi tôi lúng túng không biết làm gì, em đã kiên nhẫn chỉ dẫn, giải thích từng bước một cho tôi. Sự nhiệt tình và tình cảm chân thành của em khiến tôi cảm thấy rất quý mến và trân trọng.
Dù thời gian gặp em không dài, nhưng tôi luôn nhớ mãi hình ảnh của một cô bé nhỏ nhắn, dễ thương, thông minh và hiền lành. Mỗi lần nghĩ về em, tôi lại cảm thấy lòng mình ấm áp, như được truyền thêm sức mạnh từ chính sự lạc quan, tươi vui của em. Em là người em gái mà tôi sẽ không bao giờ quên, dù chỉ gặp nhau một vài lần.
like mình nhé

- "Tiếng chim líu lo như những lời thì thầm ngọt ngào của buổi sớm mai."
→ Tiếng chim được nhân hóa như một người thì thầm nhẹ nhàng. - "Tiếng chim hót vang rộn rã như một bản nhạc vui tươi của mùa xuân."
→ So sánh tiếng chim như một bản nhạc do con người sáng tác. - "Chim hót ríu rít như những đứa trẻ đang trò chuyện vui vẻ."
→ Nhân hóa tiếng chim thành cuộc trò chuyện giữa trẻ em. - "Tiếng chim cất lên như giọng hát trong trẻo của một cô bé đang ngân nga."
→ So sánh với giọng hát con người để tạo sự gần gũi. - "Chim ca líu lo như những nghệ sĩ đường phố đang biểu diễn bản nhạc của riêng mình."
→ Biến chim thành những nghệ sĩ, tạo hình ảnh sinh động.
Tiếng chim hót như một bản nhạc làm xua tan đi những muộn phiền. 🐦


lớp 5 cơ à , cũng đc
Tham khảo bài văn dưới đây
Thuở xưa, nước ta bị quân Hán đô hộ. Chúng rất tàn ác, hà hiếp nhân dân ta và ra sức vơ vét của cải.
Bấy giờ ở huyện Mê Linh có hai người con gái tài giỏi: chị là Trưng Trắc và em là Trưng Nhị. Cả hai bà đều giỏi võ nghệ và nuôi chí giành lại non sông. Trưng Trắc có chồng là Thi Sách. Thi Sách là Lạc tướng cũng cùng chí hướng với vợ. Tướng giặc là Tô Định làm thứ sử Giao Châu thời ấy biết được bèn lập mưu giết chết Thi Sách. Nợ nước, thù nhà, Hai Bà Trưng phất cờ khởi nghĩa. Quân của hai bà đi đến đâu, giặc tan đến đó. Với đoàn quân khởi nghĩa hừng hực khí thế chiến đấu và chiến thắng, Hai Bà tiến về giải phóng thành Luy Lâu. Tướng giặc Tô Định tháo chạy về nước. Hai Bà lên ngôi vua, xưng là Trưng Nữ Vương.
Năm 43, quân giặc cử Mã Viện, đại tướng lão luyện đốc quân đàn áp cuộc khởi nghĩa. Hai Bà lãnh đạo quân ta chiên đấu anh dũng nhưng vì thế giặc quá mạnh, yếu thế, Hai Bà nhảy xuống sông Hát Giang tuẫn tiết. Dân ta lại chìm trong vòng áp bức của giặc phương Bắc. Dù vậy, tấm gương oanh liệt của Hai Bà Trưng vẫn ngời sáng nghìn thu.

Mát sống ở trang trại từ nhỏ: Mát sống cùng ông nội ở "Trang trại rừng" từ nhỏ, đây là cơ nghiệp của tổ tiên để lại. Điều này cho thấy Mát đã gắn bó với trang trại từ rất sớm.
Mát cùng ông chăm sóc rừng cây: Hằng ngày, Mát cùng ông nội chăm sóc rừng cây. Dưới sự chỉ dạy của ông, Mát nhớ được tên và đặc tính của nhiều loại cây. Việc này thể hiện sự yêu thích và tâm huyết của Mát dành cho trang trại.
Mát hứa với ông nội sẽ bảo vệ trang trại: Trước khi qua đời, ông nội gửi gắm trang trại cho Mát, và Mát đã hứa với ông sẽ bảo vệ trang trại thật tốt và gìn giữ những hồi ức đẹp tại nơi này. Điều này cho thấy Mát coi trọng trang trại như thế nào.
Mát đau xót khi trang trại bị cháy: Khi trang trại bị cháy, Mát đã rất đau xót và kiệt sức, thậm chí ngất lịm đi. Điều này cho thấy Mát yêu quý và trân trọng trang trại đến mức nào.
Mát quyết tâm khôi phục trang trại: Sau khi tỉnh dậy, Mát đã quyết tâm khôi phục trang trại bằng mọi giá. Anh đã biến những thân cây cháy đen thành than củi để bán, lấy tiền mua cây giống về trồng lại. Điều này thể hiện ý chí và quyết tâm của Mát trong việc bảo vệ và xây dựng lại trang trại.
Trang trại được gọi là "Rừng của Mát": Nhiều năm sau, trang trại phủ một màu xanh mướt và được mọi người gọi là "Rừng của Mát" với niềm khâm phục cậu chủ mới của nó. Điều này cho thấy Mát đã dành rất nhiều tâm huyết và tình cảm cho trang trại.
giải hộ tôi bài này:
Hộp bút của Bách có 1 chiếc bút mực, 1 chiếc bút chì và 1 chiếc bút bi. |
3
8

1) Sông hương
2) Sông Hồng.
3)Sông Lam
4)Sông Ngân(Ngân Hà)
5)Sông Bạch Đằng.
6)Sông Bạch Đằng.
7)Sông Hậu Giang
8)Sông Đà
9)Sông Cửa Long( hay Cửu Long Giang)
1) Sông hương
2) Sông Hồng.
3)Sông Lam
4)Sông Ngân(Ngân Hà)
5)Sông Bạch Đằng.
6)Sông Bạch Đằng.
7)Sông Hậu Giang
8)Sông Đà
9)Sông Cửa Long( hay Cửu Long Giang)

a. Trời (CN)// không mưa (VN).
b. Trời (CN1)// không mưa (VN1) nên ruộng đồng (CN2)// khô hạn, nứt nẻ (VN2).
c. Những cánh buồm chung thuỷ cùng con người (CN)// vượt qua bao nhiêu sóng nước, thời gian (VN)
d. Đến nay (TN), con người (CN1)// đã có những con tàu to lớn vượt biển khơi (VN1), nhưng những cánh buồm(CN2)// vẫn sống mãi cùng sông nước và con người. (VN2)
e. Chúng tôi (CN1)// đi chăn trâu (VN1), ngày nào( TN) cũng qua suối (VN2).
g. Cỏ (CN1)//gần nước tươi tốt (VN1) nên trâu(CN2)// ăn cỏ miền theo bờ suối, rồi mới lên đồi, lên núi. (VN2)
h.Chiều về (TN), đàn trâu (CN1)// no cỏ đằm mình dưới suối (VN1), chúng tôi (CN2)// tha thẩn tìm những viên đá đẹp cho mình (VN2).
i. Ruộng đồng (CN)// khô hạn, nứt nẻ (VN).
a. Trời (CN)// không mưa (VN).
b. Trời (CN1)// không mưa (VN1) nên ruộng đồng (CN2)// khô hạn, nứt nẻ (VN2).
c. Những cánh buồm chung thuỷ cùng con người (CN)// vượt qua bao nhiêu sóng nước, thời gian (VN)
d. Đến nay (TN), con người (CN1)// đã có những con tàu to lớn vượt biển khơi (VN1), nhưng những cánh buồm(CN2)// vẫn sống mãi cùng sông nước và con người. (VN2)
e. Chúng tôi (CN1)// đi chăn trâu (VN1), ngày nào( TN) cũng qua suối (VN2).
g. Cỏ (CN1)//gần nước tươi tốt (VN1) nên trâu(CN2)// ăn cỏ miền theo bờ suối, rồi mới lên đồi, lên núi. (VN2)
h.Chiều về (TN), đàn trâu (CN1)// no cỏ đằm mình dưới suối (VN1), chúng tôi (CN2)// tha thẩn tìm những viên đá đẹp cho mình (VN2).
i. Ruộng đồng (CN)// khô hạn, nứt nẻ (VN).

Bài thơ "Trong lời mẹ hát" của Trương Nam Hương đã chạm đến trái tim của bao người đọc, gợi lên những cảm xúc sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng. Hình ảnh người mẹ với những đổi thay về ngoại hình theo thời gian khiến lòng ta không khỏi xót xa và nghẹn ngào.
Trong ký ức của tôi, mẹ luôn là người phụ nữ xinh đẹp và trẻ trung. Mái tóc mẹ đen nhánh, óng ả, làn da mịn màng và đôi mắt luôn ánh lên nụ cười ấm áp. Nhưng thời gian trôi qua, mẹ ngày càng già đi. Mái tóc đen ngày nào đã lốm đốm những sợi bạc, rồi dần dần phủ đầy một màu trắng xóa. Làn da mẹ không còn căng mịn như trước, thay vào đó là những nếp nhăn hằn sâu theo năm tháng. Đôi mắt mẹ cũng không còn tinh anh, thay vào đó là những vết chân chim và ánh nhìn đượm buồn.
Nhìn những đổi thay về ngoại hình của mẹ, lòng tôi không khỏi xót xa. Tôi cảm thấy như thời gian đã lấy đi của tôi những gì quý giá nhất. Tôi nhớ những ngày còn bé, mẹ thường ôm tôi vào lòng, hát cho tôi nghe những bài hát ru ngọt ngào. Mẹ kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích về những nàng công chúa xinh đẹp và những chàng hoàng tử dũng cảm. Mẹ luôn là người bạn thân thiết, là chỗ dựa vững chắc cho tôi trong cuộc sống.
Nhưng giờ đây, khi mẹ đã già yếu, tôi mới nhận ra rằng mình đã quá vô tâm. Tôi đã không dành đủ thời gian cho mẹ, không quan tâm đến cảm xúc của mẹ. Tôi đã quá mải mê với cuộc sống của riêng mình mà quên mất rằng mẹ đang ngày càng già đi.
Tôi cảm thấy hối hận và day dứt. Tôi muốn bù đắp cho mẹ, muốn dành tất cả thời gian và tình yêu thương của mình cho mẹ. Tôi muốn chăm sóc mẹ, muốn làm cho mẹ vui lòng. Tôi muốn mẹ biết rằng tôi yêu mẹ rất nhiều.
Tôi tin rằng, dù thời gian có trôi qua, dù ngoại hình của mẹ có thay đổi, thì tình cảm của tôi dành cho mẹ vẫn không bao giờ thay đổi. Mẹ vẫn luôn là người mẹ tuyệt vời nhất trong trái tim tôi.
quê em có rất nhiều j97
Quê em là một làng cổ ven sông Đuống, thuộc huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Mùa xuân đến, khung cảnh quê em đẹp như một bức tranh được vẽ bởi bàn tay của một họa sĩ tài hoa.
Sau rằm tháng Giêng, tuy Tết đã hết nhưng không khí Tết cùng sức sống của mùa xuân vãn rạo rực, xôn xao trong lòng người và vạn vật. Dưới mưa xuân lất phất bay, cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Những búp lá non màu ngọc bích rung rinh nhè nhẹ trước gió xuân hây hẩy.
Trời rét ngọt, xóm thôn thơm nức mùi hoa bưởi, hoa cau. Mùi hương dân dã, mộc mạc và vô cùng quen thuộc của làng quê như lắng đọng trong làn mưa bụi li ti rắc trên mái tóc, trên vai áo người qua kẻ lại và thấm đẫm trong từng câu quan họ, từng làn điệu chèo réo rắt ngân nga nơi bến nước, sân đình, khắp làng trên xóm dưới.
Ngoài đồng, lúa chiêm đang lên xanh mơn mởn. Một màu xanh trải rộng tới tận chân trời tím biếc, nhạt nhòa trong mưa xuân giăng giăng. Đôi ba cánh cò trắng phau phau chao liệng trên mặt ruộng thấp thoáng bóng người đang lúi húi làm cỏ, bón phân cho lúa.
Xa xa, dòng sông Đuống nước trong veo, êm đềm chảy qua những ruộng mía, nương dâu trải dài tít tắp. Mấy chiếc thuyền câu dập dềnh trên sóng. Từ trong mui, khói lam tỏa ra, la đà vẫn vít trong sương chiều bảng lảng. Cảnh đẹp như trong một giấc mơ.!
Mùa xuân đến, đất trời như trẻ lại, tràn đầy sức sống và lòng người cũng rạo rực, phơi phới cùng xuân. Đất nước đổi mới nhanh chóng từng ngày và quê hương em cũng đang thay da đổi thịt nhưng vẻ đẹp thanh bình vốn có tự ngàn đời chắc chắn sẽ mãi mãi vẹn nguyên trong tâm hồn của những người con sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này.