Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Con người cần ứng xử một cách có trách nhiệm và đầy nhân văn đối với tài nguyên thiên nhiên và sự sống của muôn loài. Thiên nhiên không chỉ là nơi cung cấp nguồn sống như nước, không khí, thực phẩm, năng lượng… mà còn là mái nhà chung của tất cả sinh vật trên Trái Đất. Tuy nhiên, thực trạng hiện nay cho thấy con người đang khai thác tài nguyên một cách thiếu kiểm soát, gây ô nhiễm môi trường, phá hủy hệ sinh thái và đẩy nhiều loài động thực vật đến bờ vực tuyệt chủng. Điều đó không chỉ làm mất đi sự đa dạng sinh học mà còn đe dọa trực tiếp đến chất lượng cuộc sống và sự tồn tại của chính chúng ta.Trước những hậu quả nghiêm trọng đó, mỗi người cần nâng cao nhận thức và thay đổi hành vi. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: tiết kiệm điện, nước, hạn chế sử dụng túi ni-lông, trồng cây xanh, phân loại rác thải, không săn bắt động vật hoang dã… Đồng thời, cần tích cực tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường, lan tỏa lối sống xanh đến cộng đồng. Các tổ chức và chính phủ cũng cần có những chính sách quản lý tài nguyên hiệu quả, phát triển kinh tế theo hướng bền vững, hài hòa với thiên nhiên.Thiên nhiên là người bạn, là người mẹ nuôi dưỡng chúng ta từng ngày. Nếu chúng ta tiếp tục thờ ơ, sống ích kỷ và vô trách nhiệm, thì hậu quả sẽ không chỉ dành cho thế hệ hiện tại mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến tương lai con cháu mai sau. Vì vậy, bảo vệ thiên nhiên hôm nay chính là bảo vệ cuộc sống ngày mai — một cuộc sống xanh, sạch, lành mạnh và đầy hy vọng.

Trong cuộc sống muôn màu muôn vẻ, giữa những bộn bề lo toan và guồng quay hiện đại, tình cảm gia đình vẫn luôn là điểm tựa vững chắc, là nơi bình yên nhất để mỗi con người tìm về. Đó không chỉ là mối quan hệ máu mủ ruột rà, mà còn là sợi dây gắn kết thiêng liêng nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách và nâng đỡ con người trong mọi chặng đường đời.
Gia đình là nơi ta cất tiếng khóc chào đời, nơi ta học những bài học đầu tiên về yêu thương, chia sẻ và trách nhiệm. Tình cảm gia đình được thể hiện qua những điều giản dị: ánh mắt lo lắng của mẹ, bàn tay chai sạn của cha, tiếng cười của anh chị em trong những bữa cơm đầm ấm. Chính những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy lại tạo nên sức mạnh to lớn, giúp ta vượt qua khó khăn, vấp ngã và trưởng thành.
Không có tình cảm nào bền vững và vô điều kiện như tình cảm gia đình. Dù ta thành công hay thất bại, dù ngoài kia có bao nhiêu người quay lưng, thì gia đình vẫn luôn dang rộng vòng tay đón ta trở về. Tình cảm ấy là nguồn động lực để ta sống tốt hơn, biết yêu thương người khác và trân trọng những giá trị nhân văn trong cuộc sống.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, không ít người vì mải mê chạy theo danh vọng, tiền tài mà quên đi giá trị của gia đình. Những bữa cơm vắng tiếng nói cười, những cuộc trò chuyện bị thay thế bằng màn hình điện thoại… là dấu hiệu của sự xa cách. Vì vậy, mỗi người cần ý thức giữ gìn và vun đắp tình cảm gia đình bằng sự quan tâm, lắng nghe và chia sẻ chân thành.
Tóm lại, tình cảm gia đình là nền tảng của hạnh phúc, là nơi bắt đầu và kết thúc của mọi hành trình. Hãy yêu thương gia đình khi còn có thể, bởi đó là món quà quý giá nhất mà cuộc đời ban tặng cho mỗi chúng ta.
Trong cuộc sống ai cũng có một tình cảm hay một việc, một vật làm cho mình cảm thấy tốt đẹp hơn. Nhưng không có gì quan trọng hơn là tinhd cảm của mỗi người trong gia đình đối với nhau.Trong xã hội ai rồi cũng sẽ có tình cảm riêng của mình trong đó tình cảm gia đình là yếu tố quan trọng nhất khi mệt mỏi,áp lực trong công việc mà có một gia đình hạnh phúc thì không có gì có thể khiến ta thoải mái và yên tâm hơn.
Tình cảm gia đình là tình cảm từ người thân máu mủ của mình mang lại những niềm hạnh phúc dù là nhỏ bé nhất .Là nơi mình được chở che ,chăm sóc,nơi mình lớn lên và học những bài học đầu tiên về yêu thương ,trách nhiệm,chia sẻ và biết tôn trọng những người lớn hơn.
Tình cảm gia đình được thể hiện qua những nhỏ bé như tình yêu của mẹ dành cho con mỗi khi con bệnh hay vấp ngã,tình yêu của cha thể hiện qua các lời nói,lời dặn dò,tiếng cười của gia đình khi cùng nhau ăn trong bữa cơm nồng ấm.Chính những điều nhỏ bé ấy đã tạo nên một sức mạnh rất lớn trong cuộc đời mỗi người. Nhất là với những người trưởng thành, xa quê,xa nhà luôn muốn có thể về nhà mỗi khi mỏi mệt.
Không có tình cảm nào bền vững và không có ai tin tưởng ta vô điều kiện hơn tình cảm gia đình .Dù ta thành công hay thất bại,dù ngoài kia có rất nhiều trông gai, khó khăn, mọi người đều quay lưng với ta thì gia đình luôn giang rộng vòng tay và chờ ta trở về.Tình cảm ấy là nguồn sức mạnh vô hạn để ta có động lực bước tiếp trên con đường đầy trông gai của mình,để ta sống tốt hơn có niềm tin và hy vọng tiến lên phía trước,biết yêu thương, trân trọng những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
Dẫu tình cảm gia đình có tốt đến mấy thì trong xã hội hiện đại, không ít người vì mải mê chạy theo danh vọng, tiền tài mà quên đi giá trị của gia đình. Những bữa cơm vắng tiếng nói cười, những cuộc trò chuyện bị thay thế bằng màn hình điện thoại… là dấu hiệu của sự xa cách. Nên mỗi người cần ý thức giữ gìn và vun đắp tình cảm gia đình bằng sự quan tâm, lắng nghe và chia sẻ chân thành.
Tóm lại, tình cảm gia đình là nền tảng của hạnh phúc, là nơi bắt đầu và kết thúc của mọi hành trình. Hãy yêu thương gia đình khi còn có thể, bởi đó là món quà quý giá nhất mà cuộc đời ban tặng cho mỗi chúng ta


Giữa dòng chảy xô bồ của mưu sinh, giữa toan tính và ganh ghét, tình yêu thương ở đâu đó vẫn lặng lẽ toả sáng. O. Henry - nhà văn hiện thực xuất sắc của Mỹ đã rất thành công khi diễn đạt điều đó trong tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng” của mình. Trong tác phẩm này, ông đã phản ánh một cách sâu sắc tình yêu thương giữa những người cùng khổ, giữa những hoạ sĩ nghèo Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ-men mà nổi lên, toả sáng hơn cả đó chính là hình tượng Bơ-men - một đấng xả thân với nhân cách cao đẹp và sự hi sinh cho người khác. Chính tình yêu thương giữa con người với con người đã làm nên sự bất tử của cụ Bơ-men
Cụ là một hoạ sĩ nhưng nghèo. Cụ mơ ước vẽ được một kiệt tác để lại cho đời. Rồi một ngày kia, khi những con gió mùa đông bắc tràn về, hơi thở lạnh lẽo của nó bao trùm cả thành phố Oa-Sinh-Tơn còn bàn tay gầy gò, những xương là xương của nó thì ôm lấy, dày xéo những con người ốm yếu, mỏng manh. Giôn-xi mắc bệnh sưng phổi. Căn bệnh sẽ dễ mất đi nếu cô dược chăm sóc chu đáo và thuốc thang đầy đủ. Nhưng nghèo túng khiến cô tuyệt vọng, cô không muốn sống nữa. Cô quẫn trí, đánh cược tính mạng mình vào chiếc lá thường xuân cuối cùng. Xiu đau đớn, buồn bã, cô hết lòng an ủi Giôn-xi mãi nhưng Giôn-xi chẳng chịu nghe mà trái lại cô tàn nhẫn ra lệnh kéo chiếc mành mành lên mỗi ngày để xem chiếc là thường xuân đã rụng chưa. Xiu không biết làm thế nào đành đem chuyện kể với cụ Bơ-men. Đánh cược cuộc đời mình váo chiếc lá thường xuân cuối cùng ư? Ngốc nghếch quá chừng. Chiếc là ấy thật mỏng manh so với cơn gió mùa đông lạnh lùng kia, nó có thể thổi bay chiếc lá yếu ớt bất cứ lúc nào. Chiếc lá rụng tức Giôn-xi lìa đời. Chắc Giôn-xi mất trí thật rồi, bệnh tật, nghèo túng khiến cô mất hết niềm tin, mất hết hi vọng sống.

Câu chuyện Chiếc lá cuối cùng được xoay quanh 3 nhân vật Xiu và Giôn-xi hai nữ họa sĩ nghèo và cụ Bơ-men. Giôn-xi bị bệnh nặng và thời gian không còn dài, cô đếm chiếc lá cuối cùng rơi.
Câu chuyện có sự bất ngờ:
- Câu chuyện xảy ra tháng mười một mùa đông thời điểm rất lạnh của mùa đông khắc nghiệt.
- Hai nữ họa sĩ trẻ và nghèo Xiu và Giôn-xi thuê chung một căn phòng trên tầng thượng. Giôn-xi bị bệnh sưng phổi khá nặng. Cô không muốn sống nữa vì bệnh nặng, vì nghèo không có tiền thuốc thang. Cô đếm chiếc lá cuối cùng rơi là mình sẽ qua đời.
- Cụ Bơ-men cũng là họa sĩ nghèo sống ở căn phòng thuê dưới cùng.
- Xiu kể cho cụ Bơ-men nghe bệnh tình của Giôn-xi và ý định của bạn.
- Cụ Bơ-men đã vẽ lên tường chiếc lá khi chiếc lá thật trên tường đã rụng.
- Cụ Bơ-men vẽ chiếc lá trong đêm mưa gió dữ dội, cụ bị sưng phổi, qua đời.
Đảo ngược lần thứ nhất bạn có thể thấy đó là từ một con người ốm đau, bệnh tật Giôn-xi bỗng trở nên khỏe mạnh và yêu đời. Giôn-xi ngồi đan, xin chị Xiu cho ăn, Giôn-xi còn nói về ước mơ của mình.
Đảo ngược lần thứ hai đó là cụ Bơ-men đang khỏe mạnh chẳng ai ngờ đến cái chết của cụ được thông báo cũng vào lúc truyện gần kết thúc: “Cụ Bơ-men đã chết vì sưng phổi hôm nay ở bệnh viện rồi.” Lần đảo ngược tình huống thứ hai khiến nhân vật trong truyện bất ngờ mà độc giả cũng lấy làm bất ngờ về kết thúc của câu chuyện trên.
Như vậy qua 2 lần đảo ngược tình huống trái (Giôn-xi bệnh -> sống lại, cụ Bơ-men từ khỏe mạnh -> chết). Sự đảo ngược này làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn. Kết thúc câu chuyện cụ Bơ-men nhân vật chiếm nhiều cảm tình của người đọc vì sự hi sinh thầm lặng, cao cả. Chiếc lá cuối cùng trở thành một trong những hình ảnh trung tâm của câu chuyện này.
Em tham khảo:
Truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của nhà văn O.Hen ri đã thể hiện tình yêu thương cao cả giữa những người nghèo khổ. Đây là một bức thông điệp khẳng định sứ mạng và sức mạnh của nghệ thuật chân chính. Câu chuyện kể về cuộc sống chật vật của những người hoạ sĩ nghèo: hai nữ họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi sống cùng căn hộ với người họa sĩ già Bơ-men. Những khó khăn về vật chất đã vắt kiệt sức sáng tạo, khiến họ lâm vào cảnh bi đát. Cụ Bơ-men suốt bốn chục năm mơ ước vẽ một bức kiệt tác mà không thực hiện được, đành phải ngồi làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm chút tiền còn nuôi thân. Giôn-xi bị sưng phổi, bệnh tật và nghèo túng đã lấy nốt của cô niềm tin vào cuộc sống. Chỉ còn lại Xiu mòn mỏi với những bức vẽ và ám ảnh bởi suy nghĩ của Giôn-xi: Cô gái bệnh tật ấy đang đếm từng chiếc lá rơi để chờ định mệnh phán quyết mạng sống của chính mình, với niềm tin khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ ra đi... Không gian cuộc sống của những con người khốn khổ ấy lạnh lẽo u ám như mùa đông, nặng trĩu những buồn lo.