K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 giờ trước (13:16)

Trong những trang sử vàng chói lọi của dân tộc Việt Nam, có một cái tên luôn được nhắc đến với lòng tôn kính vô hạn: Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ông không chỉ là một vị tướng tài ba, người anh cả của Quân đội nhân dân Việt Nam, mà còn là một con người kiệt xuất, đã cống hiến trọn đời cho sự nghiệp giải phóng dân tộc. Cuộc đời và sự nghiệp của ông gắn liền với những sự kiện lịch sử trọng đại, mà nổi bật nhất là Chiến dịch Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu.

Võ Nguyên Giáp sinh ra tại Quảng Bình, vốn là một nhà giáo, một nhà báo yêu nước. Với trí tuệ uyên bác và lòng nhiệt thành cách mạng, ông đã sớm đi theo con đường cứu nước. Từ một thanh niên trí thức, ông trở thành người học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh, được Bác tin tưởng giao phó trọng trách xây dựng lực lượng vũ trang cách mạng. Dù chưa từng qua một trường lớp quân sự nào, Võ Nguyên Giáp đã chứng tỏ mình là một thiên tài quân sự với những tư duy chiến lược độc đáo và tầm nhìn xa trông rộng.

Sự kiện làm nên tên tuổi của Đại tướng và cũng là đỉnh cao trong cuộc đời binh nghiệp của ông chính là Chiến dịch Điện Biên Phủ năm 1954. Lúc bấy giờ, thực dân Pháp đã xây dựng tại đây một tập đoàn cứ điểm quân sự kiên cố, được đánh giá là "bất khả xâm phạm". Thế nhưng, với ý chí quyết tâm giành độc lập, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã đưa ra một quyết định lịch sử: thay đổi phương châm từ "đánh nhanh thắng nhanh" sang "đánh chắc tiến chắc". Đây là một quyết định vô cùng táo bạo, bởi nó đòi hỏi một sự kiên nhẫn, một kế hoạch tỉ mỉ và một sự chuẩn bị lâu dài. Quyết định này đã thể hiện tầm nhìn của một vị tướng không chỉ biết đánh mà còn biết thắng một cách chắc chắn.

Suốt 56 ngày đêm, dưới sự chỉ huy tài tình của Đại tướng, quân và dân ta đã chiến đấu anh dũng, vượt qua mọi khó khăn, gian khổ. Từ việc kéo pháo bằng tay vào trận địa đến việc đào hàng trăm ki-lô-mét chiến hào, tất cả đều thể hiện ý chí "quyết chiến quyết thắng". Sáng ngày 7 tháng 5 năm 1954, lá cờ "Quyết chiến Quyết thắng" của quân đội ta tung bay trên nóc hầm tướng De Castries. Chiến thắng Điện Biên Phủ đã làm nên "tiếng sấm Điện Biên", buộc thực dân Pháp phải ký Hiệp định Genève, kết thúc cuộc chiến tranh xâm lược, mở ra một kỷ nguyên mới cho dân tộc.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp không chỉ được kính trọng vì những chiến công hiển hách mà còn bởi đạo đức và phong cách sống giản dị, gần gũi. Ông là một người thầy, một người anh vĩ đại, luôn yêu thương, quan tâm đến cán bộ và chiến sĩ. Hình ảnh một vị Đại tướng luôn lắng nghe, trăn trở trước mỗi trận đánh, luôn đặt tính mạng của binh sĩ lên trên hết đã đi sâu vào lòng mỗi người dân Việt Nam.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã ra đi nhưng tên tuổi, sự nghiệp và những cống hiến to lớn của ông sẽ sống mãi trong lòng dân tộc, là biểu tượng của lòng yêu nước, ý chí kiên cường và tài năng quân sự xuất chúng của con người Việt Nam.

22 tháng 9

Đó là một buổi sáng mùa đông se lạnh nhưng trong lòng em lại hân hoan khó tả. Hôm nay, lớp em có một chuyến đi tham quan ngoại khóa đến Văn Miếu - Quốc Tử Giám, trường đại học đầu tiên của Việt Nam. Đây là nơi đã nuôi dưỡng biết bao nhân tài cho đất nước qua nhiều thế hệ.


Vừa bước qua cánh cổng chính, một không gian trang nghiêm, cổ kính hiện ra trước mắt. Những bức tường gạch nhuốm màu thời gian, những mái ngói rêu phong và những hàng cây cổ thụ xanh mát khiến chúng em cảm nhận được sự thiêng liêng và trầm mặc của nơi này. Em đặc biệt ấn tượng với khuê văn các - biểu tượng của Văn Miếu. Kiến trúc độc đáo, tinh tế với hình ảnh các ô cửa sổ tròn như ánh sáng tri thức, đã khơi dậy trong em sự tò mò và lòng tự hào về văn hóa dân tộc. Tiếp tục hành trình, chúng em được chiêm ngưỡng hồ Thiên Quang Tỉnh trong xanh, mặt nước phẳng lặng như tấm gương phản chiếu bầu trời. Nơi đây như một khoảng lặng yên bình, giúp chúng em tĩnh tâm và suy ngẫm về giá trị của tri thức. Hai bên hồ là những hàng cây cổ thụ tỏa bóng mát, làm dịu đi cái nắng nhẹ của buổi trưa.

Điểm đến tiếp theo là khu bia tiến sĩ. Từng tấm bia đá lớn được đặt trên lưng những con rùa khổng lồ, khắc tên các vị tiến sĩ đã đỗ đạt trong các kỳ thi ngày xưa. Đọc những cái tên và năm thi, em có thể hình dung ra biết bao nhiêu tấm gương học tập xuất sắc, không quản khó khăn để cống hiến cho đất nước. Những tấm bia này không chỉ là chứng nhân lịch sử mà còn là nguồn cảm hứng lớn lao, thôi thúc chúng em phải nỗ lực học tập để mai sau xây dựng đất nước. Cuối cùng, chúng em dừng chân tại khu điện thờ chính. Không gian trang nghiêm, linh thiêng khiến ai nấy đều cúi đầu thành kính. Chúng em dâng hương, cầu nguyện cho một năm học tập thuận lợi và gửi gắm những ước mơ, hoài bão của mình.

Chuyến đi kết thúc, nhưng những cảm xúc và bài học từ Văn Miếu vẫn còn đọng lại mãi trong em. Nơi đây không chỉ là một di tích lịch sử mà còn là biểu tượng của tinh thần hiếu học, của truyền thống tôn sư trọng đạo. Em thầm hứa với lòng mình sẽ cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với truyền thống vẻ vang của cha ông. Chuyến đi đã giúp em hiểu rõ hơn về giá trị của tri thức và tầm quan trọng của việc học tập, để trở thành một người có ích cho xã hội.

17 giờ trước (16:00)

Đánh răng ít nhất hai lần mỗi ngày (sáng và tối) với kem đánh răng chứa fluoride. Sử dụng bàn chải lông mềm và chải răng theo chuyển động tròn nhẹ nhàng, làm sạch tất cả các bề mặt răng.

21 tháng 9

Dựa vào văn bản " Tôi đi học " của Thanh Tịnh, ta thấy buổi tựu trường đầu tiên của cậu bé hiện lên vừa bỡ ngỡ, vừa thiêng liêng. Qua đó, ta càng cảm nhận rõ tầm quan trọng của phụ huynh và nhà trường trong việc giáo dục trẻ em. Trước hết, phụ huynh là những người đồng hành, dìu dắt con trong những bước đi đầu tiên của quá trình học tập. Trong văn bản, hình ảnh người mẹ ân cần nắm tay con dẫn đến trường không chỉ thể hiện tình yêu thương mà còn là sự định hướng, trao gửi niềm tin cho con. Nếu không có cha mẹ nâng đỡ, động viên, trẻ em sẽ dễ bỡ ngỡ, lo lắng khi bước vào một môi trường mới. Bên cạnh gia đình, nhà trường chính là nơi nuôi dưỡng, rèn luyện và hình thành nhân cách cho trẻ. Người thầy trong tác phẩm hiện lên hiền từ, ân cần, đã làm cho nỗi lo âu của học trò tan biến, thay vào đó là sự háo hức được học hành. Như vậy, phụ huynh và nhà trường giữ vai trò quan trọng, gắn kết với nhau để giúp trẻ em phát triển toàn diện. Sự phối hợp chặt chẽ giữa gia đình và nhà trường chính là nền tảng vững chắc cho hành trình tri thức và nhân cách của mỗi con người.

Nhớ gift tui 1 like :>

21 tháng 9

Dựa vào văn bản " Tôi đi học " của Thanh Tịnh, ta thấy buổi tựu trường đầu tiên của cậu bé hiện lên vừa bỡ ngỡ, vừa thiêng liêng. Qua đó, ta càng cảm nhận rõ tầm quan trọng của phụ huynh và nhà trường trong việc giáo dục trẻ em. Trước hết, phụ huynh là những người đồng hành, dìu dắt con trong những bước đi đầu tiên của quá trình học tập. Trong văn bản, hình ảnh người mẹ ân cần nắm tay con dẫn đến trường không chỉ thể hiện tình yêu thương mà còn là sự định hướng, trao gửi niềm tin cho con. Nếu không có cha mẹ nâng đỡ, động viên, trẻ em sẽ dễ bỡ ngỡ, lo lắng khi bước vào một môi trường mới. Bên cạnh gia đình, nhà trường chính là nơi nuôi dưỡng, rèn luyện và hình thành nhân cách cho trẻ. Người thầy trong tác phẩm hiện lên hiền từ, ân cần, đã làm cho nỗi lo âu của học trò tan biến, thay vào đó là sự háo hức được học hành. Như vậy, phụ huynh và nhà trường giữ vai trò quan trọng, gắn kết với nhau để giúp trẻ em phát triển toàn diện. Sự phối hợp chặt chẽ giữa gia đình và nhà trường chính là nền tảng vững chắc cho hành trình tri thức và nhân cách của mỗi con người.

21 tháng 9

Trăng sáng trải dài bên suối,
Tiếng chim ngân vọng giữa rừng.
Lá rơi khẽ khàng trong gió,
Hồn quê lan tỏa mênh mông.

Dòng sông lững lờ trôi mãi,
Khói lam tỏa nhẹ mái tranh.
Tình quê chan hòa nỗi nhớ,
Theo ta suốt cả hành trình.

Nhớ cho 1 like đấy :>

Làng xóm đêm sâu lửa tắt rồi,
Chị Dậu bồng con mắt lệ rơi.
Thuế sưu đè nặng vai gầy mỏng,
Quan lại hung hăng miệng thét cười.

Bán chó, bán con lòng quặn thắt,
Giữ chồng, giữ nghĩa dạ không vơi.
Đêm tối mịt mùng che kiếp khổ,
Sáng lên nhân phẩm chẳng thể vời.

Trăng treo vắt ngang sông (tượng hình)
Sóng gợn lăn tăn rì rào (“rì rào” – tượng thanh)
Tre nghiêng che bến nhỏ (tượng hình)
Cò vỗ cánh kêu quang quác (“quang quác” – tượng thanh)