K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 5 2016

Không phải, vì câu này bộ phận vị ngữ không bắt đầu bằng từ là

10 tháng 5 2016

ko

22 tháng 6 2022

bầu trời trong xanh

20 tháng 3 2020

Chủ Ngữ : Một Chú Bé

Vị Ngữ : Đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ 

Trạng Ngữ : Nơi bầu trời trong xanh

10 tháng 4 2021

sai gòi bạn êy, ko bik thì thoi còn thik thể hiện

Trong tranh là trạng ngữ

một chú bé là chủ ngữ

đang ngồi nhìn ra cửa sổ nơi bầu trời trong xanh

nghe chưa, đĩ ngu?

 

đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như toả ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:- Con có nhận ra con không?Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ....
Đọc tiếp

đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi

Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như toả ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:

- Con có nhận ra con không?

Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì…

- Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn rất hồi hộp. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với nói rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy!”.

Câu hỏi : Viết đoạn văn 10-12 câu cảm nhận về nhân vật người anh trong đoạn trích trên

(Nếu bn nào muốn đọc kĩ thì tìm văn bản "bức tranh của em gái tôi" ,tác giả Tạ Duy Anh nhé)

4
DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
12 tháng 8

Trong đoạn trích "Bức tranh của em gái tôi", nhân vật người anh được khắc họa với một quá trình biến đổi tâm lý sâu sắc. Ban đầu, anh hiện lên là một cậu bé ích kỷ, đố kị khi chứng kiến tài năng hội họa của em gái được mọi người công nhận. Sự ganh ghét khiến anh luôn tìm cách tránh mặt, thậm chí có thái độ khó chịu với em gái mình. Anh tự ti, cảm thấy mình bị lu mờ trước ánh hào quang của em. Tuy nhiên, mọi chuyện thay đổi khi anh đối diện với bức tranh "Anh trai tôi". Nhìn hình ảnh mình qua con mắt trong sáng, đầy yêu thương của em gái, người anh đã trải qua sự ngỡ ngàng, rồi hãnh diện, và cuối cùng là xấu hổ. Chính sự xấu hổ đã thức tỉnh lương tri anh, giúp anh nhận ra sự nhỏ nhen của bản thân. Anh vỡ òa trong cảm xúc hối hận và muốn khóc, bởi anh hiểu rằng bức tranh không chỉ là chân dung mà còn là biểu hiện cho tấm lòng nhân hậu, vị tha của em gái. Khoảnh khắc ấy, người anh đã vượt qua cái tôi cá nhân, trưởng thành hơn và biết trân trọng tình yêu thương mà em gái dành cho mình

tham khảo

ở trường mik học bài này r

14 tháng 4 2022

a,Ý nghĩa: Bổ sung cho nòng cốt câu ,tức là bổ nghĩa cho cả cụm chủ ngữ vị trung tâm biểu thị các ý nghĩa tình huống:thời gian, địa điểm,nguyên nhân,mục đích ,kết quả . phương tiện.

b,khi câu bỏ trạng ngữ sẽ khiến nội dung bị thiếu ,không rõ ràng thời gian,địa điểm,nơi chốn,mục đích,..

14 tháng 4 2022

thack

Đoạn trích 1 :Trong gian phòng lớn tràn ng bön bức tường. Bổ, mẹ tôi kẻo tôi chen qua dám đông để xemn bức tranh của Kiêu Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, mai bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như toa ra một thức ánh sáng rất lạ. Toát lên tir cáp mắt, tư thể ngôi của chủ không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hối hộp...
Đọc tiếp

Đoạn trích 1 :Trong gian phòng lớn tràn ng bön bức tường. Bổ, mẹ tôi kẻo tôi chen qua dám đông để xemn bức tranh của Kiêu Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, mai bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như toa ra một thức ánh sáng rất lạ. Toát lên tir cáp mắt, tư thể ngôi của chủ không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hối hộp thì thẩm vào tai tôi: - Con có nhận ra con không? Tôi giật sững người. Chẳng hiêu ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hồ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia sao tôi phải bảm chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ar? Tôi nhìn như thôi miễn vào dòng chữ để trên bức tranh: "Anh trai tôi". Vậy mà dưới mặt tôi thì .. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy Đoạn trích 2 Thưa anh, em cũng muốn khôn, nhưng khóng khôn được, dung đến việc là em thở bang một gang rái buon rau: rồi, không còn hơi sức đâu mà dào bởi giữa, Lăm khi em cũng nghĩ noi nhà cra the này là nguy hiểm, nhưng em nghèo sức quá, em nghĩ ròng rã hàng mấy tháng nay cũng không biết làm thế nào. Hay bây giờ em nghĩ thế này... Song anh có cho phép nói em mới dám nói... Rồi Dế Choắt loanh quanh, băn khoăn. Tôi phải bao: - Được, chú minh cứ nói thẳng thừng ra nào. Dế Choắt nhìn tôi mà rằng: Anh đã nghĩ thương em như thế thì hay là anh đào giúp cho em một cái ngách sang bên nhà anh phòng khi tắt lửa tối dèn có đứa nào đến bắt nạt thì em chạy sang.. Chưa nghe hết cầu tôi đã hếch răng vì một hơi rõ dài rồi, với điệu bộ khinh khinh, tôi mắng: - Híc! Thông ngách sang nhà ta? Dễ nghe nhi! Chú mày hội như củ mèo thế này nào chịu được. Thôi im cái điều hát mưa dầm sụt sùi ấy đi. Đào tổ nông thì cho chết! Câu hỏi : xác định nội dung của hai đoạn trích trên.

1
18 tháng 3 2021

Câu 1:

Đoạn trích 1 nói về tâm trạng xấu hổ, ngượng ngùng của nguời anh trong BTCEGT, người anh cảm thấy xấu hổ vì đã ganh tị với tài năng của em

Câu 2:

Dế Mèn cảm thấy khó chịu khi nghe đề nghị của Dế Choắt

7 tháng 3 2020

Trl :

Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trang xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất kì lạ. Toát lên từ cặp mặt, tư thế ngồi của chú không chỉ tư suy mà còn rất mơ mông nữa.

# Chi

Các phó từ:

+)''đang'':

+)''rất':chỉ mức độ.

+)''không chỉ "

## Học tốt

đoạn 1: "Trong gian phòng lớn tràn ng bön bức tường. Bổ, mẹ tôi kẻo tôi chen qua dám đông để xemn bức tranh của Kiêu Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, mai bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như toa ra một thức ánh sáng rất lạ. Toát lên tir cáp mắt, tư thể ngôi của chủ không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hối hộp thì...
Đọc tiếp

đoạn 1: "Trong gian phòng lớn tràn ng bön bức tường. Bổ, mẹ tôi kẻo tôi chen qua dám đông để xemn bức tranh của Kiêu Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, mai bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như toa ra một thức ánh sáng rất lạ. Toát lên tir cáp mắt, tư thể ngôi của chủ không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hối hộp thì thẩm vào tai tôi: - Con có nhận ra con không? Tôi giật sững người. Chẳng hiêu ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hồ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia sao tôi phải bảm chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ar? Tôi nhìn như thôi miễn vào dòng chữ để trên bức tranh: "Anh trai tôi". Vậy mà dưới mặt tôi thì .. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đây.". Đoạn 2 Thưa anh, em cũng muốn khôn, nhưng khóng khôn được, dung đến việc là em thở bang một gang rái buon rau: rồi, không còn hơi sức đâu mà dào bởi giữa, Lăm khi em cũng nghĩ noi nhà cra the này là nguy hiểm, nhưng em nghèo sức quá, em nghĩ ròng rã hàng mấy tháng nay cũng không biết làm thế nào. Hay bây giờ em nghĩ thế này... Song anh có cho phép nói em mới dám nói... Rồi Dế Choắt loanh quanh, băn khoăn. Tôi phải bao: - Được, chú minh cứ nói thẳng thừng ra nào. Dế Choắt nhìn tôi mà rằng: Anh đã nghĩ thương em như thế thì hay là anh đào giúp cho em một cái ngách sang bên nhà anh phòng khi tắt lửa tối dèn có đứa nào đến bắt nạt thì em chạy sang.. Chưa nghe hết cầu tôi đã hếch răng vì một hơi rõ dài rồi, với điệu bộ khinh khinh, tôi mắng: - Híc! Thông ngách sang nhà ta? Dễ nghe nhi! Chú mày hội như củ mèo thế này nào chịu được. Thôi im cái điều hát mưa dầm sụt sùi ấy đi. Đào tổ nông thì cho chết! - câu hỏi : viết từ 3-5 dòng về điều tác giả muốn gửi gắm qua 2 đoạn trích trên. - câu hỏi : Ở câu" Chưa nghe hết câu tôi đã hếch răng, xì hơi rõ dài rồi , với điệu bộ khinh bỉ, tôi mắng" Sử dụng biện pháp tu từ nào?

1
18 tháng 3 2021

BPTT: nhân hóa

" Chưa nghe hết câu tôi đã hếch răng, hơi rõ dài rồi , với điệu bộ khinh bỉ, tôi mắng

Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sang rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà...
Đọc tiếp
Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sang rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi: – Con có nhận ra con không? Tôi giật sững người. Chăng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thọat tiên là sự ngỡ ngàng, rối đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì… – Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn hồi hộp. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc qúa. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và long nhân hậu của em con đấy. Em hãy giải thích tâm trạng của người anh khi đứng trước bức tranh của em gái:Ngạc nhiên và ngỡ ngành,rối đến bảng diện, rối đến xấu hổ.
2
28 tháng 2 2021

Khi đứng trước bức tranh “Anh trai tôi” của Kiều Phương, thoạt tiên người anh ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện và sau đó là sự xấu hổ.

Trước hết, người anh ngỡ ngàng vì không thể tin được cậu bé ngồi trong bức tranh kia là mình.

Sau sự ngỡ ngàng ban đầu ấy, người anh thấy hãnh diện, hãnh diện vì mình là chủ đề của bức tranh đoạt giải nhất trong cuộc thi vẽ quốc tế.

Cuối cùng là cảm giác xấu hổ. Người anh nhận ra mình không được đẹp, hoàn hảo như những gì em gái đã vẽ. Đặc biệt, người anh xấu hổ khi thấy mình không xứng đáng với tình cảm trong sáng của Kiều Phương. Chính cảm giác xấu hổ ấy giúp ta phát hiện ra phần đẹp nhất trong tâm hồn của người anh.

28 tháng 2 2021

Cho mình sửa lại đề 1 chút: Giải thích các tâm trạng của người anh: lúc đầu là ngỡ ngàng, tiếp theo là hãnh diện, cuối cùng là xấu hổ. (cho đúng hơn so với văn bản)

- Ngỡ ngàng: Vì bức tranh ấy hoàn toàn bất ngờ đối với người anh trai. (không nghĩ rằng em gái vẽ về mình)

- Hãnh diện: +Vì bức tranh rất đẹp, thấy mình rất hoàn hảo trong tranh của em gái.

                     +Bức tranh em gái vẽ mình lại đạt được giải Nhất trong Trại thi vẽ Quốc tế.

- Xấu hổ: +Vì tự nhận ra những điểm yếu kém, không hay của mình.

                + Hối hận vì lúc trước đã coi thường, la mắng, than phiền và chê bai em gái.

                + Tự nhận thấy mình không xứng đáng trong tranh, "dưới mắt em gái, tôi hoàn hảo đến thế kia ư?"

Chúc bạn học tốt!! vui