K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Cho đến bây giờ, mỗi khi đi qua con đường làng quen thuộc, những kỉ niệm năm nào lại trào dâng trong em như mới ngày hôm qua. Vào năm học lớp bốn, em đã giúp đỡ một em nhỏ bị ngã xe đạp tại chính con đường này.


Hôm đó là một ngày trời nắng đẹp. Em đạp xe trên con đường làng thân thuộc để đi đến trường. Tình cờ, em thấy một em nhỏ bị ngã xe ở ven đường. Em bé đang khóc; đầu gối, bàn chân và bàn tay em nhỏ bị trầy xước. Quần áo cũng bị lấm bụi đất. Chiếc xe đạp bên cạnh đã bị cong vành bánh trước. Mặc dù biết sắp đến giờ vào học nhưng em vẫn vội vàng dừng xe lại đỡ em bé dậy. Em an ủi để em bé nín khóc. Em dắt chiếc xe đạp của em nhỏ vào gửi ở một trạm bơm nước gần đó, sau đó đưa em ấy đến trạm y tế bằng xe đạp của mình. Cô y tá sau khi xử lý vết thương đã nói rằng em nhỏ không có việc gì. Cô ấy còn giúp đỡ tìm cách liên lạc với người nhà em nhỏ để họ đến đón. Khi bố mẹ em ấy đến nơi, các bác đã cảm ơn em rối rít. Em chào tạm biệt mọi người và lấy xe đi đến lớp học.


Khi đến lớp, em đã bị muộn giờ. Bác bảo vệ đã đóng cửa cổng trường được một lúc lâu. Tuy nhiên, bác vẫn mở cửa cho em vào trường và dẫn em tới gặp giáo viên chủ nhiệm. Sau khi trình bày với cô giáo nguyên nhân em đi học muộn, cô không trách mà khen em ngoan, biết giúp đỡ mọi người. Khi em về lớp đã là giờ ra chơi, các bạn vây quanh hỏi han em. Em chia sẻ câu chuyện mình giúp đỡ em nhỏ bị ngã. Bạn bè nghe xong đã tấm tắc ngợi khen em. Tối hôm đó, bố mẹ và em nhỏ bị ngã đến nhà cảm ơn và hỏi thăm em. Các bác mua cho em nhiều hoa quả và đồ ăn ngon. Em nhỏ cũng mang đến cho em những quyển truyện tranh và đồ chơi. Bố mẹ rất vui mừng và hạnh phúc về hành động giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn của em. Nhận được lời khen của mọi người, em vui lắm.


Câu chuyện luôn khắc sâu trong tâm trí em, em cũng rất tự hào về việc làm tốt của bản thân. Việc làm tốt tuy rất nhỏ bé nhưng giàu ý nghĩa. Qua câu chuyện, em muốn gửi tới các bạn thông điệp: Hãy giúp đỡ chia sẻ với mọi người xung quanh ta để dựng xây cuộc sống tốt đẹp hơn. Mong rằng trong tương lai, em có thể giúp đỡ nhiều người hơn nữa.

mình cho tham khảo theo bn muốn nè

1 giờ trước (14:51)

Bài văn: Kể lại một lần em giúp đỡ người khác

Trong cuộc sống, mỗi con người không thể sống tách biệt mà luôn cần có sự quan tâm, chia sẻ của những người xung quanh. Có thể với ta, một việc làm là rất nhỏ, nhưng với người khác, đó lại là niềm vui, là chỗ dựa tinh thần lớn lao. Em đã từng trải qua một kỉ niệm sâu sắc khi được giúp đỡ một người khác. Đó là một buổi sáng đáng nhớ, em đã giúp một bạn nhỏ tìm lại chiếc cặp bị thất lạc.

Hôm ấy là một buổi sáng đầu thu, trời se se lạnh. Ánh nắng vàng trải dài trên con đường em đến trường. Vì đi sớm nên em thong thả đi bộ qua công viên gần nhà. Chim chóc ríu rít trên cành, vài chiếc lá vàng rơi theo từng cơn gió, tạo nên một khung cảnh thật đẹp. Em vừa đi vừa ngắm cảnh thì bỗng nghe thấy tiếng nức nở ở gần đó. Em nhìn quanh và phát hiện một cậu bé khoảng sáu, bảy tuổi đang loay hoay tìm kiếm dưới ghế đá.

Cậu bé nhỏ nhắn, mặc bộ đồng phục tiểu học gọn gàng nhưng khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, đôi mắt đỏ hoe. Em tiến lại gần, nhẹ nhàng hỏi:
– “Em ơi, em tìm gì thế?”

Cậu bé ngẩng lên, vừa sụt sùi vừa đáp:
– “Chị ơi, em làm mất chiếc cặp sách rồi. Trong đó có tất cả vở, bút và hộp bút nữa. Nếu không có cặp, em sợ sẽ bị cô giáo mắng.”

Nhìn vẻ mặt vừa lo lắng vừa sợ hãi của cậu, em chợt thấy thương vô cùng. Em liền trấn an:
– “Đừng lo, để chị cùng tìm với em. Chắc chắn mình sẽ tìm thấy thôi.”

Nói rồi, em và cậu bé cùng nhau đi tìm quanh công viên. Chúng em nhìn vào gầm ghế, lật từng bụi cây, cả hai người đều khẩn trương như đang tham gia một cuộc tìm kiếm lớn. Cậu bé vừa đi vừa chấm nước mắt. Thấy vậy, em càng cố gắng tìm nhanh hơn. Sau vài phút, em bất ngờ nhìn thấy một chiếc cặp màu xanh kẹt dưới gầm ghế đá, có lẽ ai đó ngồi nghỉ đã vô tình đá vào. Em reo lên:
– “A, tìm thấy rồi!”

Cậu bé vội chạy tới, đôi mắt sáng lên. Em kéo chiếc cặp ra, phủi bụi rồi trao tận tay cho cậu. Lúc ấy, cậu bé nở một nụ cười thật tươi, đôi mắt long lanh như ánh nắng buổi sáng. Cậu lí nhí nói:
– “Em cảm ơn chị nhiều lắm. Nếu không có chị, chắc em chẳng biết làm sao cả.”

Nhìn nụ cười rạng rỡ ấy, lòng em cũng ấm áp lạ thường. Em thấy mình thật sự hạnh phúc khi giúp được người khác. Tuy chỉ là một việc làm nhỏ, không tốn nhiều sức lực, nhưng em biết nó có ý nghĩa rất lớn với cậu bé kia.

Sau khi chào tạm biệt, em tiếp tục đến trường. Suốt cả buổi hôm ấy, em vẫn nhớ mãi ánh mắt vui mừng và nụ cười hồn nhiên của cậu bé. Trong lòng em như có một luồng ánh sáng lan tỏa. Em chợt nhận ra: niềm vui không chỉ đến từ việc được nhận mà còn đến từ việc cho đi, từ sự sẻ chia giản dị.

Từ kỉ niệm đó, em học được bài học quý giá: sống cần phải biết quan tâm, giúp đỡ mọi người. Có thể chúng ta chỉ bỏ ra một chút thời gian, một chút công sức, nhưng đổi lại là niềm hạnh phúc, niềm tin và sự gắn kết giữa con người với con người.

Em tự nhủ với bản thân rằng, sau này dù ở đâu, làm gì, em cũng sẽ cố gắng mở lòng hơn, biết yêu thương và giúp đỡ mọi người xung quanh. Bởi cuộc sống chỉ thật sự ý nghĩa khi ta biết sống vì người khác, cùng nhau xây dựng một thế giới đầy tình thương.


bài tham khảo nha bạn

31 tháng 10 2023

Những việc tốt góp phần lan tỏa điều đẹp đẽ trong cuộc sống. Chắc hẳn, trong cuộc đời, ai cũng đều từng làm được một việc tốt. Bản thân tôi cũng như vậy. Việc làm đó giúp tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.

Chủ nhật tuần này, khu phố của tôi đã phát động phong trào “Môi trường xanh”. Từ mấy hôm trước, bác tổ trưởng tổ dân phố đã đến từng nhà để vận động mọi người cùng tham gia. Công việc của bố mẹ khá bận rộn, chỉ có cuối tuần được nghỉ ngơi. Vì vậy tôi và chị Hoài đã xung phong tham gia thay bố mẹ.

Sáng hôm đó, hai chị em thức dậy thật sớm. Chúng tôi vệ sinh cá nhân nhanh chóng, rồi ăn sáng. Sau đó, chị Hoài đạp xe đưa tôi ra nhà văn hóa. Tám giờ sáng, rất đông người đã tập trung lại nhà văn hóa. Từ các bác lớn tuổi, đến các anh chị thanh niên và cả các bạn thiếu nhi đều tham gia. Ai cũng đều hào hứng đóng góp một phần công sức vào việc chung.

Các anh chị đoàn viên đã phân loại từng dụng cụ lao động. Mọi người lắng nghe sự phân công của bác trưởng thôn. Nhiệm vụ của chúng tôi là dọn dẹp các con đường trong thôn, nhà văn hóa và trồng cây ở con đường chính. Sau đó, chúng tôi đến nhận dụng cụ lao động và cùng nhau bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi sẽ quét dọn con đường chính. Các anh chị thanh niên phụ trách quét dọn các con đường trong ngõ, trồng cây tại con đường chính. Chúng em ở lại nhà văn hóa để quét dọn và giúp tưới nước cho cây mới được trồng. Mọi người vừa làm việc, vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đến chiều, mọi công việc mới xong. Toàn bộ số rác được gom lại vào bao tải để đem đến nơi xử lí. Những rác thải có thể tái chế như vỏ chai, vỏ lon, ống hút… sẽ được để riêng vào một bao tải.

Sau một buổi sáng, các con đường trong thôn như được khoác lên một bộ áo mới. Ai cũng đều cảm thấy mệt mỏi đã tan biến. Hàng cây xanh mới được trồng đung đưa trong gió.

Tôi cảm thấy công việc này thật ý nghĩa và giá trị. Nhờ vậy, tôi tự hứa với bản thân sẽ tích cực làm thêm nhiều việc tốt hơn.

31 tháng 10 2023

Những việc tốt góp phần lan tỏa điều đẹp đẽ trong cuộc sống. Chắc hẳn, trong cuộc đời, ai cũng đều từng làm được một việc tốt. Bản thân tôi cũng như vậy. Việc làm đó giúp tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.

Chủ nhật tuần này, khu phố của tôi đã phát động phong trào “Môi trường xanh”. Từ mấy hôm trước, bác tổ trưởng tổ dân phố đã đến từng nhà để vận động mọi người cùng tham gia. Công việc của bố mẹ khá bận rộn, chỉ có cuối tuần được nghỉ ngơi. Vì vậy tôi và chị Hoài đã xung phong tham gia thay bố mẹ.

Sáng hôm đó, hai chị em thức dậy thật sớm. Chúng tôi vệ sinh cá nhân nhanh chóng, rồi ăn sáng. Sau đó, chị Hoài đạp xe đưa tôi ra nhà văn hóa. Tám giờ sáng, rất đông người đã tập trung lại nhà văn hóa. Từ các bác lớn tuổi, đến các anh chị thanh niên và cả các bạn thiếu nhi đều tham gia. Ai cũng đều hào hứng đóng góp một phần công sức vào việc chung.

Các anh chị đoàn viên đã phân loại từng dụng cụ lao động. Mọi người lắng nghe sự phân công của bác trưởng thôn. Nhiệm vụ của chúng tôi là dọn dẹp các con đường trong thôn, nhà văn hóa và trồng cây ở con đường chính. Sau đó, chúng tôi đến nhận dụng cụ lao động và cùng nhau bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi sẽ quét dọn con đường chính. Các anh chị thanh niên phụ trách quét dọn các con đường trong ngõ, trồng cây tại con đường chính. Chúng em ở lại nhà văn hóa để quét dọn và giúp tưới nước cho cây mới được trồng. Mọi người vừa làm việc, vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đến chiều, mọi công việc mới xong. Toàn bộ số rác được gom lại vào bao tải để đem đến nơi xử lí. Những rác thải có thể tái chế như vỏ chai, vỏ lon, ống hút… sẽ được để riêng vào một bao tải.

Sau một buổi sáng, các con đường trong thôn như được khoác lên một bộ áo mới. Ai cũng đều cảm thấy mệt mỏi đã tan biến. Hàng cây xanh mới được trồng đung đưa trong gió.

Tôi cảm thấy công việc này thật ý nghĩa và giá trị. Nhờ vậy, tôi tự hứa với bản thân sẽ tích cực làm thêm nhiều việc tốt hơn.

22 tháng 10 2021

dàn ý của em đây ạ !

1. Mở bài

- Giới thiệu về trải nghiệm khiến em nhớ mãi

Trải nghiệm ấy diễn ra đã bao lâu rồi?Đó là một trải nghiệm vui hay buồn?

2. Thân bài

- Giới thiệu chung về trải nghiệm đó:

Thời gian cụ thể xảy ra trải nghiệm (ngày nào/ mùa nào/ năm nào)Không gian xảy ra trải nghiệm (trung tâm, lớp học, phòng ngủ, hồ bơi…)Lúc xảy ra trải nghiệm, em đang ở cùng với những ai? (ai đã chứng kiến và tham gia vào trải nghiệm của em?)

- Kể lại các sự việc đã xảy ra trong trải nghiệm theo một trình tự hợp lí:

Trải nghiệm đó bắt đầu bằng hoạt động nào của em?Sau đó, những điều gì đã xảy ra? Có gì đó đặc biệt khác với mọi ngày dẫn đến việc em có một trải nghiệm khó quên?Em đã làm gì để giải quyết tình huống đó?Kết quả của trải nghiệm đó là gì? (mặt tốt/ xấu)Trải nghiệm đó đã tác động đến em và mọi người xung quanh như thế nào?Em có những suy nghĩ gì sau khi câu chuyện đó xảy ra?

3. Kết bài

- Nêu những ý nghĩa của trải nghiệm đó đối với bản thân em:

Em cảm nhận như thế nào về trải nghiệm đó? (quan trọng, khó quên…)Trải nghiệm đó giúp em thay đổi bản thân như thế nào?
22 tháng 10 2021

mong mọi người dựa vào dàn ý viết ra bài văn giúp em ạ !

1 tháng 1 2022

Tham khảo :

Đã lâu lắm rồi em chưa đc về quê. Ôi sao mà nhớ da diết những chuỗi ngày vui vẻ bên gia đình, nhớ những bữa cơm bên gian bếp nhỏ, những người bn thân quen, những vòng tay ấm áp của gia đình. Nhớ lắm nhưng em ko về đc bởi dịch Covid-19 đang hoành hành trên đất nước ta!

     Đợt dịch đầu tiên bắt đầu từ tết nguyên đán năm 2020. Cứ nghĩ thời gian trôi qua rồi những con virut sẽ dần tan biến theo thời gian. Nhưng ko, em đã lầm những con virut này lây lan rất nhanh và tốc độ sinh trưởng cũng rất cao khiến cho hàng trăm triệu người thiệt mạng. Giờ đây những con virut Corona ko chỉ như trước mà chúng đã có khả năng sinh trưởng cũng như độ nguy hiểm gấp trăm lần trước, nó có tên gọi là SARS-CoV-2. Những bác sĩ hết lòng vì dân vì nước, luôn sẵn sàng đứng ra đứng ra đấu tranh chống lại những con virut chết người. Mong sao mọi người luôn đoàn kết, cùng chung tay đẩy lùi dịch bệnh.

       Em xin chúc các cô chú chiến sĩ, những người làm bác sĩ thật nhiều  sức khỏe mong sao cô chú luôn bình an giúp đỡ mn trong đợt dich này!

 

 

 

1 tháng 1 2022

mik tự nghĩ nên hơi ngắn

14 tháng 1 2019

Tôi viết về người hùng trong tôi, thật khó để biết được người hùng trong mình là ai nhưng khi đặt bút viết. Tôi đã chọn người hùng trong tôi không ai khác chính là cầu thủ Quang Hải mang số áo 19 của đội tuyển quốc gia Việt Nam.

Anh Quang Hải hơn mình 8 tuổi và bằng tuổi của anh trai tôi nhưng anh tôi vẫn còn đang đi học đại học anh vẫn chưa làm được gì còn với anh Quang Hải anh đã làm được nhiều thứ mà biết bao người mong ước.
Sinh ra tại huyện Đông Anh, Hà Nội, anh Quang Hải tham gia đội trẻ của Câu lạc bộ bóng đá Hà Nội từ năm 9 tuổi. Ở tuổi 16, anh đã giành chức vô địch Giải bóng đá U21 quốc gia 2013. Năm 2014, anh Quang Hải cùng đội trẻ của Hà Nội T&T giành á quân Giải bóng đá U17 quốc gia. Kể từ năm 2014, anh cùng Hà Nội T&T và sau đó là CLB Hà Nội vô địch liên tiếp Giải bóng đá U19 quốc gia các năm 2014, 2015, và 2016. Cùng năm 2016, anh cũng vô địch Giải bóng đá U21 quốc gia.
Được đăng ký tham dự V-League từ năm 2014, song anh Quang Hải có trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên vào năm 2015 trong màu áo Câu lạc bộ bóng đá Sài Gòn ở giải hạng nhất. Năm 2016, anh trở lại CLB Hà Nội, chơi ở vị trí tiền vệ và tiền đạo, giúp đội bóng vô địch V-League 2016, 2018 và về thứ 3 V-League 2017.
Dù trẻ tuổi nhưng anh Quang Hải là thành viên đội tuyển Việt Nam giành ngôi á quân Giải vô địch bóng đá U19 Đông Nam Á 2014 và 2015. Thành tích cùng đội tuyển lọt tới bán kết Giải vô địch bóng đá U-19 châu Á 2016 cũng giúp anh sau đó trở thành đội trưởng của đội tuyển Việt Nam lần đầu tiên tham dự Giải vô địch bóng đá U-20 thế giới 2017. Sau đó, anh đóng góp 5 bàn thắng trong hành trình giành ngôi á quân Giải vô địch bóng đá U-23 châu Á của đội tuyển U-23 Việt Nam vào tháng 1 năm 2018. Anh cũng chơi cho đội tuyển Olympics Việt Nam lọt vào tới bán kết ASIAD 2018 và có mặt trong đội hình tiêu biểu của giải đấu.
Anh Quang Hải lần đầu được ra sân trong màu áo Đội tuyển bóng đá quốc gia Việt Nam vào tháng 6 năm 2017. Cuối năm 2018, anh là "Cầu thủ xuất sắc nhất" và cùng đội tuyển quốc gia giành chức vô địch AFF Suzuki Cup 2018. 

Tháng 12 năm 2018, anh Quang Hải giành danh hiệu "Quả bóng vàng Việt Nam". Trước đó, anh cũng từng là chủ nhân của "Quả bóng đồng Việt Nam" năm 2017. Những thành tích ấn tượng giúp anh Quang Hải được trao tặng Huân chương Lao động hạng Ba và hạng Nhì của Nhà nước.
Với những thành tích đó, anh Quang Hải không chỉ là người hùng của tôi mà chắc cũng là người hùng trong lòng nhiều bạn bởi anh đã thắp lên niềm tin chảy bỏng dù bạn không hoàn hảo nhưng bạn vẫn có thể làm mọi việc một cách hoàn hảo.
Chào các bạn nhé!
 

14 tháng 1 2019

CÁC BẠN CÓ THỂ VIẾT VỀ MẸ KO

14 tháng 1 2019

"Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.

Đêm nay con ngủ giấc tròn

Mẹ là ngọn gió của con suốt đời".

Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chợt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ em chính là người như vậy.

Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm việc.

Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ.

Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ. Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy.

Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói "Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn" quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái.

Nhìn vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.

"Bàn tay ta làm nên tất cả

 
 

Có sức người sỏi đá cũng thành cơm".

Đúng vậy! Nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trải bao nhiêu là mưa nắng.

Nhìn tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều. Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào.

Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà... thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.

Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em.

Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua. Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.

Thế đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều.