
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


• Mở bài gián tiếp: Em đã đọc được nhiều câu chuyện thần thoại, cổ tích, ngụ ngôn,... Mỗi câu chuyện đã cho em nhiều điều bổ ích. Em đã hiểu được cuộc sống của người nông dân nghèo khổ, rất đáng thương, hiểu được lòng dạ của kẻ ác trong xã hội thời xưa. Một câu chuyện mà em nhớ nhất là truyện Cây Khế
Chắc hẳn cũng đã đọc qua hoặc được nghe kể về các câu chuyện cổ tích Việt Nam . Tôi cũng vậy , tôi đã được nghe bà kể rất nhiều câu chuyện cổ tích như tấm cám , cây tre trăm đốt, ai mua hành tôi , sọ dừa ,.... nhưng trong số đó tôi rất thích được nghe bà kể chuyện cây tre trăm đốt .

a) trong gia đình ai cũng yêu quý em nhưng người yêu quý em nhất là mẹ
b)trên đời chưa có ai chưa từng sống trong vòng tay yêu thương của mẹ , mẹ đã nuôi lớn chúng ta nên người . Lúc nào cũng lo nghĩ cho chúng ta . Không ai có thể sánh bằng mẹ của mình . Đối với tôi người mẹ là một niềm tự hào đáng có của mỗi người con và đó là lý do đẻ chứng minh cho tình cảm của mình dành cho mẹ .
c) em rất yêu mẹ . em sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ yên lòng .
d) Mẹ chính là cô tiên trong cuộc đời tôi . Mẹ đã dành trọn tình yêu thương của mình cho tôi , dù có đi đâu về đâu dù có cách xa đến mấy thì với tôi mẹ vẫn luôn trong tim mình . Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để chứng minh mình là chủ nhân của đất nước và xây dụng đất nước giàu đẹp để mẹ tin rằng tôi luôn tự tin vào chính mình không để người khác che lấp được .
a) Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từng thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
b) “Đêm nay con ngủ giấc tròn Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.” Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai săn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.
c)
Em rất yêu quý mẹ em. Em luôn tự hào về sự khéo léo, săn sóc gia đình chu đáo của mẹ
d) Mẹ em như một ngọn đèn toả sáng và sưởi ấm dịu dàng, âu yếm đúng như thiên tính của phụ nữ. Mẹ chăm sóc cả nhà chu đáo. Chúng em và bố rất tôn trọng và yêu thương mẹ. Em hứa học tập giỏi để mẹ vui lòng.
Học tốt
## Mirai

mb trực tiếp:
Trong gia đình em yêu tất cả mọi người nhưng người em yêu nhất chính là bà ngoại(nội)
mb gián tiếp:
bà ơi bà cháu yêu bà lắm tóc bà trắng màu trắng như mây,mỗi khi nghe tới câu hát đó em lại nhớ về bà ngoại người đã luôn yêu thương em từ bé đến giờ
kb ko mở rộng:
em rất yêu bà của mk em mong bà sẽ sống mãi để chăm sóc em như những ngày thơ ấu
kb mở rộng:
em rất yêu bà của mk bà là người đã chăm sóc cháu những lúc bm đi làm bà cũng đã là người dạy cháu rất nhiều thứ,bà ơi và điều cuối cùng cháu muốn nói với bà là:"Cháu yêu bà hơn bất kì người khác nào trên thế gian này
thân bài
bà em năm nay 70 tuổi,dang người bà cao, mái tóc đen đã điểm vài sợi trắng ôm lấy khuôn mặt nhân từ phúc hậu của bà,đôi mắt đã hơi nheo nheo nhưng vẫn còn tinh nhanh lắm,đôi môi đỏ vì ăn trầu,chính vì thế mà nó cũng làm tăng thêm vẻ đẹp bình dị của bà em.Ở nhà bà mặc những bộ quần áo giản dị,còn khi đi ăn tiệc bà mặc những bộ quần áo nhẹ hoặc những tà áo dài thướt tha trông thật rực rỡ
Bà hay làm vườn ở nhà cùng với ông ,vườn của bà trồng rất nhiều cây,ví dụ:cam ,quýt ,ổi,....bà rất chăm làm,sáng,bà dậy từ lúc 5 giờ,mua đồ ăn sáng cho cả nhà xong,bà lại ra vườn làm việc,bà bảo:
-Bà làm cho con cái ăn để bảo đảm sức khỏe,đồ ngoài chợ bây giờ độc lắm
Em nhớ có 1 lần em bị ốm bà rất thương em,cfng mẹ chăm sóc em suốt 1 tuần qua ánh đèn bàn,em nhìn thấy rõ những nếp nhăn và sự lo âu,mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mạt của bà,lúc ấy,em thương bà lắm Ngày xưa,bà từng là hiệu trưởng của 1 trường cấp 2,nên bây giờ bà vẫn như 1 cô giáo vậy mỗi khi rảnh rỗi,bà thường dắt em ra ngoài vườn và giảng giải cho em về từng loài cây .Lời giảng của bà vừa trầm ấm,truyền cảm làm cho em rất dễ nhớ,vì vậy,em cũng biết thêm đc nhiều loài cây hơn.
gián tiếp:'bà ơi bà cháu yêu bà lắm'tiếng hát thơ ngây mà đứa trẻ hàng xóm vừa cất lên mà trong lòng em cảm thấy đó là lời của mình muốn nói với bà từ lâu lắm rồi.
trực tiếp: trong gia đình em có bốn người ,người được em và cả gia đình yêu nhất là bà em

Ôm ấp, bao bọc lấy ngôi làng nhỏ ở quê em không phải là một dòng sông hiền hoà, chảy trôi lững lờ mà là một con suối nhỏ chảy róc rách, róc rách êm đềm và thật thơ mộng. Con suối nhỏ nhưng thật đẹp, nó là người bạn thân thiết, gần gũi với cuộc sống hằng ngày của bà con nơi xóm nhỏ quê em.
Ngoại em kể, con suối này đã có từ lâu rồi. Từ khi xóm này được lập nên thì con suối đã xuất hiện ở đó tự bao giờ. Ngoại em cũng không rõ về nguồn gốc của con suối nhỏ này, cũng không biết đó là con suối tự nhiên, hay là con suối do người tự đào ra. Chỉ biết rằng nó gắn bó với người dân nơi đây từ lâu lắm rồi. Con suối bao bọc trọn ngôi làng mà ngoại em sống ở đó. Con suối nhỏ thôi, không lớn như những dòng sông ở những nơi khác. Vốn là suối nên dòng chảy của nó không xiết, chỉ êm đềm, hững hở chảy trôi nhẹ nhàng mà thôi.
Dòng chảy của suối trong suốt bốn mùa chỉ nhẹ nhàng thôi. Nó hiền hoà và mộc mạc, chất phác như chính những con người quê em. Quanh năm, nguồn nước dưới suối trong mát một màu xanh ngọc bích. Xuân, hạ, thu, đông, nước ở đây không bao giờ đục ngầu cả, lúc nào cũng giữ cho mình tấm áo tinh khôi của buổi sơ khai, thuở ban đầu khi nó mới xuất hiện ở quê em. Sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuống, mặt nước như được rát một lớp bạc, lấp lánh trông thật đẹp. Chiều, khi hoàng hôn buông xuống, con suối lại sở hữu cho mình một lớp nhung mịn màng của bóng chiều tà. Mặt nước ửng đỏ như ly rượu nho ngọt lịm. Dòng nước của con suối thì mát và trong lắm. Nhúng tay xuống dòng suối thì quả là dễ chịu, dường như mọi mệt mỏi đều tan biến đi hết, chỉ còn lại cảm giác thoải mái, sảng khoái tới lạ thường. Ở con suối này cũng có cá, nhưng cũng ít thôi. Những chú cá sặc sỡ sắc màu tung tăng bơi lội thoả thích trong dòng nước mát lành. Có những chú cá tinh nghịch còn ngoi lên mặt nước, đớp đớp làm cho mặt suối xao động, rung rinh trông rất tuyệt. Con suối gắn bó với người dân quê em và người dân quê em cũng rất quý và coi trọng con suối nhỏ này. Con suối là nguồn nước sạch cho nơi đây, tô thêm vẻ đẹp trong trẻo, mát lành cho nơi đây. Một con suối thật dễ thương làm sao!
Con suối là người bạn thân thiết, tri kỷ với người dân nơi quê em. Nó đẹp, vẻ đẹp của sự tinh khôi và thanh khiết, mát mẻ. Từ lâu, con suối đã trở thành một thành viên không thể thiếu ở xóm nhỏ quê em.

Đề 1: Tả con sông quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
Đề 2: Tả cánh đồng lúa của quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Em được nghe ba mẹ nói nhiều về các cảnh đẹp của đất nước như: Đà Lạt có Hồ Xuân Hương, vịnh Hạ Long kì ảo, Động Phong Nha huyền bí... Nhưng em không thấy nơi đâu đẹp bằng cánh đồng rộng mênh mông ở quê hương em.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Năm tháng rồi sẽ qua đi. Em ngày càng khôn lớn. Tầm hiểu biết cũng rộng hơn. Có thể vẻ đẹp của cánh đồng lúa quê em không bằng những cảnh đẹp nơi khác, nhưng ở đó đã ghi sâu những kỉ niệm thời thơ ấu của em.
Đề 1: Tả con sông quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
~Đó là theo ý nhé , dựa vào đó là làm ngon lành ~ Chúc bạn thành công ~

Trong truyện cổ tích Cây khế, người em thì hiền lành còn người anh thì tham lam, độc ác.
Người anh có dáng người mập mạp Khuôn mặt to bè như cái đĩa. Trên khuôn mặt đó có cặp mắt lươn với hai hàng lông mày chổi xể. Đôi vai u lên đỡ lấy cái cổ thấp ngắn tùn tũn. Những ngón chân, ngón tay của ông ta căng tròn, béo múp như những quả chuối ngự. Cái dáng đi lạch bà lạch bạch như một con vịt bầu già khụ. Ông già đó mặc một bộ quần áo màu mỡ gà, có hai cái túi rộng thùng thình, càng thể hiện rõ cái dáng 'thon thả' của ông ta.
Nhìn kìa! Lão đang lớn tiếng quát nạt đám gia nhân đáng thương làm việc, giọng này khác hẳn lúc lão khẩn khoản xin đổi gia tài kếch xù của mình lấy cây khế. Cái tính tham lam cũng được thấy rõ khi hắn lấy vàng trên đảo hoang. Chim thần bảo may túi ba gang thì hắn bảo vợ may túi sáu gang. Hắn ta chọn những thỏi vàng to nhất, đẹp nhất nhét đầy túi, rồi còn cố cho thêm những túi áo, túi quần.Vậy nên khi trở về, chú chim thần đã không chịu nổi, đã hất cái 'kho vàng' ấy xuống biển. Thế là hết đời tên tham lam.
'Tham thì thâm', lẽ đời là vậy. Bây giờ ông anh này có hối lỗi cũng muộn mất rồi.
Chắc là thế cho mik nha cảm ơn
Kể lại truyện Cây Khế bằng lời của người chị dâu.
Bài làm
Thế là đã mấy năm rồi, tôi ở một mình chờ đợi chồng đi lấy vàng trở về. Nhưng đợi mãi, đợi mãi mà không thấy đâu. Có lẽ đây chính là sự trừng phạt dành cho vợ chồng tôi.
Gia đình chồng tôi, bố mẹ mất sớm chẳng để lại được gì cho các con. Nhờ chăm chỉ làm ăm mà hai anh em cũng đủ ăn. Không lâu sau, tôi về làm dâu trưởng trong nhà. Rồi cậu em cũng lấy vợ. Nhưng không hiểu sao, từ khi có gia đình riêng tình cảm giữa hai anh em lạnh nhạt dần. Đến một ngày, do ích kỉ, vợ chồng tôi quyết định chia gia tài. Chúng tôi chỉ chia cho cậu em một căn nhà tranh lụp xụp, trước nhà có một cây khế. Ấy thế mà hai vợ chồng em không kêu ca điều gì. Bẵng di một thời gian, chúng tôi không hề quan tâm đến cậu em ngốc nghếch đấy nữa. Sống trong sung sướng, hưởng thụ vợ chồng tôi quên đi mất người em. Nhưng có một tin làm chúng tôi tò mò, phải để ý. Tự nhiên trong vùng ai cũng bàn tán chuyện em tôi giàu có lạ thường. Băn khoăn và ghen tỵ, tôi giục chồng sang nhà em chơi và dò hỏi. Câu chuyện được nghe lại khiến tôi cũng muốn được giàu có nhanh chóng. Vốn là nhờ cây khế của cậu em. Nhờ công chăm sóc, vun trồng, nó lớn nhanh và ra hoa kết trái. Những chùm quả ngon ngọt được mọi người khen và biết đến. Một hôm, có con chim lạ bay đến. Cứ như thế trong suốt gần một tháng. Cậu em tôi hỏi thì được chim trả lời: “Ăn một quả trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng”. Hôm sau, chim lạ giữ đứng lời hứa đưa em tôi đi lấy vàng. Từ đó, vợ chồng người em trở nên giàu có. Biết chuyện, tôi vội vàng cùng chồng bàn mưu kế. Chúng tôi đổi hết gia tài của mình cho người em để lấy căn lều với cây khế. Hai vợ chồng chỉ có một việc là ngồi chờ chim thần đến. Chờ đợi mãi rồi chim thần cũng xuất hiện. Vợ chồng tôi làm y như những gì cậu em kể lại và quả nhiên được chim thần trả lời. Nhưng vì lòng tham mà vợ chồng tôi bàn nhau may một cái túi thật lớn, thật dài. Trong suy tính của tôi thì chỉ nghĩ làm sao cho lấy được nhiều vàng. Và ngày hôm sau, chim thần đến đưa chồng tôi đi. Nhìn theo chồng, tôi gửi gắm bao nhiêu ước vọng…
Một ngày, hai ngày, ba ngày rồi nhiều ngày trôi qua…tôi đợi mãi mà khoogn thấy chồng trở về. Tôi bất an và lo sợ, không biết có chuyện gì xảy ra. Rồi cứ như thế, tôi đợi đã mấy năm nay và chồng tôi thì mãi không về nữa…
Kể lại truyện Cây Khế bằng lời của người anh.
Bài làm
Cây khế chính là nguyên nhân giúp cho vợ chồng chú em tôi trở nên giàu có. Và nó cũng là nguyên nhân khiến cho vợ chồng tôi lao đao…
Tôi là anh cả trong gia đình có hai anh em. Bố mẹ mất sớm chẳng để lại được gì nhưng nhờ chăm lo làm lụng nên hai anh em cũng đủ ăn. Rồi hai anh em cùng lấy vợ. Nhưng cũng từ đó tình cảm giữa hai chúng tôi không còn mặn mà như xưa nữa. hai vợ chồng tôi tính đến chuyện ở riêng cho hai vợ chồng em. Tôi lấy hết tài sản và chia cho em trai căn nhà tranh lụp xụp trước nhà có một cây khế. Tuy vậy, hai vợ chồng cậu em không phàn nàn một lời, vẫn chịu khó làm ăn. Cho đến một hôm nghe người ta nói vợ chồng em đã rất giàu có thì tôi lấy làm tò mò liền sang gặp gỡ hỏi thăm. Em vốn là người thật thà nên kể lại ngọn ngành cho tôi nghe…
Sau khi được tôi chia cho cây khế, em chịu khó làm ăn chăm chỉ. Ngày ngày chăm sóc cây khế thật tốt. Đến khi cây ra hoa kết trái và thu hoạch, em mang ra chợ bán. Cây khế của em lúc nào cũng tốt, sai trĩu quả. Bỗng một hôm, có con chim lạ bay đến ăn khế của em. Nó ăn rất nhiều khế trên cây, ăn những quả thơm ngon nhất, cứ như thế suốt gần tháng trời. Em tôi hỏi thid được chim trả lời: “Ăn một quả trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng”. Em băn khoăn nhưng vẫn may một cái túi đúng ba gang. Sáng hôm sau, như đã hẹn chim bay đến đưa em đi lấy vàng. Đặt chân lên đâỏ, có biết bao thứ đá quý, vàng bạc. nhưng em chỉ lấy một ít vàng và kim cương rồi ra về. Từ đấy, em trở nên giàu có trong vùng.
Biết rõ câu chuyện, tôi bàn mưu cùng vợ, gạ đổi hết tài sản của mình để lấy túp lều tranh và cây khế. Mong muốn của vợ chồng tôi được vợ chồng em ưng thuận. Thế là từ đó, tôi chỉ có một việc là trông mong chim lạ bay đến ăn khế. Lâu dần, con chim cũng xuất hiện. Không thể kiên nhẫn đợi lâu hươn nữa, khi chim thần vừa ăn được vài quả toi đã chạy ra hỏi như những gì em tôi đã nói. Và tôi cũng được chim lạ trả lời y hệt cậu em. Chỉ chờ có thế, vợ chồng tôi hí hửng, vội vàng may túi. Nhưng không phải túi ba gang như cậu em ngốc nghếch, tôi may hẳn một túi mười hai gang. Sáng hôm sau, chim thần cũng bay đến đưa tôi đến đảo vàng. Vừa đặt chân đến đảo tôi đã hoa mát trước bao nhiêu vàng và đá quí. Càng vào sâu bên trong, tôi càng choáng ngợp. Quên hết mọi mệt nhọc, tôi ra sức nhét thật nhiều vàng vào cái túi mười hai gang đã chuẩn bị. Dường như thấy vẫn chưa đủ, tôi còn cố nhét thêm vào ống tay áo và ống quần, rồi buộc chặc lại. Ì ạch mãi tôi mới lếch ra được của hang. Tuy mệt một chút nhưng niền vui lấy được nhiều vàng giúp cho tôi nhiều sức lực. chim thần đợi tôi lâu quá nên thúc giục ra về. Phải tìm cách mới buộc được hết số vàng đó lên mình chim. Nằm trên lưng chim, tôi vui mừng tưởng tượng về cuộc sống giàu sang sắp tói của mình. Đang mơ màng sung sướng, bỗng một cơn gió thổi mạnh. Thì ra chim thần đã bay tới biển. Trời tự nhiên xám xịt, những con sóng biển nhảy chổm lên cao như muốn nuốt chửng tôi và chim thần. Vì bay ngược gió nên chim thần có vẻ rất mệt mỏi. Những túi vàng trên lưng càng làm cho nó thêm nặng nề. Mấy lần chim khuyên bỏ bớt vàng đi nhưng tôi không chịu. Thế là một cơn gió thổi mạnh khiến cánh chim chao đảo, nghiêng mình và trong chớp mắt tôi thấy mình bỗng rơi tự do. Tôi choáng ngợp trước mặt biển rộng lớn, dữ dội đang đợi mình dưới kia…
Có lẽ không thấy tôi trở về, vợ tôi sẽ khóc hết nước mắt. Còn em tôi sẽ không biết rằng, tôi đã tự đào hố chôn mình…Thật đáng tiếc cho những kẻ có lòng tham.
Kể lại truyện Cây Khế bằng lời của con chim Phượng hoàng.
Bài làm
Ta vốn là một con chim thần ngự trị ở trên một ngọn núi cao giữa biển Đông. Hằng ngày ta bay vào đất liền kiếm hoa quả để ăn. Một hôm, ta phát hiện trong một khu vườn nhỏ ở một làng nọ có một cây khế quả sai khĩu kịt, ta bèn hạ cánh xuống cây và định ăm mấy quả. Đúng lúc đó, từ trong túp lều cũ kĩ, một chàng trai bước ra cất tiếng van xin:
- Hỡi chim lạ, sao ngươi lại ăn khế của tôi?
Ta bèn trả lời:
- Ta thấy cây khế của nhà ngươi quả rất sai và ngọt. Ngươi không thể cho ta một vài quả được ư?
Chàng trai trả lời ta rất lễ phép.
- Tôi không tiếc chim đâu. Nhưng nhà tôi nghèo lắm, chẳng có gì đáng giá, chỉ có mỗi cây khế này là tài sản duy nhất. tôi định bán quả khế lấy tiền sống qua ngày. Giờ chim ăm khế của tôi, tôi biết lấy gì mà sống?
Ta lại hỏi:
- Ta được biết cha mẹ ngươi cũng không nghèo khổ gì. Sao nhà ngươi lại khốn khổ đến vậy?
- Không giấu gì chim, cha mẹ mất đi, anh trai tôi vì quá tham lam nên đã tự ý chia gia tài mà cha mẹ để lại. Nhà cửa, ruộng vườn có bao nhiêu anh chiếm hết làm của mình. Anh chỉ để lại cho tôi một mảnh vườn nhỏ ở cuối làng và một cây khế ngọt trong vườn. Vì có được ruộng vườn nhiều nên gia đình anh sống sung túc lắm. Nhưng anh chẳng hề để ý gì đến đứa em nghèo khổ như tôi. Tôi rất buồn vì chuyện này, nhưng lại nghĩ, anh hưởng hạnh phúc cũng như mình hưởng vậy nên an phận sống vất vả nơi căn lều nhỏ dựng trong vườn. Để nuôi sống bản thân và gia đình, hàng ngày tôi vào rừng kiếm cũi, hoặc cày thuê cuốc mướn và cũng không quên chăm sóc cây khế, mong nó ra nhiều quả bán lấy chút tiền sinh nhai. Không phụ lòng tôi chăm sóc và ngóng trông. Cây khế đậu rất nhiều quả ngọt như chim thấy.
Nghe chàng trai kể chuyện, ta cảm thấy rất thương chàng trai. Ta quyết định cho chàng một chút vốn làm ăn. Ta nói:
- Ăn một quả trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng rồi cắp khế bay đi.
Y hẹn, mấy ngày sau ta đến khu vườn nhỏ của chàng trai để đưa chàng đi lấy vàng. Ta dang cao đôi cánh rộng lớn của mình bay qua biển Đông, đến hòn núi dựng sừng sững giữa biển. Đó chính là nhà của ta. Trên đó có vô số vàng bạc, sáng lấp lánh.
Tuy thấy nhiều vàng nhưng chàng trai chỉ lấy đúng vừa chiếc túi ba gang rồi leo lên lưng ta bay về nhà. Từ sau ngày đó, cuộc sống của chàng trai khấm khá hơn rất nhiều.
Anh trai của chàng thấy sự lạ kì, bèn tìm đến hỏi han. Là người thật thà nên người em đã kể hết mọi chuyện. Nghe x...

- Kết bài không mở rộng: Phương Anh là một người bạn tốt. Em cần học tập ở bạn những đức tính như giúp đỡ bạn bè, lễ phép với người lớn, hiếu thảo với ông bà, cha mẹ.
- Kết bài mở rộng: Được chứng kiến thành tích học tập của Phương Anh, em cảm phục bạn. Em cũng hiếu thêm được con người cần phải có ý chí và nghị lực, dù gặp hoàn cành nào nếu ta đã quyết tâm thì sẽ thành công. Thành tích học tập của Phương Anh mãi mãi là tấm gương sáng cho em và các bạn noi theo.
Xem thêm tại: http://loigiaihay.com/luyen-tap-ta-nguoi-dung-doan-ket-bai-c117a16953.html#ixzz53shVSru0

1. Mở rộng
2. Vị chè đó đã trở thành một phần của người dân quê em.
k mk nha
hihi
Truyện cây khế người anh bị chết phải ko banj