Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1, Viếng lăng Bác
2, Làng
3, Nói với con
4, Đồng chí
5, Ánh trăng
6,Sang thu

Nếu không thể bắt đầu với 10 phút, bạn có thể chọn bất kỳ con số nào nhỏ hơn 10. Nếu chưa thể bắt đầu các động tác thể dục, hãy chọn những điều đơn giản hơn như chỉ thay đồ tập, hay chỉ thay đồ và đến phòng tập. Chỉ cần thử thách làm bất kỳ điều gì để bạn thực sự bắt đầu.
1 0,000 BƯỚC CHÂN MỖI NGÀYDấn thân vào viết khiến tôi phải ngồi làm việc trong nhiều giờ liền. Hệ quả là khoảng thời gian đầu tôi thường xuyên bị đau lưng và phần cổ vai gáy. Hiện tại, tôi đứng viết mỗi ngày, và bắt đầu thử thách ra ngoài đi dạo.
Bình thường tôi chỉ đi khoảng 1.500 – 2.000 bước mỗi ngày nên thử thách 10.000 bước chân sẽ khá khó khăn với tôi. Nhận thức được điều này, tôi đặt ra mục tiêu 4.000 rồi 5.000 và 8.000 bước. Bạn cũng có thể lựa chọn những thử thách phù hợp với tình trạng của bản thân. Đương nhiên, cũng cần một chút khó khăn để khiến bạn phấn khích thực hiện.
NGỦ ĐỦ 7-8 TIẾNGTùy theo cơ thể mỗi người mà bạn cần ngủ 7, 8 hay 9 tiếng mỗi ngày. Ngủ đủ giấc là nền tảng cho một sức khỏe tốt. Tuy nhiên, chúng ta thường không để ý đến điều này và coi thường tầm quan trọng của giấc ngủ. Bạn có thể tìm đọc cuốn “Why we sleep” của Matthew Walker hoặc đọc bản tóm tắt từ Kiên Trần – tác giả cuốn “Đừng chạy theo số đông” mình đã lưu lại tại đây.
LEO CẦU THANGDù biết rằng leo cầu thang cũng là một hình thức thể dục, nhưng đến gần đây khi đọc một bài báo trên Kenh14, tôi mới biết phương pháp này mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe đến vậy. Ngoài những lợi ích mà ai cũng biết như tăng cường sức khỏe tim mạch, cải thiện chức năng phổi, leo cầu thang còn giúp bạn giảm mỡ bụng và eo và thêm săn chắc vùng mông.
SỬ DỤNG TĂM NƯỚCTừ khi biết đến tăm nước, tôi không thể bỏ việc này một ngày nào vì “quá đã”. Sau khi ăn uống, sử dụng tăm nước khiến tất cả những thức ăn thừa, mảng bám dù ở những vị trí khó nhằn cũng được loại bỏ dễ dàng. Sức khỏe răng miệng sẽ được bảo đảm. Nếu có một thứ gì đó bạn cần mua ngay hôm nay, tôi tin đó là một chiếc tăm nước. (Nếu bạn cần gợi ý thì chiếc máy tăm nước tôi đang sử dụng là sản phẩm đến từ thương hiệu Procare KHD13).
KHÔNG ĐỒ NGỌT HOẶC CÀ PHÊCắt giảm lượng đồ ngọt, hoặc không sử dụng đồ uống có cafein là một trong những điều hữu ích bạn có thể làm để cải thiện tình trạng sức khỏe của bản thân. Có thể đây sẽ là một thử thách khó khăn vì sự cám dỗ thường xuyên xuất hiện nhất là khi bản thân chưa phòng bị. Tuy nhiên, đây sẽ là thử thách bạn không nên bỏ qua nếu là một tín đồ đồ ngọt hoặc cà phê.

Bài viết được trích dẫn từ tiểu phẩm của tác giả Tajima, báo Hoa học trò và những cảm nhận riêng của mình. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian ra đọc câu chuyện mình muốn chia sẻ!
Oa, em rất cảm ơn thầy ạ. Đọc xong mà em khóc luôn ý! Không ngờ cậu bé Nobita hậu đậu hay ''mè nheo'' bảo bối của Doraemon lại là một người biết yêu thương và vô cùng yêu quý Doraemon. Không chỉ có vậy, tình bạn của Doraemon còn khám phá được trong Nobita tài năng bắn súng, chơi dây... Đúng, đứa trẻ nào cũng có những tài năng riêng, chúng ta cần sẵn sàng trải nghiệm để tài năng ấy được bộc lộ. Khi đọc bộ truyện Doraemon, chúng ta sẽ nhớ ngay đến 2 nhân vật thể hiện cho tình bạn cao đẹp, dù đôi lúc có giận dỗi nhau...
Em cảm ơn thầy vì đã tạo ra bài viết hay và đầy ý nghĩa về bộ truyện tuổi thơ này! Em biết ơn thầy nhiều lắm ạ! Nhờ thầy mà em biết rằng trong số chúng ta ai cũng có điểm mạnh và không ai là vô dụng cả ...

Olm chào em, ảnh của em không chứa nội dung phảm cảm, cô đã duyệt và cho hiển thị, em nhé.



BÀI LÀM
Đầu năm, lớp tôi có thêm một người bạn mới, một cô gái dễ thương. Chỉ mới gặp lần đầu thôi mà tôi và cô bạn ấy đã hợp nhau (Chả là đầu giờ tôi nhanh miệng làm quen trước). Những lúc chờ đợi cô giáo, hàng xóm xôn xao như cái chợ, nhưng hôm nay lớp tôi yên lặng đến lạ thường. Tiết đầu tiên là tiết Văn của cô giáo chủ nhiệm. Cô Phượng khoan thai bước vào lớp. Có lẽ cô cũng ngạc nhiên trước sự yên lặng khác thường ấy.
Đưa mắt lướt một vòng rồi cô cười thật tươi:
– Chào các em.
Trở lại bàn, chưa vội ngồi, cô khoanh hai tay – cô giáo chủ nhiệm của tôi có cái “tật” rất dễ thương, mỗi khi sắp nói một điều gì quan trọng, cô lại khoanh tay:
– Trước khi vào buổi học, cô xin giới thiệu với cả lớp một người bạn mới: em Phan Hoàng Nhật Thanh.
Cô bạn mới đứng lên xoay ra sau gật đầu chào, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống
– Em Nhật Thanh vừa từ Anh trở về, sẽ “tạm trú” ở lớp ta suốt cả năm học… Các em giúp đỡ bạn nhé!
Nhật Thanh đã vào lớp chúng tôi như thế. Bọn con gái làm quen với nhau thật nhanh. Chẳng mấy ngày sau tôi đã thấy bạn cười đùa, bá vai đám bạn chạy nhảy, ăn hàng:
Chỉ vài hôm là tôi đã lấy được “lí lịch trích ngang” của Nhật Thanh. Thanh theo ba mẹ định cư ở Anh từ năm lên 6 tuổi. Đây là lần đầu tiên về quê hương, Thanh nói tiếng Việt không rành, Thanh có thể “ngồi cùng chiếu” với mười tên giỏi Toán lớp, có thể hạ bọn khá anh ngữ bằng tỉ số tuyệt đối. Nhưng đến tiết Văn, Sử thì bạn ấy lại im thin thít. Vậy mà Nhật Thanh không mắc cỡ, bạn còn tỏ ra nôn nóng muốn học cho giỏi tiếng mẹ đẻ. Vì thế, Nhật Thanh cứ như là khách của lớp và là bạn thân nhất của tôi.
Cho đến một hôm, nhà trường thông báo về cuộc thi Chào mừng Giáng Sinh. Lớp nào cũng háo hức chuẩn bị. Riêng lớp tôi thì định diễn kịch Tấm Cám. Có tiếng là “bà chằn” trong lớp nên tôi được mọi người đề cử vai Cám( Thật vô duyên! Nhưng như thế cũng vui!). Còn Thanh thì được mọi người chọn làm vai Tấm(Thật đúng!). Cả lớp bàn tán xôn xao, y như cái chợ. Tôi nhìn Thanh cười, vì vở diễn này tôi và Thanh chơi hoài à. Riêng tiết mục Cắm hoa thì chắc phải hỏi tôi thôi! Tôi là “vô địch” cắm hoa đẹp mà, năm nào cũng giành huy chương vàng cho lớp. Chỉ có một tuần để chúng tôi tập dượt. Những ngày diễn tập thật vui.
Chúng tôi hồi hộp với bộ áo bà ba, chuẩn bị ra sân khấu. Ôi trời! tôi chưa bao giờ thấy Nhật Thanh mạnh dạn đến thế! Cả lời thoại lẫn động tác, chúng tôi diễn cứ y như thật, không để ý đến xung quanh và kết thúc bằng tràng pháo tay nồng nhiệt.
Đến phần thi Cắm hoa, lớp tôi cử Nhật Thanh. Ôi dào! Mấy ngày tập thì Thanh cứ vụng về mà hôm nay sao lạ khéo tay đến mức lại thường! Vậy là Thanh đã hơn tôi rồi! Bằng chứng là đầu năm “she” nhát như thỏ đế! Vậy mà bây giờ lại rất mạnh dạn, tự tin!
Hạng nhất phần Diễn kịch lớp 6/3
Hạng nhất phần Cắm hoa: lớp 6/3
Trời! Tôi và Thanh nhảy cẫng lên. Không ngờ hai giải nhất ấy đều có phần của hai đứa. Tôi đề nghị Thanh lên nhận quà, Thanh cười nói: “Không! Chúng ta hãy cùng lên vì có công của bạn nữa mà”. Câu nói của Thanh làm tôi xúc động. Gói quà tuy không lớn nhưng đó là kỉ niệm đánh dấu tình bạn giữa tôi và Thanh ngày càng trở nên gắn bó hơn! Thanh mời tôi và các bạn trong lớp đến nhà Thanh ăn mừng. Giáng Sinh năm nay thật vui! Tôi tặng Thanh con thú nhồi bông, còn Thanh tặng tôi con búp bê… Chúng lúc nào cũng có nhau như tôi với Thanh vậy…
Thời gian trôi… Chúng tôi bước sang năm học mới. Những lần tập dượt để dự thi Chào mừng Giáng Sinh lại tiếp tục như năm nào. Vẫn tôi đó, vẫn cái đêm mà tôi tặng Thanh con thú bông, chúng tôi lại ăn mừng. Nhưng niềm vui chỉ kéo dài thoáng mấy phút. Thanh bỗng trào nước mắt và ôm chặt tôi: Thanh xúc động: “Đêm nay mình sẽ rời Việt Nam, với ba mẹ…,, Mình yêu bạn, Phương ơi!”. Nói xong, Thanh bỏ chạy… Chiếc taxi đã chở bạn xa vút. Tôi đứng thẫn thờ nhìn chiếc xe đi xa.
Mở gói quà của Nhật Thanh… Đó là tấm thiệp có muôn ngàn vì sao với lời ghi: “Mong rằng tình bạn giữa chúng ta sẽ luôn sáng mãi như những vì sao này! Tạm biệt bạn thân nhất của Thanh”.
Nguồn: Phan Thị Trúc Thảo