
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



bạn phải tham gia lớp đổi tên của cô hoài thì cô mới có thể đổi cho bạn dc

Trong OLM, GP và SP là hai loại điểm được sử dụng để đánh giá và xếp hạng các thành viên trong cộng đồng hỏi đáp. GP là viết tắt của Gold Point (điểm vàng). Điểm GP sẽ được cô Thương Hoài hoặc CVT VIP tick nếu bài của bạn trả lời đúng trình bày khoa học rõ ràng thì sẽ được tick GP nếu cô Thương Hoài tick thì bạn sẽ được 2 GP còn CTV VIP tick thì được GP nếu có GP bạn sẽ được lên bxh và bạn sẽ được thưởng tùy vào số GP đạt được . Điểm GP không chỉ giúp thăng cấp bậc tài khoản (từ tân binh lên đại tướng) mà còn được sử dụng để xét thưởng hàng tuần, hàng tháng bằng xu hoặc các phần quà khác.Còn SP là viết tắt của Silver Point (điểm bạc), là điểm số do các bạn OLM "tick đúng" cho câu trả lời của bạn.
GP là do giáo viên như cô Hoài tick cho những câu trả lời khoa học, còn SP thì các thành viên khác có thể tick.

Dưới đây là một mẫu mô tả mà bạn có thể tham khảo. Sau đó, tớ sẽ tạo ảnh dựa trên mô tả đó — hoặc bạn có thể chỉnh lại theo mong muốn riêng của bạn:
🌟 Mẫu mô tả cuộc sống tương lai:
- Nơi sống: Một căn nhà nhỏ hiện đại nằm ven biển, nhiều cây xanh và ánh nắng.
- Công việc: Làm designer tự do, làm việc từ xa qua laptop.
- Cuộc sống: Sống cùng một chú chó, thi thoảng đi du lịch đó đây để tìm cảm hứng sáng tạo.
- Phong cách sống: Yên bình, nhẹ nhàng, gần gũi với thiên nhiên.
- Sở thích: Đọc sách, vẽ tranh, nghe nhạc và uống cà phê mỗi sáng.

Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cũng dễ thương và đáng mến nhưng em yêu quý nhất là bạn Tuệ Nhi.
Tuệ Nhi năm nay tròn mười tuổi, bằng tuổi em. Dáng người bạn nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi môi đỏ như son luôn nở nụ cười tươi như hoa. Mái tóc của Tuệ Nhi đen nhánh và dài xuống bờ vai tròn trịa trông thật đáng yêu.
Hằng ngày, Tuệ Nhi đến trường với bộ đồng phục quen thuộc váy xanh, áo trắng. Chiếc khăn quàng đỏ trên vai như cánh bướm. Tuệ Nhi nói năng rất nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành, chan hòa với mọi người, luôn giúp đỡ những bạn học yếu. Có điều gì bạn bè không hiểu, Nhi đều tận tình giúp đỡ. Trong giờ học Nhi thường phát biểu ý kiến xây dựng bài. Bài làm của Nhi luôn đạt điểm cao.
Tuệ Nhi đã để lại trong lòng bạn bè nhiều ấn tượng tốt đẹp. Bạn là tấm gương tốt cho các bạn noi theo. Tôi sẽ cố gắng học tập tốt để xứng đáng là bạn thân của Tuệ Nhi.

Buổi sáng đầu hạ, trời trong xanh và mát mẻ. Thật tuyệt vời biết bao khi được chiêm ngưỡng vẻ đẹp thanh bình của cánh đồng dưới ánh nắng buổi sớm.
Lúc này, lúa vẫn đương thì con gái, xanh mơn mởn. Những thân lúa mảnh mai mà dẻo dai lạ thường. Dù mưa dù gió, nó vẫn vươn mình đứng dậy, cõng theo bao hạt ngọc trời căng tròn bóng bẩy. Nó giống như những người nông dân hiền lành dù bao khó khăn vất vả, vẫn luôn chịu khó, kiên trì đến cùng.
Đẹp nhất, có lẽ chính là những giọt sương mai vẫn còn đọng lại trên chiếc lá lúa cong cong. Chúng long lanh dưới ánh mặt trời như những viên ngọc quý. Những cơn gió nghịch ngợm, sẽ lùa qua cánh đồng, xô những viên ngọc quý ấy xuống với đất ruộng ẩm nồng. Theo cơn gió, là một mùi thơm rất ngọt và dễ chịu của bông lúa, quyện với cỏ non. Mùi hương ấy cùng với chút gió se buổi sớm, đem đến cảm giác thật là khoan khoái và dễ chịu.
Em yêu lắm cánh đồng quê hương vào những buổi sáng mùa hè như thế.
mình không biết đúng không nên bn chỉ nên tham khảo thôi nhé


THAM KHẢO
Tả cô giáo:
Trong đời học sinh của mình, tôi nhận được sự dạy dỗ của rất nhiều thầy cô giáo, nhưng người thầy cô để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất đó là cô Oanh, cô giáo chủ nhiệm của tôi năm lớp bốn.
Cô giáo chủ nhiệm của tôi là một người rất giản dị, cách ăn mặc của cô khác hẳn với những thầy cô khác. Hàng ngày đến lớp cô thường diện chiếc áo sơ mi và chiếc quần âu đen, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp dịu hiện của cô. Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Với mái tóc ấy, khi thì cô tết tóc hai bên, khi cô búi cao trên đỉnh đầu, khi thì buộc cao lên. Dù tạo theo kiểu nào, nhìn cô vẫn rất trẻ trung và duyên dáng. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Dù chúng tôi có mắc khuyết điểm cô vẫn luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến.
Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Khi giảng bài cô thường pha trò thêm để tạo không khí vui vẻ cho chúng tôi học bài, vì vậy tiết học của cô khiến chúng tôi rất thích thú.
Những khi cần nghiêm khắc cô cũng rất nghiêm khắc với chúng tôi. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Trước giờ lên lớp cô luôn soạn giáo án rất cẩn thận và giảng bài rất nhiệt tình với học sinh. Cả lớp chúng tôi ai cũng yêu thích tiết học của cô.
Ngoài giờ học cô thường đến bên chúng tôi để giúp đỡ những bạn học kém, hoặc kể chuyện cho chúng tôi nghe. Những bạn học kém trong lớp được cô đến tận nhà để thăm và chỉ bảo. Bạn Nam học kém nhất lớp, và gia đình có hoàn cảnh khó khăn nhất, nhưng nhờ sự giúp đỡ ân cần của cô, cùng với những món quà nhỏ mà cô đã trích ra từ đồng lương ít ỏi của mình, bạn Nam đã vượt qua khó khăn và vươn lên thành học sinh giỏi của lớp.
Tôi còn nhớ rất rõ lần ấy, tôi bị ốm và nghỉ học một tuần, khi đến lớp tôi rất lo lắng vì không theo kịp các bạn. Nhưng ánh mắt và sự tận tình của cô đã giúp tôi bình tĩnh trở lại. Cuối buổi học cô đã gọi tôi ở lại để giảng lại bài cho tôi nghe, cô nhắc bạn bên cạnh cho tôi mượn vở để tôi chép lại bài và căn dặn chỗ nào chưa hiểu cứ hỏi để cô giảng lại bài. Tôi rất vui và xúc động trước thái độ của cô, sau lần đó tôi đã học tập chăm chỉ hơn nhiều và cuối năm học đó tôi đã trở thành học sinh xuất sắc của lớp.
Bây giờ cô giáo chủ nhiệm của tôi đã là một cô giáo khác, nhưng hình ảnh về cô giáo chủ nhiệm năm lớp bốn làm tôi không bao giờ quên. Suốt cuộc đời này tôi sẽ luôn lưu giữ hình ảnh cô trong tim mình và cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với những gì mà cô đã dành cho chúng tôi.
Tham khảo :
Tả mẹ :
Trong lòng mỗi người đều sẽ luôn có một hình dáng lý tưởng và đẹp đẽ nhất. Với em, người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi và tuyệt vời nhất, chính là mẹ của em.
Mẹ của em là một người nông dân làm vườn bình thường ở một vùng quê nhỏ. Năm nay mẹ bốn mươi tuổi. Tuy vậy, do dầm mưa dĩa nắng, làm việc nặng nhọc nên trông có phần già hơn tuổi. Nhưng điều đó chẳng chút gì ảnh hưởng đến vẻ đẹp của mẹ trong mắt em. Mẹ cao khoảng một mét sáu, hơi gầy với làn da ngăm khỏe mạnh. Khắp bàn chân, bàn tay mẹ là những đường gân nổi lên và vết rạn, do làm vườn vất vả. Móng tay của mẹ luôn phải cắt ngắn để thuận tiện cho công việc. Mẹ em có khuôn mặt bầu hơi dài, nổi bật nhất là đôi mắt đen láy như nhìn thấu lòng người. Mỗi khi mẹ nhìn chăm chú vào em thì em luôn cảm giác mình là trung tâm của thế giới này vậy.
Tả cô giáoMỗi người từng bước từng bước chinh phục được con đường tri thức không chỉ bằng sự nỗ lực của chính mình mà trước hết là sự dìu dắt của những người thầy người cô. Cô Hạnh là một trong những người lái đò đã dạy dỗ và bảo ban em rất nhiều.
Ngày ngày được nhìn thấy cô trên bục giảng nên bóng hình cô đã in sâu vào tâm trí em. Cô năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng vẫn toát ra nét trẻ trung và rạng ngời. Chúng em hay đoán hồi thiếu nữ cô hẳn rất xinh đẹp. Ấn tượng đầu tiên của e khi gặp cô chính là sự duyên dáng, điềm tĩnh thể hiện từ hành động, cử chỉ, giọng nói. Cô có dáng người thanh mảnh, cân đối. Cô không quá cao, khi đi giày thì hình dáng trở nên hài hòa và vừa vặn. Nước da cô trắng hồng, tràn đầy sức sống. Mỗi khi đến trường, trang phục cô hay mặc nhất là áo dài. Đó là những chiếc áo dài chính cô đặt may, không quá cầu kỳ nhưng thanh lịch, tao nhã, tôn lên đường nét và vẻ đẹp của cô. Cô đi rất chậm rãi, khoan thai, không việc gì có thể làm cô vội vàng cả. Bởi vậy hình ảnh cô mặc áo dài với tà áo bay bay và bước đi trên sân trường là kí ức khó quên với mỗi học sinh của cô. Khuôn mặt cô hình trái xoan với hai gò má đầy đặn. Dù phải đeo kính nhưng cặp kính cũng không che được sự ấm áp, hiền từ trong đôi mắt cô.
Khi giảng bài cho học sinh, đôi mắt ấy tràn đầy nhiệt huyết, say sưa. Thỉnh thoảng cô nhìn về phía em như muốn hỏi em có hiểu bài không. Em thấy được khát khao muốn truyền đạt thật nhiều tri thức cho học trò trong đôi mắt ấy. Cô hay cười, nụ cười tươi tắn và rạng rỡ, cùng với hàm răng đều tăm tắp. Nhưng mỗi khi cười cô lại để lộ vết chân chim trên khóe mắt. Mái tóc cô dài đến ngang lưng, đen nhánh, luôn được giữ thẳng và mượt mà. Cô thích mái tóc như thế vì đó là vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt. Đôi bàn tay cô gầy, lộ rõ những đường gân. Nó còn có đôi phần thô ráp vì ngoài là một cô giáo, cô cũng là một người mẹ, người vợ và người con. Bàn tay ấy đã cầm phấn viết bảng mấy chục năm, đã động viên vỗ về mỗi khi chúng em buồn bã, yếu đuối hay mệt mỏi. Giọng cô lúc trầm lúc bổng theo nhịp điệu của bài giảng, đầy sức cuốn hút.
Cô dạy môn Ngữ Văn và là giáo viên chủ nhiệm nên ngoài những bài giảng bổ ích, cô còn là một người bạn, người mẹ, người đi trước truyền dạy cho chúng em những bài học cuộc sống.
Trang phục thường ngày của mẹ lúc ở nhà chính là những bộ đồ bộ may bằng loại vải có họa tiết sặc sỡ - một kiểu trang phục quen thuộc của những người phụ nữ ở nông thôn. Lúc làm vườn, mẹ sẽ mặc đồ bảo hộ màu xanh, đi ủng, đeo găng và đội nón. Mẹ em chưa từng đi làm tóc, nhưng mái tóc của mẹ vẫn đen bóng, suôn mượt khiến bao người ao ước.
Làng trên xóm dưới, ai cũng yêu quý và khen ngợi mẹ em hết lời. Bởi sự chăm chỉ và dịu hiền của mẹ. Quanh năm suốt tháng, chẳng lúc nào mẹ ngơi tay. Ngoài chăm sóc cả một vườn cam rộng, mẹ còn nuôi thêm gà, vịt, cá và trồng một vườn rau nhỏ. Nhờ vậy, nhà em chẳng mấy khi phải ra chợ. Rồi lúc nào nhà cửa em cũng được dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng tinh tươm. Em cũng dành thời gian phụ giúp mẹ, như làm những công việc nhỏ: giặt áo quần, quét nhà, lau nhà, rửa bát… Những lúc đó, em cảm thấy rất vui vì đỡ đần được cho mẹ.
Mỗi ngày, em luôn mong mình lớn lên thật nhanh, để giúp mẹ được nhiều hơn nữa. Để mẹ luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.
Bài văn tả cô giáo:
Trong suốt những năm học dưới mái trường tiểu học, em đã được học với nhiều thầy cô giáo khác nhau. Mỗi thầy cô đều để lại trong em những ấn tượng riêng, nhưng người em yêu quý và nhớ mãi nhất chính là cô Hương – cô giáo chủ nhiệm lớp em năm lớp Năm.
Cô Hương năm nay khoảng ngoài ba mươi tuổi. Dáng người cô nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn và linh hoạt. Khuôn mặt cô tròn trịa, làn da trắng hồng, luôn rạng rỡ với nụ cười hiền hậu. Mỗi khi cô cười, hai lúm đồng tiền bên má lại hiện lên trông rất duyên dáng. Đôi mắt cô to, đen láy, ánh lên sự thông minh và dịu dàng. Mái tóc dài, đen nhánh của cô lúc nào cũng được buộc gọn sau gáy, trông thật gọn gàng và thanh lịch.
Cô thường mặc áo dài mỗi dịp đầu tuần và các buổi chào cờ, còn những ngày thường, cô mặc áo sơ mi và quần vải đơn giản, lịch sự. Cách ăn mặc của cô tuy giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ duyên dáng và gần gũi.
Giọng nói của cô Hương rất nhẹ nhàng, truyền cảm. Mỗi khi cô giảng bài, cả lớp đều chăm chú lắng nghe vì lời cô nói rất rõ ràng, dễ hiểu và cuốn hút. Cô luôn tìm cách làm cho bài giảng sinh động, dễ nhớ bằng cách đưa ra các ví dụ thực tế hoặc kể những câu chuyện thú vị liên quan đến bài học. Nhờ vậy mà dù là những môn học khô khan như Tiếng Việt hay Khoa học, cô vẫn khiến chúng em say mê và tiếp thu bài rất hiệu quả.
Không chỉ dạy học giỏi, cô Hương còn là một người giáo viên tận tụy và yêu thương học sinh. Cô luôn quan tâm đến từng bạn trong lớp, từ việc học tập đến sức khỏe và tâm trạng. Những lúc chúng em mắc lỗi, cô không la mắng nặng lời mà nhẹ nhàng phân tích để chúng em hiểu và sửa sai. Nhờ có cô, em học được cách cư xử đúng mực, lễ phép với người lớn và hòa đồng với bạn bè.
Đối với em, cô Hương không chỉ là một cô giáo dạy chữ mà còn là người truyền cảm hứng, người dạy em cách sống, cách trở thành một người tốt. Em rất biết ơn và yêu quý cô. Sau này dù có học lên những lớp cao hơn, em vẫn sẽ luôn nhớ đến cô Hương với tất cả sự kính trọng và lòng biết ơn sâu sắc.
tả cô giáo lớp 4 cô lan nghiêm khắc của th phố cò