Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

một phòng học hình chữ nhật có kích thước 6m*8m. tính số tiền lác gạch nền của phòng học đó. biết 1 viên gạch nền giá 25000đ (gạch 40cm*40cm) công lác nền 20000đ/m2
cần gấp trong đêm nay

Tôi và Hân là đôi bạn thân ngay từ thuở mẫu giáo. Chúng tôi gắn bó đi học và lớn lên cùng nhau. Mối quan hệ của chúng tôi thân thiết và gắn bó. Chúng tôi có nhiều kỉ niệm và khó quên nhất là khi chúng tôi cãi nhau vào giờ giải lao trong trường.
Chuyện xảy ra cũng đã 5 năm nhưng tôi vẫn còn nhớ mãi. Buổi sáng đẹp của mùa xuân, không khí ấm áp, chúng tôi đi dạo trong vườn hoa của trường. Vườn có nhiều hoa đẹp như hoa cúc vàng đẹp, nhiều cánh và có mùi thơm nhẹ. Tôi mới hỏi Hân:
- Hân ơi, xem kìa, hoa cúc mới đẹp làm sao!
Hân bĩu môi:
- Nhìn rất bình thường. Không bằng hoa hồng bởi hoa hồng là chúa tể của các loài hoa.
Tôi và Hân mải miết tranh luận bởi ai cũng có lý của mình. Cả hai từ tranh luận thành ra cãi nhau và nói chuyện lớn tiếng. Bác bảo vệ thấy vội lại gần chúng tôi:
Hai cháu ơi, bác đã nghe hai cháu tranh cãi về vẻ đẹp của hoa rồi. Bây giờ bác nói thế này xem có lý không: “Hoa nào cũng có vẻ đẹp riêng, không thể so sánh hoa nào đẹp hơn. Chúng ta cùng nhau chăm sóc để hoa mãi tươi đẹp”.
Sau khi bác bảo vệ cất tiếng, tôi và Hân không còn cãi nhau nữa mà trở nên im lặng. Chúng tôi đều biết lỗi của mình nhưng đều vụng về khi thể hiện tình cảm. Khi chưa biết nói thế nào với cậu ấy. Hân quay sang cười làm hoà với tôi:
- Mình xin lỗi nhé! Mình nóng tính quá.
Tôi vội vàng cười nhẹ:
- Không! Mình cũng sai rồi. Đáng lẽ nên suy nghĩ hơn trước khi nói.
Trước mắt chúng tôi là vườn hoa đẹp với nhiều sắc màu của các loài hoa đua nhau khoe sắc. Cả hai chúng tôi cùng vui vẻ, cười đùa. Bạn bè dù thân thiết đến mấy cũng không thể tránh khỏi việc mâu thuẫn, tranh luận. Chúng ta cần biết kiềm chế và học cách bao dung để giữ gìn tình bạn đẹp.

Tham khảo
Giữa sân trường Bình Minh, tôi là một cây bàng non mới nở. Xung quanh tôi có rất nhiều họ hàng nhà cây. Bên trái là chị Bằng lăng, bên phải là bác Phượng vĩ già nua. Đặc biệt tôi còn sống trong không khí học tập, vui chơi của các bạn học sinh.
Cuộc đời của tôi bắt đầu từ một trái bàng trên cây mẹ bàng ở một vùng núi xa xôi. Nhân một chuyến công tác, thầy hiệu trưởng đã đem tôi về ươm trồng ở trường Bình Minh này. Khi chia tay mẹ và các anh chị, tôi vừa buồn vừa vui. Buồn vì phải xa gia đình thân yêu của mình, vui vì tôi sẽ được khám phá một vùng đất mới. Ngày đầu tiên đến ngôi trường này, tôi được vun vào đất. Lúc đó xung quanh tôi chỉ là một màu tối tăm, không chút ánh sáng, chỉ cảm nhận được sự ấm áp mà đất mẹ truyền sang cho mình. Thời gian trôi qua. Bỗng, một ngày trên đầu tôi le lói một luồng ánh sáng, tôi đã cố vươn mình lên, tách khỏi lớp vỏ xù xì. Giây phút đầu tiên vươn mình ra khỏi mặt đất có lẽ là giây phút hạnh phúc và sung sướng nhất trong cuộc đời của tôi. Tất cả mọi người đều vui mừng khi tôi ra đời. Ông Mặt trời cười rạng rỡ, bác Phượng vĩ rất mừng đung đưa những cánh tay già nua của mình, chị Bằng lăng cười tươi với sắc hoa tím. Tôi cảm thấy mình như được sống trong vòng tay ấm áp của mẹ và anh chị em, không còn cảm giác rụt rè, cô đơn và lạ lẫm. Được sống trong vòng tay yêu thương của mọi người, chẳng mấy chốc tôi đã trở thành một cậu bàng non bụ bẫm với những chiếc lá xanh mơn mởn, đầy sức sống. Các bạn học sinh đã biết đến sự hiện diện của tôi. Hằng ngày, vào giờ ra chơi, các bạn thường lấy nước tắm mát và chăm sóc tôi rất ân cần.
Mặc dù chỉ là cây bàng non nhưng tôi cũng cảm nhận được sự chăm chỉ của các bạn học sinh đó. Tôi ước gì mình sẽ lớn thật nhanh để trở thành một chàng bàng với tán lá rợp mát để Mai và các bạn ngồi học bài được mát mẻ.
dềhfggdfgfhgfhgd fjdghhfghdgcvjhdcnhfgyhdgnvbndbgfjbdnnbvgdhhfdhgfyegmgjhgdggggggggggggggggggggggggggggggfffffffffffffffffffffffffhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhdduuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu66666666666666666666666666666666wwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwghhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhgl.l.l.//////////////////////.ss/.,,,,,,,,.;;ooooeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeê

Điệp ngữ: thoắt cái
=> tác dụng : làm cho sự vật trở lên nhanh nhẹn

Tham khảo :
Năm năm dưới mái trường này, em đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp về bạn bè, thầy, cô và mái trường. Nhưng thời gian cứ trôi qua, sắp đến lúc em phải tạm biệt ngôi trường .......... và bước sang một ngôi trường cấp hai mới. Ngôi trường đã để lại cho em rất nhiều ấn tượng và kỉ niệm dấu yêu. Trường của em có một vẻ đẹp uy nghi, tráng lệ với những hàng cây xanh tốt tươi luôn chào đón em đến trường. Trường của em có rất nhiều thầy cô giáo dạy giỏi – những người đã có công rất lớn đối với chúng em. Các thầy cô giáo đã phải mất bao nhiêu công sức để dạy dỗ chúng em thành người. Ở trường, em còn có rất nhiều những người bạn thân thiết, những người bạn luôn chia sẻ, tâm sự với em lúc buồn vui. Sắp đến lúc chia tay rồi, nhưng dù mai này có đi đâu xa, em cũng không quên được mái trường .......... Kìa những quả bóng bay muôn sắc màu bay lên cao, chở theo những niềm mơ ước, như thay cho những lời chúc, lời tri ân, lời từ biệt thầy cô kính yêu và mái trường Tiểu học .......... Sẽ mãi mãi em không quên những giây phút này!
Đây bạn nhé! Có thể bài làm của mình sẽ không làm hài lòng được bạn vì mình viết theo kiểu học sinh cấp 2, nhưng mong bạn thông cảm cho minh nhé!
- BÀI LÀM -
Trong dòng chảy bất tận của cuộc sống, mỗi khoảnh khắc tựa như một đóa hoa nở rộ rồi vội tàn. Có những buổi chiều, vẻ đẹp bình dị của nó in sâu vào tâm khảm, trở thành một dấu lặng quý giá giữa nhịp sống hối hả. Để rồi, theo guồng quay của thời gian, ta chợt nhận ra sự hữu hạn của những khoảnh khắc ấy, và khẽ khàng thốt lên: "Và đôi khi bạn thấy nhớ những buổi chiều bạn biết là sẽ không bao giờ quay lại nữa…". Chính trong sự tiếc nuối nhẹ nhàng ấy, một buổi chiều muộn nơi góc ban công quen thuộc đã khơi gợi trong tôi những xúc cảm và suy ngẫm miên man về vẻ đẹp của khoảnh khắc và giá trị của sự trân trọng.
Ngày hôm ấy, sau một ngày dài miệt mài với những con chữ, tôi tìm đến ban công như một thói quen để tìm kiếm chút tĩnh lặng. Bầu trời lúc ấy không rực rỡ như những buổi hoàng hôn thường thấy, mà mang một vẻ đẹp dịu dàng, thanh bình đến lạ. Những vệt nắng cuối ngày yếu ớt nhuộm lên đám mây xốp nhẹ những gam màu pastel nhạt: hồng phớt, cam nhạt, tím nhạt, tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên mềm mại và êm ả. Gió nhẹ nhàng mơn man, mang theo hương hoa sữa thoang thoảng dịu ngọt, len lỏi vào từng giác quan, xoa dịu những mệt mỏi trong tâm hồn.
Tôi lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh ấy, không vội vã, không suy tư. Chỉ đơn giản là để cho đôi mắt được nghỉ ngơi trên những sắc màu dịu dàng, để cho tâm hồn được thả lỏng giữa không gian tĩnh lặng. Trong khoảnh khắc ấy, dường như mọi lo toan, bộn bề của cuộc sống thường nhật đều tan biến. Chỉ còn lại tôi và buổi chiều muộn bình yên, một sự kết nối nhẹ nhàng mà sâu sắc. Tôi cảm nhận được sự chậm rãi của thời gian, sự tĩnh tại của không gian, và một niềm an nhiên khó diễn tả dâng lên trong lòng.
Bất chợt, một cánh chim én chao liệng trên bầu trời, rồi vút cao bay về phía chân trời đang dần sẫm lại. Hình ảnh ấy khơi gợi trong tôi một cảm giác man mác. Sự chuyển giao giữa ngày và đêm, giữa ánh sáng và bóng tối, luôn mang đến những suy tư về sự trôi chảy của thời gian, về những điều đang dần qua đi.
Khép lại những dòng cảm xúc về buổi chiều muộn bình dị ấy, tôi nhận ra rằng, chính những khoảnh khắc tưởng chừng như thoáng qua lại đọng lại sâu sắc nhất trong tâm hồn. Giữa vòng xoáy của cuộc đời, việc dừng lại để cảm nhận và trân quý từng khoảnh khắc là điều vô cùng ý nghĩa. Bởi lẽ, như một dư âm khẽ khàng vọng lại, "Và đôi khi bạn thấy nhớ những buổi chiều bạn biết là sẽ không bao giờ quay lại nữa…". Sự trôi chảy của thời gian là quy luật, nhưng những dư vị ngọt ngào và những suy tư lắng đọng từ những khoảnh khắc đã qua sẽ mãi là hành trang quý giá trên bước đường đời của mỗi chúng ta.
! CHÚC BẠN HỌC TỐT!
trong bài mình có tham khảo và sử dụng một số trang khác:
- https://www.facebook.com/nguyenngoc4/posts/v%C3%A0-%C4%91%C3%B4i-khi-b%E1%BA%A1n-th%E1%BA%A5y-nh%E1%BB%9B-nh%E1%BB%AFng-bu%E1%BB%95i-chi%E1%BB%81u-b%E1%BA%A1n-bi%E1%BA%BFt-l%C3%A0-s%E1%BA%BD-kh%C3%B4ng-bao-gi%E1%BB%9D-quay-l%E1%BA%A1i-n/3176100265947798/
- https://banmaihong.wordpress.com/2022/05/14/binh-yen-nhu-hoang-hon-cua-moi-chung-ta/