Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bắt nạt học đường là một vấn đề nhức nhối, để lại những hậu quả nghiêm trọng cho cả nạn nhân lẫn người gây ra. Hiện tượng này không chỉ gây tổn thương về thể chất và tinh thần cho người bị bắt nạt, mà còn làm suy giảm lòng tự trọng, sự tự tin và khả năng hòa nhập xã hội của họ. Những người thực hiện hành vi bắt nạt cũng có thể hình thành những thói quen xấu, dẫn đến các hành vi bạo lực và thái độ vô cảm trong tương lai. Để giải quyết vấn đề này, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa gia đình, nhà trường và xã hội, không chỉ giáo dục đạo đức cho học sinh mà còn tạo ra một môi trường học đường an toàn và lành mạnh. Mỗi người cần nhận thức rõ rằng sự im lặng hoặc thờ ơ trước nạn bắt nạt cũng là một hành vi tiếp tay cho cái ác. Do đó, cần lên tiếng và hành động để bảo vệ những người yếu thế, xây dựng một xã hội văn minh và nhân ái hơn.

Chúng ta là học sinh , cũng là một con người , chúng ta biết trải nghiệm và cảm nhận. Chúng ta còn có cảm xúc . Cảm xúc của mình,của mn khi bị bắt nạt thật sự rất sỡ hãi và ảnh hưởng đến cả tâm lý . Lúc đó chúng ta như bị bỏ rơi,bị lãng quên. Chính bản thân tôi cũng đã từng trải qua . Lúc đó tôi rất sợ nhưng khi đó tôi mới nhận ra rằng mình cần mạnh mẽ , dũng cảm và tự tin hơn nữa để đối phó với hành động "bắt nạt" của người khác . Bắt nạt là thử thách, chúng ta hãy cứng rắn hơn nữa để đối phó với vc lm xấu xa ấy . Vì chẳng ai thích và yêu hành động " bắt nạt" đó cả . Vì nó cần loại bỏ khỏi cuộc sống và đừng để cho nó tiếp diễn . Vì đây là hành động ko đáng tôn trọng

Câu 1: Tác hại của thói bắt chước đối với con người trong cuộc sống
Dàn ý:
- Mở bài:
- Giới thiệu khái quát về thói quen bắt chước. Bắt chước có thể là một phần tự nhiên của quá trình học hỏi, nhưng bắt chước mù quáng lại là một thói quen tiêu cực.
- Nêu vấn đề chính: Thói bắt chước mù quáng mang lại nhiều tác hại nghiêm trọng cho con người.
- Thân bài:
- Làm mất đi bản sắc và cá tính: Khi bắt chước, con người không còn là chính mình. Họ sống theo khuôn mẫu của người khác, dần dần đánh mất những nét riêng, sở thích và giá trị cá nhân. Đây là biểu hiện của sự thiếu tự tin và hèn nhát trong việc thể hiện bản thân.
- Gây ra sự thất bại: Điều kiện và hoàn cảnh của mỗi người là khác nhau. Bắt chước cách làm của người khác mà không có sự cân nhắc, sáng tạo sẽ rất dễ dẫn đến thất bại. Chẳng hạn, một người khởi nghiệp bắt chước mô hình kinh doanh của một công ty lớn mà không xem xét thị trường, vốn và năng lực của mình sẽ khó thành công.
- Gây cản trở sự phát triển: Khi chỉ biết bắt chước, con người sẽ không còn động lực để tư duy, sáng tạo và tìm tòi cái mới. Xã hội sẽ dậm chân tại chỗ nếu ai cũng đi theo lối mòn cũ.
- Mất đi sự tôn trọng của người khác: Một người chỉ biết bắt chước thường không được đánh giá cao, vì họ không có ý kiến độc lập và không thể tự đưa ra quyết định.
- Kết bài:
- Khẳng định lại vấn đề: Thói bắt chước mù quáng là một rào cản lớn đối với sự phát triển của mỗi cá nhân và xã hội.
- Nêu giải pháp: Mỗi người cần học cách sống là chính mình, biết lắng nghe, học hỏi nhưng phải có chọn lọc và sáng tạo để tạo nên dấu ấn riêng.
Câu 2: Kể lại một trải nghiệm có ý nghĩa sâu sắc đối với em
Dàn ý:
- Mở bài:
- Giới thiệu về trải nghiệm đó. Nêu cảm nhận ban đầu của bạn về nó. Ví dụ: "Trong cuộc đời mỗi người, có những khoảnh khắc tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại để lại ấn tượng sâu sắc..." hoặc "Đó là một buổi chiều mưa, nhưng lại là lúc tôi nhận ra giá trị của lòng nhân ái..."
- Thân bài:
- Bối cảnh: Kể lại bối cảnh xảy ra câu chuyện: thời gian, địa điểm, những nhân vật liên quan.
- Diễn biến:
- Tường thuật lại toàn bộ câu chuyện theo trình tự thời gian.
- Tập trung vào những chi tiết quan trọng, gây ấn tượng mạnh. Dùng các từ ngữ miêu tả sinh động để người đọc cảm nhận được cảm xúc của bạn khi đó (vui, buồn, thất vọng, bất ngờ...).
- Điểm mấu chốt: Sự kiện nào đã làm thay đổi suy nghĩ, cảm xúc của bạn?
- Ý nghĩa: Phân tích sâu sắc ý nghĩa của trải nghiệm đó.
- Bạn đã học được điều gì từ câu chuyện? (ví dụ: sự kiên trì, lòng biết ơn, tình yêu thương, sự tha thứ...)
- Trải nghiệm đó đã thay đổi bạn như thế nào? (ví dụ: giúp bạn tự tin hơn, biết trân trọng cuộc sống hơn, thay đổi cách nhìn về một vấn đề nào đó...).
- Kết bài:
- Tổng kết lại giá trị của trải nghiệm.
- Khẳng định lại rằng trải nghiệm đó sẽ mãi là một bài học quý giá, một kỷ niệm không thể quên.

Em cũng chơi game cô ạ, game rất thú vị, khi dán mắt vào rồi lúc 1 h , liếc nhìn đồng hồ sau một trận game là 4 h . Em cũng không hiểu tại làm sao thời gian trôi nhanh quá.
Em đang thực hiện một khảo sát: cảm xúc gây nghiện ! và kết qua xét nghiệm thấy ra rằng: thường người bỏ nghiện khi họ mất tất cả. Họ tìm cách giải quyết tiếp để có lại những gì đã mất là : cướp, buôn bán nội tạng và sau cùng lên "thiên đàng."
Học thì lười, chơi thì siêu: Chuyện “cày game” thời học sinh
Trong thời đại công nghệ bùng nổ như “bom tấn Marvel”, việc học sinh mê trò chơi điện tử không còn là điều quá lạ lẫm nữa. Tuy nhiên, có một sự thật đau lòng là: nhiều bạn mê game như “mê crush”, nhưng lại lười học như... lười ăn rau! Việc đắm chìm trong thế giới ảo, mà quên mất bài vở ở thế giới thật đang khiến nhiều bạn rơi vào trạng thái "trí tuệ offline, điểm số tụt dốc".
Không thể phủ nhận, game cũng có những mặt tốt: giúp giải trí, rèn luyện phản xạ, kết bạn năm châu bốn bể (dù toàn là bạn chưa từng gặp). Nhưng, chơi quá đà thì lại "toang" thật sự. Nhiều bạn học sinh ngày học không vô, đêm lại “đánh boss”; sách vở thì đóng bụi, trong khi chuột máy tính thì mòn cả nút bấm. Có bạn còn ăn cơm với... bàn phím và ngủ gật trong lớp như một “chiến binh mỏi mệt sau trận chiến”.
Nguyên nhân thì cũng đơn giản thôi: game vui thật mà, khó cưỡng lắm! Thêm nữa, học thì căng não, còn chơi thì sướng. Không ai trách được các bạn nếu các bạn biết điểm dừng. Vấn đề là nhiều bạn không dừng, cứ chơi mãi như đang cày nốt tập cuối phim Hàn. Mà đời không như phim – khi bạn “cày game” quá nhiều, thì điểm thi lại “cày nát” niềm tin của ba mẹ và thầy cô.
Để giải quyết tình trạng này, mình nghĩ cần một combo sức mạnh ba trong một: Gia đình – Nhà trường – Bản thân. Bố mẹ đừng cấm đoán quá mức mà nên trò chuyện, định hướng cho con. Thầy cô đừng chỉ phê bình, mà hãy giúp học sinh tìm được niềm vui trong học tập. Còn chính các bạn học sinh ơi, hãy nhớ rằng: chơi game không sai, nhưng học hành mới là “main quest” (nhiệm vụ chính) trong cuộc đời bạn!
Cuối cùng, xin nhắn nhủ một câu: “Game có thể giúp bạn chiến thắng trong trò chơi, nhưng chỉ kiến thức mới giúp bạn chiến thắng trong cuộc đời.” Nên hãy học chăm – chơi khéo – và sống thật “cân bằng” như một game thủ chuyên nghiệp nhé!

đề 4
Hôm nay tổ chúng em họp để trao đổi ý kiến về những việc cần làm để bảo vệ môi trường. Sauk hi thảo luận sôi nổi, tổ nhất trí những vấn đề cụ thể dưới đây.
Chúng em nhận thấy sân trường đã sạch và đẹp, vườn cây trong trường thật sự xanh tốt. Nói chung các bạn đều có ý thức giữ gìn vệ sinh và bảo vệ môi trường ở những khu vực này. Tuy nhiên, phía sau các phòng học còn bẩn do các bạn thường vứt rác, do vậy, chúng em cần phải tiến hành dọn vệ sinh ở những nơi đó, đồng thời nhắc nhở các bạn không được vứt rác ra phía sau mà đem bỏ vào sọt rác phía trước. Nhũng trường hợp vi phạm cần phải nhắc nhở hoặc báo lên trường để có hình thức kỉ luật. Tổ em đã thống nhất với ý kiến này.
đề còn lại chịu........
Đề 1 :Con người không thể thiếu đức tính kiên trì và ý chí nghị lực nếu muốn thành công trong cuộc sống. Câu tục ngữ “Có chí thì nên” mà ông cha ta truyền lại đã khẳng định điều đó. “Chí” là hoài bão, lý tưởng tốt đẹp, là ý chí, nghị lực và sự kiên trì. “Nên” là sự thành công trong mọi việc. “Có chí thì nên” khẳng định vai trò và ý nghĩa to lớn của ý chí trong cuộc sống. Khi ta làm bất cứ việc gì, nếu có ý chí, nghị lực và sự kiên trì thì chúng ta sẽ vượt qua được mọi khó khăn, trở ngại để đi đến thành công bởi vì tất cả những thành công đều phải trải qua quá trình rèn luyện lâu dài. Tính kiên trì sẽ giúp chúng ta không nản chí trước những thất bại và biết rút kinh nghiệm từ những thất bại đó để làm nên thành công sau này. Nếu chỉ có một lần thất bại đã nản lòng, nhụt chí thì chúng ta sẽ không bao giờ đạt được mục tiêu của mình. Tóm lại, mỗi học sinh nên hiểu được lợi ích của đức tính kiên trì và bắt đầu rèn luyện ý chí, nghị lực ngay từ những việc nhỏ trong học tập để sau này trở thành những người có ích cho xã hội.
Đề 2 : Kiêu ngạo gây ra tự mãn làm cho mình luôn tưởng mình giỏi và hơn hẳn người khác về mọi mặt. Nghĩ mình không cần phải phấn đấu gì thêm nữa sẽ là bước thụt lùi. Như vậy sẽ làm mất đi nhiều mối quan hệ. Người đó sẽ không thể thành công được. Tự kiêu làm cho mình không học hỏi nữa trong khi cuộc đời là học hỏi không ngừng, không ngơi nghĩ. Tự cao làm cho người ấy bị mọi người xa lánh do có khi thấy người đó như khinh thường họ. Họ không được tôn trọng. Không chịu hợp tác trong công ty, luôn đòi chức vụ cao hơn. Chê bai người khác yếu kém. Tự kiêu, tự mãn cần được khắc phục để mọi người gần nhau và vui vẻ, thành công hơn.
còn tiếp
Chúng ta đã không còn quá xa lạ với thế giới học đường muôn màu muôn vẻ. Ở đó, ta được thấy cuộc sống hồn nhiên, vui tươi của tuổi học trò. Nhưng bên cạnh đó, ta cũng phải chứng kiến không ít mặt tiêu cực, đặc biệt là vấn nạn bắt nạt học đường.
Trước tiên, ta cần hiểu rõ về cụm từ "tệ nạn bắt nạt". Bắt nạt có thể là những hành động bạo lực hoặc phi bạo lực, tác động đến thể chất và tinh thần của một cá nhân nào đó. Tệ nạn này đã và đang để lại nhiều tổn hại cho nạn nhân: tổn thương cơ thể, bóng đen tâm lí không thể xóa nhòa. Ta thường hay nghĩ người bị bắt nạt chắc là những kẻ lập dị, yếu đuối. Nhưng không, đó có thể là bất cứ ai. Nạn nhân có thể là một bạn học sinh rất bình thường, cũng có thể là người vô cùng nổi bật. Đây quả là một thực trạng vô cùng dai dẳng và khó xóa bỏ.
Vậy tại sao hiện tượng tiêu cực này lại có thể tồn tại lâu đến như thế? Nó bắt nguồn từ tâm lí lệch lạc của những kẻ bắt nạt. Đó là những cá nhân nổi loạn, mang tâm thế chống đối xã hội, muốn làm những điều để bản thân có được mọi người chú ý. Không chỉ vậy, những nạn nhân do lo sợ bị trả thù, cũng không dám phản kháng để bảo vệ chính mình. Ngoài ra, một điều ta thấy rất rõ ràng là việc tiếp tay cho những hành vi sai trái kia, Một vài người biết chuyện nhưng lựa chọn im lặng, ngó lơ. Nhà trường sợ ảnh hưởng đến danh tiếng, các bạn học sợ liên lụy đến bản thân, thành ra nạn nhân chỉ có thể cô độc chịu đựng.
Nhìn vào thực tế, có thể nói, hiện tượng bắt nạt trong học đường xảy ra rất phổ biến, dưới nhiều hình thức. Hậu quả nó mang lại là vô cùng đáng tiếc: những đứa trẻ thu mình lại, xa cách với xã hội, lựa chọn từ bỏ cuộc sống vì sự châm chọc, chế giễu của bạn bè. Nó đem đến nỗi đau cho những gia đình cùng sự tiêu cực, xuống dốc của đạo đức xã hội.
Vậy làm cách nào để ta có thể loại bỏ sự tiêu cực ấy ra khỏi xã hội? Đầu tiên, nó phải được bắt đầu từ việc dạy dỗ, rèn dũa ngay trong gia đình. Cách đứa trẻ được đối xử sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến nhận thức, tâm lí và hành động của chúng sau này. Tiếp đó, nhà trường và xã hội cũng cần đề ra những phương thức răn đe, trừng phạt nghiêm khắc. Tình đoàn kết, yêu thương giữa những người bạn cũng là yếu tố không thể thiếu để loại trừ bắt nạt học đường. Vì thế, hãy học cách lan tỏa yêu thương, bạn nhé!
Tóm lại, tệ nạn bắt nạt trong trường học đã mang đến nhiều thứ tiêu cực, gây ảnh hưởng đến cá nhân, tập thể và cộng đồng. Chúng ta cần đứng lên bảo vệ chính bản thân mình và những người xung quanh, xây dựng một xã hội lành mạnh, văn minh.
3. Kết bài
- Khái quát lại vấn đề cần nghị luận: nạn bạo hành học đường; đồng thời rút ra bài học, liên hệ bản thân.
Trình bày ý kiến về hiện tượng bắt nạt trong trường học hiện nay - mẫu 2Mạng xã hội, như một công cụ kết nối giữa con người và con người, đã trở thành một phương tiện truyền thông có ảnh hưởng mạnh mẽ trong thời đại hiện đại. Khả năng truyền tải thông tin nhanh chóng trên mạng xã hội đã tạo ra một sự lan truyền thông tin chưa từng có, chỉ cần một cú click chuột hoặc một từ khóa tìm kiếm, ta có thể dễ dàng tiếp cận thông tin và cập nhật những tin tức mới nhất.
Tuy nhiên, cần nhìn nhận mạng xã hội như một con dao hai lưỡi, có thể gây ảnh hưởng không tốt đến tinh thần và thậm chí tính mạng của con người. Đặc biệt, hiện tượng làm nhục trên mạng xã hội ngày nay dường như trở thành một "trào lưu" được nhiều người tham gia và coi đó là một thú vui. Hành vi làm nhục là việc gây tổn thương đến danh dự và nhân phẩm của người khác bằng cách sử dụng ngôn ngữ hoặc hành động, khiến người bị xúc phạm cảm thấy áp lực và tiêu cực trong suy nghĩ, gây ra những hệ lụy nghiêm trọng. Khi mạng xã hội phát triển, nhiều người lợi dụng nó như một nơi để xả stress và thể hiện sự thất vọng của bản thân, thường dùng lời lẽ thô tục, chửi rủa, lăng mạ và hạ uy tín của người khác, kêu gọi những người có quan điểm tương tự để vào cuộc nói xấu và đe dọa người khác.
Có nhiều trường hợp, đặc biệt là trong cộng đồng học sinh, một chuyện nhỏ nhặt có thể khiến họ viết lên Facebook những lời chửi thầy cô, gây ra sự xúc phạm, thậm chí bịa đặt những câu chuyện để làm mất mặt thầy cô. Ngoài ra, một số người khác cảm thấy tức giận với ba mẹ và trút giận lên mạng, chửi rủa và tuyên bố rằng "Ông ấy không phải là cha tôi, ông ấy thật tàn nhẫn", kèm theo những bình luận thái độ bất bình và thiếu lễ đối với người lớn. Nhiều học sinh, sinh viên xem mạng xã hội như một công cụ để lăng nhục bạn bè, thậm chí sử dụng ngôn ngữ thô tục và khó chấp nhận. Điều đáng ngại hơn, họ thậm chí có thể gây gỗ, đánh nhau, giật tóc và lột hết quần áo của bạn mình, sau đó quay video và đăng lên mạng xã hội để khiến dư luận xôn xao. Đặc biệt, một số giới trẻ, vì đam mê với thần tượng của mình, đã sử dụng mạng xã hội để lăng nhục và chửi rủa những người được coi là "đối thủ" của thần tượng củahọ, sử dụng những lời lẽ khiếm nhã và tiêu cực. Nhiều người sẵn sàng phát ngôn một cách không thông suốt mà không hề quan tâm đến cảm xúc của người khác, chỉ biết theo đuổi sự đồng lòng và trở thành những "anh hùng bàn phím" để xúc phạm người khác một cách tệ hại, dù chưa biết rõ tất cả những thông tin thực sự.
Hiện tượng làm nhục trên mạng xã hội không chỉ gây tổn thương tâm lý và danh dự của cá nhân mà còn tạo ra những hệ lụy xã hội nghiêm trọng. Nó ảnh hưởng đến sức khỏe tâm lý của người bị xúc phạm, gây ra cảm giác bất an, tự ti và lo lắng. Ngoài ra, nó cũng ảnh hưởng đến quan hệ giữa các cá nhân và gây ra sự chia rẽ, xung đột trong xã hội. Hơn nữa, việc lan truyền thông tin không chính xác và lời lẽ tiêu cực trên mạng xã hội có thể gây ra sự hoang mang, đánh mất niềm tin của công chúng, và ảnh hưởng đến sự ổn định của một quốc gia.
Vì vậy, cần thiết phải tạo ra sự nhận thức và giáo dục về việc sử dụng mạng xã hội một cách đúng đắn và trách nhiệm. Công chúng cần hiểu rõ về hậu quả của việc làm nhục và lăng mạ người khác trên mạng xã hội và trách nhiệm của mỗi cá nhân trong việc góp phần xây dựng một môi trường trực tuyến lành mạnh và tôn trọng. Cần khuyến khích sự đoàn kết và sự chia sẻ thông tin tích cực, thúc đẩy việc sử dụng mạng xã hội như một công cụ để giao tiếp, học hỏi và tương tác một cách tích cực. Ngoài ra, cần có sự can thiệp của các cơ quan quản lý và pháp luật để xử lý những hành vi xâm phạm danh dự và nhân phẩm trên mạng xã hội một cách nghiêm minh. Đồng thời, cần xây dựng và thực thi các quy định, chính sách hợp lý và hiệu quả về việc sử dụng mạng xã hội, nhằm ngăn chặn và xử lý các hành vi có hại và tiêu cực trên không gian trực tuyến.
Những hành động nhục nhã, xúc phạm người khác trên mạng xã hội đã để lại những hậu quả đáng báo động, đặc biệt là đối với những "nạn nhân" - những người bị làm nhục. Những người bị xúc phạm, bị lăng nhục sẽ cảm thấy áp lực khủng khiếp. Họ phải chịu đựng nỗi đau với những lời lẽ thiếu suy nghĩ từ cư dân mạng, thậm chí nhiều người vì căng thẳng quá mức đã tìm đến cái chết. Một số khác, do bị rối loạn tinh thần, vì sợ mất mặt nên họ tự ti, không dám đến trường hoặc bước ra xã hội.
Mỗi người đều được quyền tự do ngôn luận, tuy nhiên không ai có quyền xúc phạm danh dự, nhân phẩm và xâm phạm thân thể của người khác. Chúng ta cần trở thành những người hành xử văn minh, tôn trọng người khác như chúng ta tôn trọng chính bản thân mình, để xây dựng một môi trường xã hội mạng văn hoá, an toàn, thân thiện và phát triển.
Để đạt được mục tiêu này, chúng ta cần thực hiện một số biện pháp cụ thể. Đầu tiên, chúng ta cần tăng cường giáo dục và nâng cao nhận thức của cộng đồng về tầm quan trọng của việc tôn trọng người khác trên mạng xã hội. Giáo dục cần được tiến hành từ gia đình, trường học và cả xã hội. Chúng ta cần hướng dẫn trẻ em và thanh thiếu niên về tác động tiêu cực của việc xúc phạm và nhục mạ người khác, và khuyến khích họ thể hiện lòng tôn trọng và sự văn minh trong mọi giao tiếp trực tuyến. Thứ hai, chúng ta cần thiết lập các quy định và chính sách cứng rắn để ngăn chặn hành vi xúc phạm và lăng nhục trên mạng xã hội. Các nền tảng trực tuyến nên áp dụng các biện pháp kiểm duyệt nội dung mạnh mẽ và xử lý nhanh chóng những người vi phạm. Ngoài ra, cần có quy định pháp luật rõ ràng và hình phạt nghiêm khắc đối với những hành vi xâm phạm danh dự và nhân phẩm của người khác trên mạng xã hội. Thứ ba, chúng ta cần xây dựng một môi trường mạng tích cực, trong đó sự lan truyền thông tin tích cực, những thông điệp xây dựng và ý kiến đa dạng được khuyến khích. Các cá nhân, tổ chức và cộng đồng trực tuyến nên cùng nhau xây dựng một không gian trực tuyến an toàn và đáng tin cậy, nơi mọi người có thể chia sẻ ý kiến một cách tự do mà không sợ bị xúc phạm hoặc bị đe được. Thứ tư, chúng ta cần khuyến khích sự tham gia và tương tác tích cực trên mạng xã hội. Bằng cách tham gia vào các hoạt động xã hội trực tuyến, chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm và ý kiến xây dựng, chúng ta có thể tạo ra một môi trường mạng tích cực và hỗ trợ cho nhau. Đồng thời, chúng ta cũng cần trang bị cho bản thân khả năng phân biệt thông tin, đánh giá một cách khách quan và không vội vàng tin tưởng vào mọi thông tin trên mạng xã hội. Cuối cùng, chúng ta đều có trách nhiệm bảo vệ và hỗ trợ những ngườ...
bạn ơi bạn chuyển câu này xuống cuối cho mik nhé
"3. Kết bài
- Khái quát lại vấn đề cần nghị luận: nạn bạo hành học đường; đồng thời rút ra bài học, liên hệ bản thân."