Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Với gió bắc, đi về rét mướt,
Nương chuối già nghe lạnh sẽ rùng mình
Vài chim quen thưa thớt ở đầu cành
Còn lưu luyến ngày tàn trong nắng yếu

Khi trời bắt đầu nắng nóng, mặt trời bắt đầu chiếu những tia nắng chói trang xuống mặt đất, tiếng ve vang lên gọi hè thì cũng là lúc hoa phượng nở rực trời. Hoa phượng rất gần gũi và thân quen với tuổi học trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của học trò chúng tôi.
Hầu như trong trường nào cũng trồng một vài cây phượng. Trường của tôi cây phượng được trồng ở giữa sân, dịu hiền với chiếc mũ bông đỏ thắm màu hoa. Thân cây cao to khoác nên mình chiếc áo nâu xù xì,mốc meo màu thời gian. Thời gian trôi, thấm thoắt mà cũng đến mùa thi,tôi nhớ khi trên vòm cây kia ve râm ran tiếng hát là phượng bắt đầu lấp ló những bóng lửa hồng. Phượng ra hoa. Hoa phượng có năm cánh,nở đồng loạt, từng cánh son mềm mịn như nhung kết thành từng bông, từng chùm,từng tán lớn xòe ra như muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau. Giữa những cánh bướm thắm là nhị hoa dài phủ phấn vàng e lệ.
Trong khung trời trong xanh không gợn mây trôi hoa phượng hồng thắm nổi bật lên kiêu sa mà dễ thương đến lạ. tôi nhớ lại mùi hương hoa phượng không nồng nàn như hồng nhung mà mang một mùi riêng rất riêng chỉ thoảng nhẹ trong gió làm lắng đọng bao tâm hồn học trò…
Vào những ngày hè nắng như đổ lửa, phượng dang những cánh tay khẳng khiu mộc mạc chở che cho chúng tôi. Vẳng đâu đây bên tai tôi vẫn là những tiếng cười đùa vui vẻ của cô học sinh cấp I. Tôi nhớ những mùa hoa phượng rơi, phượng thả từng cánh son của mình xuống sân trường tạo thành một cơn mưa mang sắc đỏ của hoa phượng.Từng cánh phượng hồng rơi nhè nhẹ như ánh lên những tia nắng hè đếm từng giây phút xa bạn học sinh. Ba tháng hè dài đằng đẵng, không tiếng thầy giảng, không tiếng chuyện trò, không tiếng trống trường, phượn tróng vắng. Hẳn là hoa phượng đang buồn đang khóc!
Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng tôi có rất nhiều kỉ niệm với cây phượng. Nhớ lắm những giờ ra chơi,lũ học trò quây quần bên gốc phượng. Nhớ lắm ngày chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan trong nắng,chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ lắm cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tôi. Nhớ lắm những chiều tan trường, mái tóc tôi bay bay trong gió, đùa giỡn, vờn với lá phượng, lá phượng vấn vít, vương trên tóc. Nhớ lắm hình ảnh những cậu học trò bẽn lẽn với chùm hoa phượng giấu sau lưng vì còn ngại ngùng đợi trao tay cho một ai đó. Phượng vui buồn với tuổi học trò, chứng kiến biết bao cuộc chia li để rồi chỉ còn lại một mình phượng cô đơn,buồn bã..Phượng đẹp,phượng rực rỡ,nhưng nhiều khi phượng hờn,phượng tủi vì chính mình. Bởi vẻ đẹp đó có được ai chiêm ngưỡng khi mà học trò đã nghỉ hè hết. Gió ghé qua đùa bỡn,trêu chọc, phượng chạnh lòng, phượng khóc. Lá phượng rơi, hoa phượng rụng.
Mỗi khi nhìn phượng rơi mà lòng tôi lại chênh vênh một nỗi buồn nôn nao khó tả, đó là dấu hiệu báo với chúng tôi rằng, chúng tôi sắp xa trường, xa bạn rồi. Cánh phượng mỏng nhưng màu hoa thì đỏ thắm, không phai nhạt, cũng giống như tình cảm học trò với thầy cô, với bè bạn thân yêu không bao giờ phai nhạt.
"Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. em chở mùa hè của tôi đi đâu..."
Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi thấy nao nao buồn. những lời ca gợi cho tôi nhớ về 1 loài hoa tôi yêu quý. Không hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng thong đầu tôi lại xuất hiện hàng trăm đốm lửa liên tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những người yêu hoa phượng đều nói: "Nó đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp". Phượng không đỏ thẫm như những như mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay.
Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành. Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi yêu hoa phượng bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng nở là dấu ấn của mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng tôi đã có những bài học và tôi vì thế đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghỉ vậy thôi tôi tôi cũng đã cảm thấy nao lòng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao quên được cảm giác hồi hồi xao xuyến ấy.
Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục đục cho những ngày hè sôi động. Tuy những ngày hè vui vẻ đang chực đón chờ, nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm lắm. bạn bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi buồn thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế. Hoa phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng rất giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình 1 cách thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường cấp 1 thân yêu, không phải ai hết mà chính là hàng phượng đã chứng kiến lũ học trò chúng tôi lần lượt trưởng thành.
Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nhớ những bông hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò nhất là những kỉ niệm của năm học lớp 5. Ở ngôi trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Hoa phượng không biết tự lúc nào đã trở thành 1 phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho 1 thời học trò đầy cảm xúc.

mạnh đến đâu lớn dến mức nào
hành động chính là đáp án

1. Cái cọ để đánh má hồng :
Ý kiến :
- Mình chẳng biết nó tên gì nên nói thế, tại mình đâu có trang điểm bao giờ đâu !
2. ???
Ý kiến :
- Chịu thua.
3. ???
Ý kiến :
- Biết chết liền.
4. Băng cá nhân :
Ý kiến ( riêng )
- Mình ko biết đúng ko, nhưng mình nghĩ là băng cá nhân đấy, sai thì thôi nha !

Bài thơ nói về ngây thơ của bé khi mất điện. Bài thơ đã sử dụng nghệ thuật nhân hóa biến điện trở thành con người ( điện ốm).Vì điện ốm nên mọi vật không hoạt động được. Các vật vô tri vô giác được nhân hóa tiếp "quạt buồn ko chạy, ánh sáng gầy, nước buồn không sôi, bàn là buồn ko nóng,Ti Vi buồn im hơi "những sự vật ấy được nhân hóa kết hợp điệp từ buồn làm cho không khí buồn tẻ thêm khi điện ốm. Cách nói mong mỏi của bé làm cho điện như một người bạn thân gần gũi với con người,với cuộc sống, với bé.Bé muốn điện mau khỏe để cho mọi nhà đều vui.Bài thơ thật hồn nhiên, ngộ ngĩnh, các nói độc đáo, khiến bạn đọc thích thú.
Ngắn gọn thoy nhá ^^!!
bài làm:
Cách nói rất ngay thơ của các em bé khi mất điện, kết hợp vs nghệ thuật nhân hóa đã biến điện thành 1 con người. Vì điện ốm cho nên tất cả những công vc hàng ngày liên quan tới điện đều ngừng trệ , ko hoạt động đc. Cho nên, một loạt các vật vô tri vô giác đc nhân hÓA tiếp:'Anhs sáng đg chói chang, bỗng nhiên gầy rất mau"," Chieeusc quạt buồn ko chạy"," ấm nc buồn ko sôi",....Vừa nhân hóa , lại vừa kết hợp vs điệp từ "buồn" làm cho không khí buồn tẻ thêm khi "điện ốm". Cách ns mong mỏi của bé lm cho điện như 1 người bạn thân gần gũi vs con người, vs c/s, vs bé:
" Em mong điện chóng khỏe
Cho mọi nhà đều vui."
Bài thơ thật hồn nhiên , ngộ nghĩnh; cách nói độc đáo khiến bạn đọc thú vị.

Sách Ngữ văn 7 hướng dẫn em đọc hiểu thêm các thể loại như: tiểu thuyết, truyện ngụ ngôn, truyện viễn tưởng, thơ tự do, thơ năm chữ, tùy bút và tản văn. Trong các văn bản đã học, em thấy truyện “Ếch ngồi đáy giếng” hấp dẫn nhất vì nội dung vừa hài hước vừa mang bài học sâu sắc: không nên kiêu căng, phải luôn học hỏi để tránh sai lầm.
cho mi
Trong sách Ngữ văn 7, các bài học sẽ mở rộng hơn so với lớp 6 và bao gồm các thể loại văn học như:
- Truyện kể (hư cấu): Bao gồm các truyện ngắn, tiểu thuyết, hoặc truyện dân gian. Những câu chuyện này có thể là hư cấu hoặc cổ tích, huyền thoại, truyền thuyết, hay truyện ngắn hiện đại.
- Thơ: Các bài thơ này không chỉ bao gồm những bài thơ dân gian như trong lớp 6 mà còn là thơ hiện đại với các chủ đề phong phú hơn. Thơ sẽ mang đến cho bạn những cảm xúc sâu sắc và hình ảnh sáng tạo trong cách thể hiện.
- Ký: Văn bản ký sẽ bao gồm văn bản tự sự có yếu tố thực tế, như ký sự, nhật ký, tường thuật về một sự kiện thực tế hoặc một nhân vật lịch sử. Đây là thể loại giúp bạn khám phá những câu chuyện thật, các sự kiện quan trọng của xã hội hoặc nhân vật nổi bật.
Nội dung chính của các thể loại văn bản:
- Truyện kể: Thường kể về một câu chuyện với các nhân vật và tình huống có sự phát triển (xung đột, giải quyết vấn đề, bài học rút ra...). Truyện có thể là hư cấu, nhưng cũng có thể phản ánh hiện thực xã hội.
- Thơ: Thơ là một dạng nghệ thuật dùng ngôn từ để thể hiện cảm xúc, suy nghĩ của tác giả, có thể về thiên nhiên, cuộc sống, tình yêu hoặc những vấn đề xã hội. Thơ không chỉ có âm điệu mà còn có cách sử dụng hình ảnh rất đặc biệt để khơi gợi cảm xúc cho người đọc.
- Ký: Thể loại này có tính chất tự sự, tường thuật một sự kiện, một chuyến đi hoặc một trải nghiệm của tác giả. Ký có thể là ghi chép về một cuộc đời, một vấn đề xã hội, hoặc những bài học cuộc sống rút ra từ thực tế.
Văn bản nào hấp dẫn với mình?
Với mình, nếu phải chọn một văn bản hấp dẫn trong các thể loại trên, mình sẽ thích truyện kể hoặc ký hơn. Vì:
- Truyện kể (có thể là truyện ngắn) giúp mình dễ dàng nhập tâm vào câu chuyện, theo dõi quá trình phát triển của nhân vật và nhận được những bài học ý nghĩa. Đặc biệt, những truyện ngắn có kết cấu chặt chẽ sẽ khiến mình cảm thấy thích thú với cách xây dựng cốt truyện và nhân vật.
- Ký cũng rất hấp dẫn vì đó là sự kết hợp giữa thực tế và tự sự. Mình thích những câu chuyện có thật về các nhân vật lịch sử hay những sự kiện nổi bật. Nó giúp mình học hỏi thêm về thế giới xung quanh, những gì đã xảy ra trong quá khứ và cách chúng ảnh hưởng đến hiện tại.
Còn thơ cũng rất đẹp và sâu sắc, nhưng có thể vì mình thích những câu chuyện dài hơi hơn và thích khám phá những điều mới mẻ trong cuộc sống nên cảm giác với thơ đôi khi là một chút "khó hiểu" hơn, mặc dù có rất nhiều bài thơ sâu sắc.