
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



Trong đoạn thơ trên em thấy những hình ảnh so sánh sau:
+Cửa sông chẳng dứt cội nguồn
+Lá xanh mỗi lần trôi xuống
Bỗng nhớ một vùng núi non
Qua những hình ảnh này cho ta thấy tác giả đã ca ngợi tấm lòng thủy chung luôn gắn bó không bao giờ quên cội nguồn của mỗi con người Việt Nam.
bài này mình ko cop nha
tự viết đó
nhớ k nha

I. Mở bài
Giới thiệu, dẫn dắt đối tượng
II. Thân bài
1. Miêu tả khái quát
Trung là 1 người bạn dễ mến đã chơi với em từ hồi nhỏ.
2. Miêu tả chi tiết
a) Hình dáng
Nước da hơi ngăm đen bọc ngoài cơ thể gầy gò, trông thấy cả xương vì thường đi dưới nắng.
Đẹp nhất có lẽ là đôi mắt với màu xanh lam. Người ta nói mắt Nga là mắt rất Tây, mang sự thông minh và nhanh nhẹn. Nhìn vào đôi mắt ấy, ta như thấy cả một đại dương xanh thẳm mà mát lành, dễ gần chứ không đáng sợ.
Tóc Trung mượt mà, đen óng.
Cái miệng nhỏ với đôi môi lúc nào cũng đỏ tươi như một chú chim sẻ luôn hoạt bát, không bao giờ ngừng nói.
b) Tính cách
Trung được lòng hầu hết tất cả mọi người vì sự nhiệt tình và tốt bụng ấy.
Ở nhà, Trung thường giúp mẹ dọn hàng ra chợ bán, nói chuyện và chăm sóc bà.
Với bạn bè, Nga không ngại chia sẻ hay giúp đỡ bất cứ chuyện gì có thể: cho bạn đi cùng xe, trực nhật giúp, chia đôi đồ ăn sáng, …
Trung nhanh nhẹn và hoạt bát nên rất được thầy cô quý. Dù học giỏi nhưng chưa bao giờ tự kiêu một lần.
3. Những kỉ niệm với bạn
Chúng tôi thân nhau từ khi còn là những đứa trẻ chẳng biết gì cho đến bây giờ.
Hai đứa cùng họ, gần nhà nhau nhưng tính khí lại trái ngược hoàn toàn: tôi, ít nói, ngại giao tiếp.
III. Kết bài
Nêu suy nghĩ và cảm nhận của bản thân.
TL:
I. Mở bài
Giới thiệu, dẫn dắt đối tượng
II. Thân bài
1. Miêu tả khái quát
Trung là 1 người bạn dễ mến đã chơi với em từ hồi nhỏ.
2. Miêu tả chi tiết
a) Hình dáng
Nước da hơi ngăm đen bọc ngoài cơ thể gầy gò, trông thấy cả xương vì thường đi dưới nắng.Đẹp nhất có lẽ là đôi mắt với màu xanh lam. Người ta nói mắt Nga là mắt rất Tây, mang sự thông minh và nhanh nhẹn. Nhìn vào đôi mắt ấy, ta như thấy cả một đại dương xanh thẳm mà mát lành, dễ gần chứ không đáng sợ.
Tóc Trung mượt mà, đen óng.
Cái miệng nhỏ với đôi môi lúc nào cũng đỏ tươi như một chú chim sẻ luôn hoạt bát, không bao giờ ngừng nói.
b) Tính cách
Trung được lòng hầu hết tất cả mọi người vì sự nhiệt tình và tốt bụng ấy.
Ở nhà, Trung thường giúp mẹ dọn hàng ra chợ bán, nói chuyện và chăm sóc bà.
Với bạn bè, Nga không ngại chia sẻ hay giúp đỡ bất cứ chuyện gì có thể: cho bạn đi cùng xe, trực nhật giúp, chia đôi đồ ăn sáng, …
Trung nhanh nhẹn và hoạt bát nên rất được thầy cô quý. Dù học giỏi nhưng chưa bao giờ tự kiêu một lần.
3. Những kỉ niệm với bạn
Chúng tôi thân nhau từ khi còn là những đứa trẻ chẳng biết gì cho đến bây giờ.
Hai đứa cùng họ, gần nhà nhau nhưng tính khí lại trái ngược hoàn toàn: tôi, ít nói, ngại giao tiếp.
III. Kết bài
Nêu suy nghĩ và cảm nhận của bản thân.
^HT^


vào trang upu công bố chủ đề viết thư rồi có cái dàn ý nhìn vào ma viết

Từ "ăn" được dùng theo nghĩa gốc
d) Bạn Lan rất thích ăn cơm với cá
( Làm ăn: làm việc; Làm công ăn lương: làm việc thì được tiền lương; cá không ăn muối cá ươn: cá ( cá chết) không thấm muối cá sẽ ươn ( nghệ thuật ẩn dụ) )

Sau khi tiếng trống trường giòn giã vang lên. Cô Ngân bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác. Trông cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến.
Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. “Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài nhé !. Nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến làm sao! Mái tóc của cô mượt mà đen óng lúc nào cũng thơm mùi hoa bưởi, mùi bồ kết nấu với lá chanh. Khuôn mặt của cô tròn đi cùng với nước da trắng. Đôi mắt cô đen và sâu nhìn chúng em trìu mến. Chiếc áo dài màu hồng hôm nay cô mặc càng làm cho dáng cô thêm mềm mại hơn. Đôi guốc cao gót màu hồng có vẻ như làm cô cao thêm nhiều.
“Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng em học bài” Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai.” Cả lớp em còn đang không biết Mĩ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao. Từ tay cô, dòng chữ nắn nót Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai hiện ra trước mắt em . Cô bắt đầu kể , cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật trầm ấm , lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô kể đến đoạn lính Mĩ xả súng vào đoàn người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội quệt giọt nước mắt lăn trên má. Không gian như chìm xuống. Gió như ngừng thổi để nghe cô kể. Cả lớp em ai cũng rưng. Rồi cô kể đến đoạn người cựu chiến binh Mĩ đến Mĩ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào.
Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Hoa lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Hùng học giỏi văn lên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cho bạn điểm 10. Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể trước lớp. Cô khen cả lớp và thưởng cho cả lớp một tràng vỗ tay giòn giã. Cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em.
Cô Ngân ơi, dù mai em có xa ngôi trường này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ những điều cô đã kể cho em có một vụ thảm sát ở Mĩ Lai đau thương như thế. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô ạ, một ngày không xa em sẽ đến Mĩ Lai, em sẽ thắp nén hương thơm để tưởng nhớ những người dân vô tội. Cô Ngân ạ. Nhờ cô em thêm yêu đất nước mình hơn.

Bố em là kĩ sư địa chất. Công việc của bố em là đi tìm tài nguyên khoáng sản cho đất nước.
Ngày nào, bố cũng phải làm việc đến tận đêm khuya bên chiếc máy tính để nghiên cứu và phân tích những tầng địa chất.
Bố em hay phải đi công tác xa nhà. Hành trang mỗi lần đi công tác của bố chỉ là một chiếc máy tính, một chiếc búa, một chiếc la bàn và một tấm bản đồ. Có lúc bố phải lên núi, vào rừng có khi bố phải xuống biển.
Mỗi lần đi công tác về, bố em lại mang về những mẫu vật. Hàng ngày, bố miệt mài nghiên cứu những mẫu vật ấy
cảm ơn bạn nhưng bài này trên mạng rồi bạn ơi
với lại ngắn quá
?