có ý kiến cho rằng ,đọc một câu thơ hay ,người ta không thấy câu thơ mf chỉ thấy tình người trong đó
từ đoạn trích sau trong bài thơ thời trong xanh của trương nam hương hãy khám phá tình người mà tác giả gửi gắm
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn tham khảo rồi làm nhé:https://www.toploigiai.vn/hoi-dap/co-y-kien-cho-rang-doc-mot-cau-tho-hay-nguoi-ta-khong-thay-cau-tho-chi-con-thay-tinh-nguoi-1
Tình người trong bài thơ "Cảnh khuya" của Bác Hồ chính trong câu thơ :"Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà". Bác tuy ngắm cảnh đẹp như thế mà vẫn nghĩ cho dân,cho vận mệnh đất nước ngàn cân treo sợi tóc (xem lại hoàn cảnh ra đời). Và tình người (với đồng bào,Tổ quốc) hiện ra từ đó...
Bạn tham khảo bài = đường link này nha:
https://hoc247.net/hoi-dap/ngu-van-7/su-gap-go-va-kham-pha-rieng-ve-tinh-yeu-que-huong-dat-nuoc-qua-bai-tho-cam-nghi-trong-dem-thanh-tinh-faq507973.html
I. Mở bài
II. Thân bài
1. Khái quát:
- Giới thiệu vị trí, xuất xứ, hoàn cảnh sáng tác của 2 tác phẩm
- Giới thiệu giá trị nội dung, nghệ thuật của 2 tác phẩm.
2. Cụ thể
a. Sự gặp gỡ:
- Cả 2 tác phẩm đều nói lên tình yêu quê hương của tác giả.
- Cả 2 tác phẩm đều xuất phát từ tình yêu của những người con xa quê, lâu mới được trở về hoặc ở xa mà nhớ về quê hương.
b. Sự khác biệt:
* Tĩnh dạ tứ:
- Đỗ Phủ trong bối cảnh ở xa quê hương mà nhớ về quê hương với ấn tượng về ánh trăng ở nơi đất khách quê người.
- Đỗ Phủ sử dụng lối cổ thể của Đường thi với phép đối rất chỉnh, những hình ảnh song hành với nhau.
* Hồi hương ngẫu thư:
- Hạ Tri Chương trong bối cảnh là một người con ở xa quê hương, rời quê hương từ khi còn nhỏ tuổi, đến khi tóc mai đã bạc mới trở về quê hương. Nỗi nhớ và tình yêu quê hương đã dẫn ông trở về mảnh đất được coi là nơi chôn rau cắt rốn nhưng khi trở về lại có một nghịch lí xảy ra đó là: những người cùng thời với ông không còn, cũng li tán, còn thế hệ trẻ thì không biết ông là ai. Dường như cảm thức về việc bị coi là xa lạ này đã phần nào thể hiện nỗi đau xót, tiếc nuối của tác giả trong dịp về thăm quê.
- Hạ Tri Chương khác với Đỗ Phủ, lại sử dụng thể thơ Thất ngôn tứ tuyệt để nói lên những đau xót, tiếng cười tê tái trong lòng.
3. Đánh giá:
- Cả 2 tác phẩm dù cùng viết về chủ đề: tình yêu quê hương đất nước.
- Cả 2 tác giả đều là những tác giả tiêu biểu của nền thơ ca được xem đỉnh cao của văn học Trung Quốc - thơ Đường. Nên dù viết cùng một chủ đề, nhưng các tác giả không lặp lại người khác, không lặp lại chính mình, vẫn theo tuân theo quy luật của sự sáng tạo và theo đuổi những cảm xúc, bộc lộ tâm tư của mình bằng hình thức ấn tượng nhất.
Những khám phá riêng của hai nhà thơ Nguyễn Đình Thi và Nguyễn Khoa Điềm
- Nội dung:
+ Nguyễn Đình Thi khắc họa hình tượng đất nước: đặt trong mối quan hệ với quá khứ, tương lai
+ Nguyễn Khoa Điềm đưa ra quan niệm mới về đất nước: đất nước của nhân dân
Nghệ thuật:
+ Đất nước (Nguyễn Đình Thi) hiện đại, có cảm hứng sử thi với giọng trầm hùng, sau lắng, hình ảnh đẹp…
+ Đất nước (Nguyễn Khoa Điềm): đậm màu dân gian với nhiều góc cạnh văn hóa: lịch sử, địa lý, phong tục, mang tính triết lý, suy tư
- Trong câu chuyện về thuyền và biển, hai đối tượng được đặt trong tương quan: giữa người con trai và con gái.
- Những cung bậc tình cảm đã được “người kể” soi rọi, khám phá là:
+ Sự thủy chung, lãng mạn của hai người yêu nhau.
+ Sự thấu hiểu chỉ những người yêu nhau
+ …
Tham khảo :
Đoạn thơ trên đã bộc lộ rất nhiều xúc cảm, tình cảm của nhà thơ Trương Nam Hương đối với người mẹ yêu dấu của mình. Trước hết, ngay từ câu thơ đầu tiên, tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa "Thời gian chạy qua tóc mẹ". Thủ pháp ấy vừa giúp hình ảnh "thời gian" trở nên có hồn, sinh động, cụ thể mang những hành động như con người đồng thời còn lột tả được những thay đổi trên mái tóc của mẹ qua năm tháng "Một màu trắng đến nôn nao". Từ mái tóc đen lay láy của người con gái nay đã biến thành màu tóc bạc trắng. Phải chăng, chính màu tóc ấy là hiện thân cho những vất vả, gian lao mà mẹ phải trải qua, mà mẹ phải quảng gánh? Hơn thế nữa, tác giả còn nhấn mạnh thời gian còn khiến lưng mẹ còng xuống. Lưng mẹ còng bởi lẽ để cho con ngày một thêm cao". Tức là mẹ đã dầm mưa dãi nắng, lao động cực nhọc không quản ngại khó khăn, vất vả để nuôi con lớn khôn trưởng thành. Thật vậy, đoạn thơ với những ngôn ngữ mộc mạc, chân thành và giản dị đã bộc lộ rõ nét tình cảm chân thành, biết ơn sâu sắc của nhà thơ đối với mẹ. Cũng từ đây, mỗi người con hãy chăm chỉ, siêng năng, cần cù học tập và làm việc để đền đáp công ơn trời biển ấy.
a, Trong câu thơ tác giả dùng từ "nôn nao" là để nói về sự xót thương và lòng biết ơn trước sự hi sinh thầm lặng của người mẹ dành cho con.
Tham khảo:
b, Trong đoạn thơ trên , tác giả đã sử dụng rất nổi bật biện pháp tu từ nhân hóa : "Thời gian chạy qua tóc mẹ" , thời gian đâu có biết chạy nhảy , tác giả đã Việt hóa câu thơ trên để làm cho bài thơ thêm sinh động , cô đọng , hàm súc . Ý muốn nói là mẹ đã càng ngày 1 già đi , tóc mẹ đã trắng bệch ,lưng mẹ đã còng , con đã 1 ngày 1 khôn lớn , mẹ hi sinh thanh xuân của mình cho con lớn lên , cho con 1 ngày 1 thêm cao . Những công lao của mẹ không thể tính được bằng tiền , vì nó là vô giá , tình yêu thương của mẹ đối với con không tính được bằng vàng vì nó nhiều bao la . Bao nhiêu yêu thương , tình cảm , mẹ đều dành hết cho con , không để ý là mình đã 1 ngày 1 già đi , 1 ngày 1 yếu sức .
Chòng chành: đung đưa, chuyển động từ bên này qua bên khác một cách nhẹ nhàng, có nhịp điệu.